Toàn bộ Abruzzo lâm vào trong cuồng hoan.
Trên quảng trường ồn ào náo nhiệt.
Cố Thanh Sơn nhìn đội tàu nối liền không dứt bay qua bầu trời Abruzzo dần dần biến mất trong tinh không xa xôi kia.
Đó là đội tàu của vương quốc Kinh Cức.
Laura ở phía bên kia.
Cho đến khi không thấy gì nữa, Cố Thanh Sơn mới thu hồi ánh mắt.
Hắn thở dài.
Từ nay về sau, cô sẽ tiến lên một mình.
Mà trước khi mình hoàn toàn mạnh lên, thì căn bản không thể giúp cô bất cứ chuyện gì.
“Ha ha, Cố Thanh Sơn.”
Có người chào hỏi sau lưng hắn.
Cố Thanh Sơn quay đầu lại thì ra là Mèo Con.
Cô và Barry đi ra đại sảnh yết kiến thì đã tìm đến Cố Thanh Sơn.
“Tại sao anh không ăn mừng cùng một chỗ với người khác? Em còn tưởng rằng anh sẽ đi uống rượu.” Mèo Con hỏi.
“A! Bây giờ không có tâm tình kia. Chúng ta ở đây hay đi về? Cố Thanh Sơn hỏi.
“Có một việc gấp cần chúng ta lập tức chạy về câu lạc bộ.” Barry nói.
“Việc gì?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nên hỏi.
Bây giờ, chiến tranh đã kết thúc. Tất cả mọi chuyện đều kết thúc, thì còn có việc gấp gì?
“Đúng vậy! Một việc tương đối gấp.”
Barry nói rồi nhìn Mèo Con, đồng thời lộ ra một nụ cười thần bí.
“Bây giờ, chúng ta đi ngay.” Mèo Con ở trước mặt Cố Thanh Sơn, lung lay chiếc nhấn giống như đang khoe khoang: “Bây giờ, em có thể mang hai người đi về.”
Cô một tay nắm Barry, một tay nắm Cố Thanh Sơn, rồi lẩm bẩm vài câu chú ngữ.
Bụp!
Ba người biến mất ở Abruzzo.
Thế giới siêu duy.
Câu lạc bộ Thiết Quyền.
Ba bóng người xuất hiện giữa không trung, rồi rơi xuống đất.
Cố Thanh Sơn đứng vừng, rồi nhìn xung quanh.
Toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.
Câu lạc bộ trống rỗng, không có bất kỳ ai.
Thần niệm của hắn thăm dò câu lạc bộ, lại không ngừng quan sát xung quanh, nhưng không thu hoạch được gì.
“Chúng ta chạy về để làm gì?” Cố Thanh sơn nhịn không được bèn hỏi.
Barry thận trọng lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo.
“Đây là khi tôi yết kiến nữ vương, sắp lui ra ngoài thì một thị vệ Kinh Cức lặng lẽ đưa cho tôi.” Hắn ta nói
“Đây là thứ gì vậy?” Cố Thanh Sơn tò mò hỏi.
Barry nói: “Thị vệ kia bảo đây là chút quà mọn ngoài danh sách nữ vương dành tặng cho toàn thể thành viên trong Câu lạc bộ, bảo tôi lúc quay lại Câu lạc bộ thì hãy xem.”
“Anh tin tưởng người thị vệ kia sao? Anh biết cậu ta à?”
“Không phải, vương quốc Kinh Cức cũng không đến mức độ phải dùng thủ đoạn gì trên chuyện này, huống hồ, đối với tôi và Mèo Con thì bọn họ cũng không cần thiết phải làm những chuyện này.”
Mèo Con đứng bên cạnh đã không kiềm chế nổi, mở miệng thúc giục: “Mau mở ra đi, em muốn biết rốt cuộc là cái gì.”
“Được.”
Barry liền mở hộp ra.
Trong nháy mắt chiếc hộp được mở ra, một luồng ánh sáng chói mắt chiếu ra từ trong chiếc hộp, bay thẳng lên không trung.
Luồng sáng ở trên bầu trời biến thành vài chuỗi ký hiệu biến hóa không ngừng.
Những ký hiệu này dường như đang xác định điều gì đó.
Những ký hiệu này biến hóa trong vài hơi thở, cuối cùng đã ngừng lại.
“Đây là cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Sắc mặt Mèo Con trầm xuống, nói: “Đây là tọa độ thời không của Câu lạc bộ Thiết quyền, có được tọa độ này thì coi như là kẻ chúng ta không quen biết cũng có thể tới hỏi thăm chúng ta.”
“Nhưng quyền khống chế thông đạo đi tới Siêu Duy nằm trong tay em mà, chỉ cần em không cho bọn họ vào thì bọn họ chỉ có thể ở không gian bên ngoài thông đạo chờ thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng là như vậy, nhưng với cách thức không mời mà tới như thế này ít nhiều cũng làm em thấy khó chịu.”
Lỗ tai Mèo Con giật giật, có vẻ hơi buồn phiền mất tập trung.
Sắc mặt Barry cũng không tốt đẹp gì.
Rõ ràng nói là quà tặng, kết quả lại là một loại định vị. Ở một mức độ nào đó đây coi như là lừa gạt hắn ta.
Barry không hiểu, nói: “Coi như có được tọa độ của thế giới của chúng ta, nhưng nếu không có sự đồng ý của tôi và Mèo Con thì bọn họ cũng không thể tiến vào được – thế nên tôi không hiểu được, tộc Kinh Cức lừa gạt tôi như vậy có ý nghĩ gì chứ?”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, nói: “Có lẽ… Trieste vẫn còn có đồng bọn?”
Ba người liếc mắt nhìn nhau, họ đều cảm thấy tình hình có chút nghiêm trọng.
Lúc này, vẻ mặt Mèo Con hơi thay đổi, nói: “Đã có người tới khu vực phụ cận của thế giới Siêu Duy, đang đưa lời thỉnh cầu muốn tiến vào với em.”
Cô nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: “Nào, để em xem thử xem, rốt cuộc là ai có lá gan to như vậy?”
Barry cũng nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ứng không gian.
“Anh cũng muốn xem thử xem, bọn họ muốn giở trò quỷ gì.” Giọng nói của hắn ta trở nên nặng nề.
– – Tuy rằng Barry không có phép thuật gì về không gian, nhưng hắn ta là chủ nhân của thế giới Siêu Duy, có thể trực tiếp cảm nhận được phía ngoài của thế giới và liên hệ với sự biến hóa của thế giới Siêu Duy.
Hai anh em nhắm mắt lại, chẳng qua chỉ trong một hơi thở đã thấy rõ tình hình bên ngoài.
Barry đã trải qua rất nhiều biến cố, Mèo Con cũng chẳng phải là người không có kiến thức, nhưng vào lúc này, cả hai người đều lộ ra vẻ mặt giật mình và chấn động.
Bọn họ cùng lúc mở mắt ra.