Quả nhiên như Trình Kim Các nói, trong nội hải trời xanh nước xanh, làm cho người ta thoải mái dễ chịu, nhất là khói đen tràn ngập Ma Vụ Hải càng không thấy.
Trong khu vực nội hải Ma Vụ Hải, không giống như khu vực đường chỉ ngăn cách giữ Ma Vụ Hải với biển bên ngoài, nước biển ở nơi này càng ngày càng nhạt, nồng độ khói đen cũng nhạt, cuối cùng nhất hoàn toàn biến mất, hóa thành trời xanh nước xanh.
Khu vực nội hải gió êm sóng lặng, mặt nước như kính, không nhìn thấy gợn sóng.
Huyền Thiên hít sâu vài hơi, có một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.
Trình Kim Các đứng bên người Huyền Thiên, nói:
– Cách Bình Hồ Đảo còn có ba ngày hành trình, hiện tại đã đến khu vực nội hải, Địch gia không dám dám kháng nghịch lệnh của Phong Vân Đảo, thuyền của chúng ta an toàn, Thiên thiếu, ngươi nên sớm tới Bình Hồ Đảo, phi hành không đến một ngày là tới.
Huyền Thiên lắc đầu, nói:
– Không vội, ta muốn đi theo thuyền trở về.
Tu vi của hắn hiện giờ cần thời gian củng cố, mười ngày nửa tháng là được, sau đó có thể nuốt Hóa Cương Thiên Đan, trùng kích Thiên giai cảnh.
Trong mười ngày nửa tháng này hấp thu linh thạch tu luyện, ở nơi nào cũng không sao cả, một đường theo thuyền mà đi.
Phần lớn thời gian của Huyền Thiên đều tu luyện trong thuyền, ngẫu nhiên mới đi ra bong thuyền ngắm phong cảnh, trưa ngày thứ ba đã nhìn thấy mặt biển quả nhiên xuất hiện một khối lục địa.
Nhìn thây lục địa này nhưng thuyền lớn phải đi thêm hai canh giờ mới đi vào Bình Hồ Đảo.
Phạm vi Bình Hồ Đảo lớn hơn trăm dặm, Trình gia là người quản lý đảo này, nhân khẩu phần đông, không dưới vạn người, còn có nhiều dòng họ ở nơi này, nhưng đại đa số là phàm nhân, hoặc là võ giả cấp thấp, chỉ có thể trồng trọt.
Thuyền lớn Trình gia nhanh chóng tiến vào trong cảng, trên thuyền sớm có cường giả địa giai cường giả đi đầu trở về Trình gia báo tin, mỗi lần ra biển trở về là sự kiện trọng đại, Trình gia có nhiều võ giả đi ra nghênh đón. xem tại TruyenFull.vn
Không có sương mù đen trong Ma Vụ Hải ngăn cản, ánh mắt có thể nhìn ra rất xa.
Huyền Thiên sớm nhìn thấy Trình gia có mấy trăm võ giả đang đứng ở cảng nghênh đón, trong đó có hai người đứng nổi bật hơn tất cả, những người khác hơi lùi lại một ít, có thể đứng hơn những người khác hiển nhiên lai lịch bất phàm.
Ánh mắt Trình Kim Các không có lợi hại như Huyền Thiên, tới gần vài trăm mét mới nhìn rõ hai người kia, lập tức biến sắc, kinh hô một tiếng:
– Không tốt, Thiên thiếu, ngươi đi mau, người của Phong Vân Đảo cùng Địch gia đã đi tới Bình Hồ Đảo rồi, nhất định là vì ngươi mà tới, đứng ở trước nhất là thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh của Phong Vân Đảo, người hơi lui ra sau là đại trưởng lão Địch gia Địa giai cảnh thập trọng, hai người này đều là đại nhân vật, không có khả năng không có chuyện chạy tới Bình Hồ Đảo…
Tròng mắt Huyền Thiên hơi híp, nói:
– Không sợ, thái thượng trưởng lão Phong Vân Đảo? Đại trưởng lão Địch gia? Bọn chúng tìm tới cửa thì ta cũng muốn xem bọn chúng có thực lực thế nào.
Thuyền lớn Trình gia chạy vào gần bờ, thái thượng trưởng lão Phong Vân Đảo, đại trưởng lão Địch gia cùng với võ giả Trình gia nhìn qua Huyền Thiên là người mới tới.
Rất nhanh, thuyền liền cập bờ.
Huyền Thiên nhìn qua võ giả trên bến cảng, võ giả trên bến cảng nhìn qua Huyền Thiên, tràng diện thập phần yên tĩnh.
Một lão giả tu vi Địa giai cảnh cửu trọng đứng trong đoàn người Trình gia nhìn qua Huyền Thiên nói:
– Huyền Thiên tiểu điệt, ngươi vụng trộm đi theo sát Kim Các biểu huynh vào Ma Vụ Hải, nếu ngươi thật sự có sơ suất gì, ta làm sao bàn giao với Huyền gia đây, nhìn thấy ngươi an toàn trở về, lão hủ cũng buông được cọc tâm sự này.
Cái gì? Nghe được giọng điệu của lão giả này, Huyền Thiên hơi sững sờ.
Nhưng mà hắn là người thông minh, rất nhanh đã kịp phản ứng, cảm tình lão giả này muốn che dấu tung tích giúp hắn, xem ra cường giả đi đầu quay về đã đem chuyện trong Ma Vụ Hải nói cho lão giả nghe.