Nơi này linh khí nồng nặc đến đáng sợ, Linh Tuyền Linh Dịch nhiều, ở dưới chân Thần Sơn hội tụ thành hồ biển. Sóng xanh nhộn nhạo, gió thổi qua liền có linh khí như mây trắng phiêu khởi.
Vô số yêu ma ở trong núi tiến vào chui ra, kiến tạo mỏ quặng khổng lồ, khai thác khoáng vật, thỉnh thoảng có từng chiếc từng chiếc thuyền lớn từ trong núi đánh ra, đem bảo mỏ cùng Thần mỏ đào móc được vận hướng trung ương Thần Sơn.
Một đầu Giao Long hình thể to lớn mặc giáp trụ xiềng xích, chiếm cứ ở trên thánh sơn, hai mắt lấp lánh, giám sát thuyền lớn từ bên cạnh hắn đi qua.
Mà ở phía xa, còn có một đầu đại xà khó có thể tưởng tượng vòng ở giữa sườn núi, đầu dò vào trong mây, thôn vân thổ vụ, tu luyện yêu pháp.
Lại có một tòa thánh sơn bị Thần Ma Thánh Hỏa lượn lờ, một nữ tử khoanh chân ngồi ở trong Thần Ma Thánh Hỏa, khí tức vô cùng mạnh mẻ, làm người ta kinh khủng.
Lại có một đầu Tỳ Hưu, khống chế một chiếc Lôi Xa ùng ùng ở giữa không trung chạy qua, xông về Thái Dương, không biết đi tu luyện yêu pháp gì.
– Đầu Giao Long cùng nàng kia, chỉ sợ không kém gì ta và ngươi.
Sắc mặt Phụ Văn Cung ngưng trọng, hướng Phó Duyên Tông thấp giọng nói.
Phó Duyên Tông trịnh trọng gật đầu, trầm giọng nói:
– Đại xà cùng Tỳ Hưu kia, cũng là một vị Thiên Cung cấp cường giả, thực lực kinh người, so với Thiên Cung cường giả bình thường mạnh hơn!
– Sư tôn!
Chân Linh Huyền Nữ bay tới, khom người nói.
– Lão gia.
Ánh mắt của Giao Long Vương lộ ra thần sắc quyến rũ, cúi đầu nói.
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, ý bảo bọn họ lui ra, trong lòng mọi người rung mạnh, cô gái như Thần Ma kia lại gọi Giang Nam là sư tôn, mà đầu Chưởng Giáo Chí Tôn cấp Giao Long kia lại đối với Giang Nam miệng nói lão gia, thực làm cho người ta không giải thích được.
Trên Thần Sơn, cung điện nặng nề, cung điện khổng lồ bị làm thành phòng bảo tàng chứa bảo vật, bên trong không biết có bao nhiêu bảo vật!
Vô số Linh sơn, vô cùng tài phú!
– Trước mắt các ngươi chứng kiến hết thảy, chính là thánh tông mới ta thành lập.
Giang Nam nhẹ giọng cười nói, đám đông từ trong rung động thức tỉnh.
Huyền Ẩn Đạo Nhân rung giọng nói:
– Những thứ này, cũng là của chúng ta?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Cũng là của chúng ta. Không chỉ có như thế, sư thúc tổ, ánh mắt các ngươi có thể nhìn qua hết thảy tinh vực, tương lai cũng là của chúng ta! Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Huyền Ẩn Đạo Nhân hướng ra ngoài phiến đại lục này nhìn lại, chỉ thấy vô số đại lục nghiền nát ở trong tinh không trôi nỗi, vô số viên Thái Dương khổng lồ phát ra nhiệt lực vô cùng, để cho trong lòng hắn không khỏi rung động không khỏi:
– Lão Thiên, lão Thiên…
Lạc Hoa Âm cũng giật mình nhìn một màn này, mặc dù nàng kiến thức rộng rãi, cũng bị tràng diện bao la hùng vĩ trước mắt trấn trụ, thấp giọng nói:
– Cũng là của chúng ta…
– Bây giờ còn không phải.
Giang Nam cười nói:
– Các ngươi nhìn!
Tay hắn chỉ hướng nơi xa, mọi người đưa mắt nhìn ra xa, chỉ thấy ở địa phương vô cùng xa xôi, có một viên chủ tinh khổng lồ ở trong không gian trôi nỗi, viên chủ tinh này tản mát ra Địa Từ Nguyên Lực, từ trong không gian bắt đến từng mảnh nhỏ đại lục, ầm ầm hướng chủ tinh đánh tới.
Viên chủ tinh này là khổng lồ như thế, thậm chí săn bắt hai ba viên Thái Dương, Địa Từ Nguyên Lực khổng lồ đem Thái Dương biến thành vệ tinh của mình, quay chung quanh chủ tinh xoay tròn!
– Nơi đó chính là chủ tinh ta chế tạo! Nơi đây bất quá là chỗ ở tạm thời của Huyền Thiên Thánh Tông, tương lai thế giới của chúng ta là ở địa phương kia.
Giang Nam thản nhiên nói:
– Không tới tám mươi năm thời gian, Quang Vũ Kỷ Kiếp sẽ tới, đến lúc đó, nguyên giới chủ tinh tan biến, nơi này liền là nơi chúng ta sống.
Oanh…
Một tòa đại lục đụng vào trên chủ tinh, nổ tung khổng lồ giống như thần minh chi bảo va chạm, hủy diệt hết thảy, hỏa diễm xông vào không gian trăm vạn dặm, dao động nhân tâm.