“Hai ta kết hôn rồi, phải không?”
Phó Dung Dữ chậm rãi đi theo cô, nâng bàn tay lên vuốt gọn sợi tóc trước trán cô: “Đúng vậy, tối nay bạn bè hai chúng ta đều biết Phó Dung Dữ đã kết hôn với Tạ Âm Lâu.”
Tạ Âm Lâu thích nghe những lời này, gót giày đạp lên mặt đường phố vắng lặng, cái bóng bị vầng sáng vàng ấm áp chiếu rọi quấn quít cùng một chỗ với anh.
Cô lặng lẽ nhìn nó, rồi khom lưng cởi giày ra.
Phó Dung Dữ cầm giúp cô, Tạ Âm Lâu đi chân trần cũng không sợ lạnh, mỉm cười bước lên cầu vượt.
“Âm Lâu, lại đây.”
Phó Dung Dữ khẽ gọi tên cô, muốn mang giày vào cho cô.
Còn Tạ Âm Lâu thì quay đầu lại, bổ nhào vào trong lòng ngực anh, làn váy sườn xám bị gió đêm thổi bay, rất xinh đẹp.
Trong buổi đêm vắng lặng, khuôn mặt đỏ hồng như hoa đào của cô nhìn thẳng vào tòa cao ốc chọc trời, cất giọng nói lớn:
“Sau khi em mười tám tuổi… Muốn yêu đương với Phó Dung Dữ.”
“Phải gả cho anh!”
Tiếng hét to giống như tiếng trống thúc giục lòng hăng hái, những tòa nhà đang tối đen trước mặt như bị u mê trước giọng nói của cô, thắp sáng từng ngọn từng ngọn đèn, làm cho khung cảnh xung quanh trở nên sáng rỡ, mà Tạ Âm Lâu như bị những điều này làm hoảng sợ, hàng lông mi xinh đẹp không chớp lấy một cái.
Rồi như là phản ứng dây chuyền, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy những tòa nhà đó đã sáng lên rực rỡ.
Bông tuyết trắng bay lơ lửng giữa trời, đến khi nó chạm lên vầng trán mới cảm nhận được sự lạnh lẽo.
Trên lông mi cô cũng có vài giọt băng trong suốt nhỏ vụn, khoảnh khắc cô quay đầu nhìn Phó Dung Dữ, thấy anh cúi đầu, lòng bàn tay đặt sau gáy cô, trao cho cô nụ hôn dịu dàng.
Ánh đèn ấm áp xua tan cái khắc nghiệt của mùa đông, cũng chiếu vào bóng dáng cô được khóa chặt trong đôi mắt màu hổ phách của Phó Dung Dữ.
Trái tim Tạ Âm Lâu rơi mất một nhịp rồi trở nên dồn dập, từ gương mặt đến lỗ tai đều đỏ ửng, những nơi bị lòng bàn tay anh chạm qua, cả đôi môi cũng có thể cảm nhận được một luồng nhiệt thuộc về anh đang mạnh mẽ xộc vào.
Dưới trời tuyết, Phó Dung Dữ không chút kiêng nể hôn cô, hôn mãi không buông ra.
Cảnh tượng này cực kỳ xinh đẹp, dưới cầu vượt, thư ký gọi điện thoại thông báo bật đèn ngẩng đầu nhìn thấy thân hình cao gầy của Phó Dung Dữ gần như muốn bao trùm lấy Tạ Âm Lâu, những ngón tay trắng nõn thon dài ôm lấy vòng eo cô, tà áo khoác lông dê đang bị gió tuyết thổi bay phấp phới.
Mái tóc đen dài của Tạ Âm Lâu gần như che khuất khuôn mặt, cùng với làn váy sườn xám đỏ bừng.
Thư ký âm thầm giơ điện thoại lên, chụp lại khung cảnh này.
… Trong lúc chụp hình, có người đi qua đường cũng bị cảnh đêm lộng lẫy ánh đèn này làm rung động, dừng bước đứng lại nhìn hai giây, sau đó nhanh chóng phát hiện hai bóng hình trên cầu vượt.
Lúc chụp hình không nghĩ rằng nam chính lại là Phó Dung Dữ đã từng lên hot search, mà người này chỉ đơn giản cảm thấy khung cảnh này quá đẹp.
Đến khi cúi đầu mở album ra xem mới phát hiện góc nghiêng tuấn tú của người đàn ông trong ảnh có hơi quen mắt.
Khi muốn đi lên xem thử, tuyết vẫn còn rơi nhưng trên cầu vượt đã không còn ai nữa rồi.
Tối đó, bức ảnh này được người qua đường đăng lên Weibo, vị trí định vị là cầu vượt Tứ Thành: “Trên đường tăng ca về nhà, đột nhiên phát hiện tuyết rơi, tiện tay chụp một tấm ảnh cảnh đêm, mọi người nhìn này, đây có phải Phó Dung Dữ được cả cộng đồng mạng gọi là người đàn ông thần tiên không?”
Chưa đến nửa tiếng.
Bài đăng Weibo này đã được toàn thể cộng đồng mạng làm cho thất thủ, có vài bình luận được thích khá nhiều:
⌈Để tôi! Tôi đã quyết định chồng của tôi chính là người đàn ông này!!!⌋
⌈Phóng to ảnh chụp nhìn mười lần, tư thế này của Phó Dung Dữ là đang hôn môi với người phụ nữ mặc sườn xám đỏ tươi anh ấy ôm trong lòng sao? Cứu mạng, xương ngón tay anh ấy đặt lên ót cô gái kia vừa thon vừa dài, với một người mê tay có thâm niên như tôi đúng là dụ hoặc trí mạng, rất muốn liếm.⌋
⌈Đã liếm xong!!!⌋
⌈Chỉ có tôi quan tâm người phụ nữ trong lòng Phó Dung Dữ có phải là Tiểu Quan Âm hay không sao?⌋
⌈Chủ thớt ơi, còn tấm ảnh chụp cận góc nào không, không nhìn thấy mặt người phụ nữ trong lòng anh ấy!⌋
⌈Chủ thớt, người bị tay Phó Dung Dữ và tóc che lại có để lộ chút sườn mặt, tôi đoán là một người cực kỳ xinh đẹp.⌋
Chủ thớt không trả lời, nhưng lại có một cộng đồng mạng nhiệt tình khác để lại bình luận: ⌈Trùng hợp quá phải không, tôi cũng ở dưới cầu vượt, mà không nhìn thấy mặt mũi Tiểu Quan Âm trông như thế nào, hai người hôn môi gần nửa tiếng, sau đó cô ấy được Phó Dung Dữ ôm đi, trên người phủ áo khoác không nhìn ra… Dưới cầu vượt, thư ký lái siêu xe cá nhân đứng canh ở ven đường, cửa xe cũng đã mở ra sẵn sàng.⌋
Từ đầu đến cuối, cộng đồng mạng nhìn thấy Tiểu Quan Âm dưới đèn đường mà cũng như không thấy, nương theo ánh sáng có thể nhìn thấy dưới chân cô không mang giầy, mũi chân trắng nõn hiện ra dưới làn váy, đẹp cực kỳ.
Vừa nghe nói vậy, không ít cộng đồng mạng lập tức truy hỏi: ⌈Nửa tiếng?⌋
⌈Chắc chắn người đàn ông thần tiên này chỉ duỗi đầu lưỡi, nếu không thì không hôn được nửa tiếng đâu, tôi cũng muốn nhìn thấy cận cảnh!⌋
⌈Yết hầu của anh ấy vừa gợi cảm vừa cấm dục, á á á.⌋
⌈Lên hot search cho tôi đi… Để cả cộng động mạng đều biết Phó Dung Dữ hôn môi với Tiểu Quan Âm cả nửa tiếng.⌋
Nhiệt độ bài đăng này tiếp tục tăng lên, chủ thớt đăng ảnh chụp cũng ra mặt, chụp màn hình tin nhắn lịch sử trò chuyện.
Trong đó là thư ký dùng Weibo Official của tập đoàn Phó Dung Dữ tìm cô ta nói về chuyện xóa bài đăng Weibo.
Trực tiếp ra giá mười nghìn nhân dân tệ.
Muốn mua đứt tất cả ảnh chụp đêm nay của cô ta.
Ai ngờ chủ thớt này không nhặt của rơi, lập tức công khai tin nhắn cuộc trò chuyện: ⌈Có thể xác định trăm phần trăm nam chính trong tấm ảnh mà tôi chụp tối hôm nay chính là Phó Dung Dữ.⌋
Dưới Weibo, cả cộng đồng mạng bị cô ta chọc cười ha hả.
Cũng có người nói: ⌈Mười nghìn một tấm, không được, tôi phải lưu hình chụp này lại, sau đó phiền thư ký dùng Weibo Official của tập đoàn Phó thị nói chuyện riêng với tôi để mua đứt.⌋
Sau đó quần chúng ăn dưa cũng đồng loạt học theo.
Đến rạng sáng, ba hot search đầu không phải Phó Dung Dữ hôn môi nửa tiếng mà là #Muốn làm ăn nhỏ với Phó Dung Dữ#
——
Dưới đêm tuyết, thân của một chiếc xe màu đen rung chuyển dữ dội, ngay cả vầng sáng vàng nhạt ven đường cũng lắc lư theo.
Trong thùng xe đóng kín, làn váy vừa mỏng vừa mềm của người phụ nữ rũ xuống lưng ghế.
Ngay sau đó, tay người phụ nữ đặt lên lưng ghế, chiếc váy cuối cùng cũng rơi xuống.
Không thể che dậy được khuôn mặt xinh đẹp của Vân Thanh Lê, chưa tới hai giây lại men dọc xuống phía dưới, đôi mắt chìm trong bóng tối đã trở về bình thường, nhìn thấy Chu Tự Chi cúi đầu dán lên trán cô ta, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm từng phản ứng rất nhỏ của cô ta.
Thừa dịp men say, động tác của anh ta càng mạnh hơn.
Nhưng mà phản ứng của Vân Thanh Lê vẫn chậm chạp chẳng có gì thú vị, đã kết hôn hơn năm năm, cô ta không thích loại vận động thế này, lần nào cũng như lần đầu tiên, tay chân cứng nhắc không biết đặt ở đâu, cũng không chủ động chạm vào anh ta.
Cửa kính màu đen bên ngoài xe bị gió tuyết làm ướt nhẹp, đóng thành từng tảng băng mỏng.
Dưới áo sơ mi căng chặt của Chu Tự Chi là tấm lưng nóng bỏng, bị mồ hôi thấm ướt vải áo, môi mỏng của anh ta lướt dọc theo trán cô ta, hàng lông mi mềm nhẹ đi đến chóp mũi rồi mới dừng lại. Lúc nói chuyện, hơi thở đều phả vào mặt cô ta: “Vân Thanh Lê, em đang trừng phạt anh sao?”
Ngay sau đó, gương mặt của Vân Thanh Lê bị bàn tay thon dài mạnh mẽ của người đàn ông bóp chặt, cô ta giương mắt nhìn ánh mắt nguy hiểm của người đối diện.
Trong năm năm qua, những lúc làm chuyện này đều chưa từng cho anh ta chút phản ứng.
Đây chính là sự trả thù của một cô gái luôn dịu dàng từ trong xương tủy.