“Hồng Liên, không được vô lễ!” Thanh niên khẽ nói, giọng nói trầm thấp. Người phụ nữ váy đỏ nghe lời cúi đầu, đứng sau lưng thanh niên. Thanh niên tiến lên vươn tay về phía Lâm Ngữ Lam: “Chào cô Lâm, tại hạ là Tiếu Tinh Hàn”
Tô My kéo ống tay áo của Lâm Ngữ Lam, giới thiệu cho cô: “Cô Lâm, vị này chính là thiếu trang chủ của Tiếu Gia Trang”
“Chào anh” Lâm Ngữ Lam mỉm cười với Tiếu Tinh Hàn, nhưng không bắt tay. Lâm Ngữ Lam cũng từng nghe nói về Tiếu Gia Trang này rồi. Nghe nói 80% cổ võ thế gia của Đại Nam đều sử dụng vũ khí cho Tiếu Gia Trang chế tạo. Tiếu Gia Trang chính là xưởng công binh lớn nhất trong giới cổ võ Đại Nam.
Thấy Lâm Ngữ Lam thậm chí không chìa tay ra, Hồng Liên giận dữ mắng: “Họ Lâm, cô làm càn quá đấy!”
“Hồng Liên!” Tiếu Tinh Hàn quay lại, ánh mắt trách cứ trừng Hồng Liên. Hồng Liên vội cúi đầu, không cam lòng giải thích: “Thiếu trang chủ, cho dù là người nhà họ Cơ thì cũng sẽ không làm lơ ngài. Cô ta chẳng qua chỉ là gia chủ tương lai của nhà họ Cơ, có gì mà dám kiêu ngạo chứ!”
“Được rồi” Tiếu Tinh Hàn bất mãn quát: “Tôi tới đây để kết bạn với cô Lâm. Bạn bè với nhau không cần nhiều lễ nghĩa như thế” Nói xong, Tiếu Tinh Hàn lại nhìn Lâm Ngữ Lam: “Cô Lâm, lân này chúng ta đi cùng đường được không?”
“Được chứ” Lâm Ngữ Lam còn chưa mở miệng thì Tô My đã vội vàng đồng ý, sau đó nhỏ giọng nói với Lâm Ngữ Lam: “Cô Lâm, thiếu trang chủ Tiếu Tỉnh Hàn này vẫn còn độc thân, Tiếu Gia Trang có địa vị siêu phàm trong giới cổ võ, quen biết với anh ấy thì cũng là chuyện tốt đối với nhà họ Tô”
Lâm Ngữ Lam trầm ngâm mấy giây rồi gật đầu: “Cũng được”
“Cảm ơn cô Lâm” Tiếu Tinh Hàn ôm quyền, sau đó bày ra tư thế mời.
Lúc này, du thuyền đã chạy tới bến cảng. Các thế gia Đại Nam dần dần lên thuyền dưới sự dẫn dắt của người nhà họ Cơ. Tô My nhìn Lâm Ngữ Lam nói: “Cô Lâm, thiếu trang chủ Tiếu Tinh Hàn lúc trước đã từng tới đảo Ánh Sáng, có anh ấy dẫn đường thì chuyến đi này sẽ thuận lợi hơn nhiều.”
Lâm Ngữ Lam gật đầu, không nói gì.
Chiếc du thuyền lần này thuộc loại du thuyền xa hoa, có thể chứa được hơn ngàn người. Chỉ có của cổ võ thế gia Đại Nam ngồi trên thuyền khiến con thuyền trông có vẻ trống vắng. Trên du thuyền có sòng bài, phòng thư giãn, bữa cơm đều sử dụng nguyên liệu nấu ăn tươi ngon nhất.
Hai giờ chiều, ánh nắng vừa đủ, gió biển dịu nhẹ, Lâm Ngữ Lam đứng trên boong tàu. Cô biến còn bốn tiếng nữa, con du thuyền này sẽ cập bến hòn đảo trong truyền thuyết. Nhìn bầu trời trong xanh, Lâm Ngữ Lam tò mò hỏi Tô My: “Đảo Ánh Sáng là nơi như thế nào?”
Tô My đang định trả lời thì giọng nói của Tiếu Tinh Hàn truyền tới từ cách đó không xa: “Đó là thiên đường, cũng là địa ngục”
