Nhưng mà, hắn không thể. Ít nhất hiện tại không được. Bởi vì, hắn vẫn có một sự tình trọng yếu phải làm.
Hắn vẫn khắc sâu lời nói cuối cùng mà Thu Nhi đã nói. Thân là Đế Hoàng Thụy Thú, Vận Mệnh Thần Thú, Thu Nhi vì chính mình hiến tế, đối với toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà nói, chắc chắn sẽ sinh ra ảnh hưởng khổng lồ. Bên phía Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tất nhiên sẽ có phản ứng. Thậm chí có khả năng sẽ mang đến tai ương đáng sợ. Bản thân phải trở về nhanh một chút, chỉ có bản thân hắn đã kế thừa Vận Mệnh lực của Thu Nhi, mới có thể giải quyết triệt để vấn đề này.
Hoắc Vũ Hạo sở dĩ không lựa chọn lập tức theo Nam Thủy Thủy, Nam Thu Thu cùng một chỗ trở về thành Sử Lai Khắc, bởi vì hắn biết, bản thân còn chưa đủ mạnh.
Mặc dù, trên phương diện tinh thần lực, hắn đã đạt đến một cái tầng thứ khác, nhưng mà vẫn còn chưa đủ mạnh. Hắn phải trở nên càng thêm cường đại. Mà quá trình này cũng không biết sẽ chậm trễ bao nhiêu thời gian.
Hắn muốn đi đến một địa phương, địa phương cách nơi Thu Nhi vì hắn hiến tế cũng không tính quá xa, ngay tại bên trong đế quốc Nhật Nguyệt.
– Thiên Mộng ca.
Hoắc Vũ Hạo vừa phi hành, vừa kêu một tiếng.
Ánh sáng màu vàng nhạt lóe lên, một bóng người lăng không xuất hiện bên cạnh hắn. Bóng người hiện ra là một nam nhân, khuôn mặt anh tuấn, tóc ngắn màu trắng, lông mày cong cong, tròng mắt màu vàng. Còn có từng vòng kim sắc quang hoàn quấn quanh thân thể.
– Vũ Hạo.
Trong mắt thanh niên hiện lên một tia buồn bã, nhưng càng nhiều hơn là vẻ nhu hòa tràn ngập an ủi. Đúng vậy, hắn chính là bộ dáng nhân loại của Thiên Mộng Băng Tằm. Từ khi tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo từ cảnh giới Hữu Hình Vô Chất tiến hóa thành Hữu Hình Hữu Chất, Thiên Mộng Băng Tằm, Băng Đế và Tuyết Nữ Hồn Linh ở trong cơ thể hắn đều theo đó hóa thành thực chất.
Bọn hắn vốn lưu lại trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo dưới dạng tinh thần thể, nương theo Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo tiến hóa, lực lượng của bọn hắn, hoặc nói đúng hơn là lực lượng mà bọn hắn một mực phong ấn, kiềm chế, sợ no bạo Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo, đều theo đó được giải phóng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thiên Mộng Băng Tằm có thể hóa thành hình người, đồng thời lấy tinh thần lực làm căn bản, mô phỏng ra hình dáng đứng bên cạnh Hoắc Vũ Hạo. Lúc này, chiếc nhẫn trên ngón tay Hoắc Vũ Hạo do Hồn Linh Thiên Mộng Băng Tằm ngưng kết thành đã biến mất không thấy.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
– Thiên Mộng ca, ta không sao, chúng ta còn xa lắm không?
Thiên Mộng Băng Tằm lên tiếng:
– Phương hướng hẳn là không sai, gia hỏa đó sinh hoạt tại địa phương được đế quốc Nhật Nguyệt xưng là cấm khu, Tà Ma Sâm Lâm. Tà Ma Sâm Lâm mặc dù không có diện tích khổng lồ như Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nhưng cũng là cánh rừng lớn nhất trong cảnh nội đế quốc Nhật Nguyệt. Vị trí đại khái ngay tại hướng chính tây của Cảnh Dương sơn mạch mà đệ đã từng đi qua. Cho nên, chỉ cần đệ một mực bay theo phương hướng này là được. Với tốc độ hiện tại của đệ, nhiều nhất thêm một canh giờ là đến nơi.
– Được rồi, cảm ơn ngươi, Thiên Mộng ca.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu.
Thiên Mộng Băng Tằm than nhẹ một tiếng, nói:
– Còn phải khách khí với ca sao? Vũ Hạo, cố lên, chúng ta đều tin tưởng đệ là giỏi nhất. Đệ vừa nói không sai, chỉ có sinh long hoạt hổ mới là cách tốt nhất đệ có thể báo đáp cho Thu Nhi. Nói theo một ý nghĩa nào đó, Thu Nhi cũng chưa chết, nàng chỉ cùng đệ cộng sinh cùng một chỗ. Đệ chính là nàng, nàng cũng là đệ.
– A, ta hiểu được. Ta sẽ cố gắng.
Hoắc Vũ Hạo lần nữa hướng Thiên Mộng Băng Tằm gật đầu một cái.
Thiên Mộng Băng Tằm ném cho hắn một ánh mắt an ủi, sau đó hóa thành một đạo kim quang, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Đúng vậy, địa phương Hoắc Vũ Hạo muốn đi chính là Tà Ma Sâm Lâm, nơi hồn thú mạnh nhất đế quốc Nhật Nguyệt sinh sống. Ở trong đó có một tộc đàn hồn thú cực kỳ cường đại, Tà Nhãn! Mà Chúa Tể của chúng, chính là vị có danh xưng Tà Đế, Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể.
Cũng là vị duy nhất trong mười vạn năm qua có can đảm khiêu chiến thần thú Đế Thiên.
Thời điểm trước khi Hoắc Vũ Hạo tiến về đế quốc Nhật Nguyệt, Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Bích Đế Hoàng Hạt đã từng nhắc nhở hắn, có thể tiến về Tà Ma Sâm Lâm săn giết hồn thú Tà Nhãn có đủ niên hạn làm hồn hoàn thứ sáu của hắn. Bản thân Tà Nhãn trời sinh đã có thuộc tính tinh thần cường đại, trước kia tu vi của Hoắc Vũ Hạo không đủ, nhưng theo tinh thần lực khuếch trương, hắn đã có tư cách này.
Mà bây giờ Hoắc Vũ Hạo nhờ có Vương Thu Nhi hiến tế, đã có được hồn hoàn thứ sáu, nhưng hắn vẫn muốn tiến về Tà Ma Sâm Lâm, bởi vì, tu vi hồn lực của hắn cũng không phải là sáu mươi cấp, mà là bảy mươi cấp!
Thời điểm hoàn toàn hấp thu thiên địa nguyên lực Cực Hạn Băng, hồn lực của hắn kỳ thật đã sớm viễn siêu sáu mươi cấp. Ngay cả bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng không biết lúc ấy hồn lực của bản thân đạt đến trình độ gì. Mà sau khi hắn hấp thu hồn hoàn và hồn cốt của Vương Thu Nhi, bởi vì Vương Thu Nhi hiến tế cho hắn, bởi vậy, Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo cùng tất cả năng lực của nàng đều hoàn mỹ dung hợp, Đế Hoàng Thụy Thú mang tới Tường Thụy Chi Lực cường đại, thêm một bước đề thăng hồn lực của hắn.
Bởi vậy, sau khi kết thúc tu luyện, Hoắc Vũ Hạo lập tức phát hiện hồn lực của bản thân đã lần nữa đạt đến bình cảnh. Cũng chính là bình cảnh cấp bảy mươi.
Từ sau khi tiến vào cấp năm mươi, tu vi hồn lực của hắn tăng trưởng cực kỳ chậm chạp, mắt thấy đồng bạn đều tiến giai Hồn Đế, hắn chỉ có thể yên lặng cố gắng tu luyện.
Nương theo Hồn Linh Tuyết Đế giúp hắn hấp thu thiên địa nguyên lực Cực Hạn Băng , lại thêm Vương Thu Nhi hoàn mỹ dung hợp, rốt cục xem như cố gắng của hắn đã được hồi báo, chỉ cần hắn lại thu hoạch được thêm hồn hoàn thứ bảy, liền có thể vượt qua cánh cửa trọng yếu nhất từ trung giai đến cao giai, tiến vào cảnh giới Hồn Thánh.
Hoắc Vũ Hạo hiện tại kỳ thật rất gấp, gấp vì Sử Lai Khắc. Bởi vì hắn nhớ rõ Thu Nhi có nói qua, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ mang tới nguy cơ. Nhưng hắn trở về với tu vi Hồn Đế, hay là trở về với tu vi Hồn Thánh, hiển nhiên không phải cùng một khái niệm. Hắn hiểu được, sự tình lần này chỉ sợ chỉ có hắn mới có thể hoàn toàn giải quyết, mà thực lực của hắn cũng sẽ có ý nghĩa rất quan trọng. Bởi vậy, trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu hắn đã cấp tốc suy nghĩ, sau khi cân nhắc, hắn lập tức quyết định tiến về Tà Ma Sâm Lâm ở gần đây, mau chóng thu hoạch hồn hoàn thứ bảy, sau đó mới trở về Sử Lai Khắc.