Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp
Dị Hỏa Tháp:
Kim Đế Phần Thiên Viêm (Tầng 4)
Sinh Linh Chi Diễm (Tầng 5)
Bát Hoang Phá Diệt Diễm (Tầng 6)
Cửu U Kim Tổ Hỏa (Tầng 7)
Hồng Liên Nghiệp Hỏa (Tầng 8)
Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa (Tầng 9)
Cửu U Phong Viêm (Tầng 10)
Cốt Linh Lãnh Hỏa (Tầng 11)
Cửu Long Lôi Cương Hỏa (Tầng 12)
Quy Linh Địa Hỏa (Tầng 13)
Vẫn Lạc Tâm Viêm (Tầng 14)
Hải Tâm Diễm (Tầng 15)
Vân Hỏa Thủy Diễm (Tầng 16)
Sơn Hỏa Thạch Diễm (Tầng 17)
Phong Nộ Long Diễm (Tầng 18)
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa (Tầng 19)
Long Phượng Diễm (Tầng 20)
Lục Đạo Luân Hồi Diễm (Tầng 21)
Vạn Thú Linh Hỏa (Tầng 22)
Huyền Hoàng Hỏa (Tầng 23)
Đấu Kỹ:
Địa giai
•Sơ cấp: Long Phượng Dực
•Trung cấp: Diễm Phân Phệ Lãnh Xích, Lục Hợp Du Thân Xích
•Cao cấp: Như Lai Thần Chưởng, Tam Thiên Lôi Động, Tam Thiên Lôi Huyễn Thân
Thiên giai
•Sơ cấp: Hoàng Tuyền Chỉ, Hoàng Tuyền Chưởng
•Trung cấp: Bát Cực Quyền, Phật Nộ Đường Liên
•Cao cấp: Hủy Diệt Long Kiếm, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng, Hoàng Tuyền Thiên Nộ
Rống
Đường Long gào thét lên một tiếng, một cỗ hung uy tràn ngập ra ngoài, Tiêu Huyền phất tay ngăn cản lại vì hắn biết cứ để tùy ý như thế thì toàn bộ mọi thứ trong Thiên Mộ tầng ba sẽ tao ương.
– Ngươi bây giờ tuy là Bát tinh Đấu Thánh nhưng vẫn phải cẩn thận Hồn tộc. Chủng tộc này có rất nhiều điều thần bí cùng quỷ dị. Mặc dù là thời kỳ Tiêu tộc còn cường thịnh thì cũng chỉ duy trì bình hành với bọn chúng mà thôi. Viễn cổ Bát tộc, Tiêu tộc từng có một thời kỳ phát triển thịnh vượng rực rỡ nhất. Khi đó, trong Bát tộc thì Tiêu tộc đứng đầu và Cổ tộc đứng thứ hai nhưng Hồn tộc vẫn là quỷ dị nhất.(Tiêu Huyền)
– Vâng.
– Các ngươi đi vào Thiên Mộ đã được hai năm rồi, chỉ còn gần một năm nữa là sẽ bị truyền tống ra ngoài. Trong một năm này, tu luyện nhiều một chút, thích ứng cỗ lực lượng mới tăng vọt này.(Tiêu huyền)
– Đây là bản đầy đủ của Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, bên trong có bước cuối cùng mà ta đã nói với ngươi. Chỉ cần ngươi tu luyện nó là có thể có được Tộc văn phối hợp với Huyết mạch lực cường hãn của ngươi sẽ phát huy ra uy lực ở mức cao nhất.(Tiêu Huyền)
– Tiền bối, nếu Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này do ngài sáng chế, vậy năm đó chắc ngài cũng sở hữu Dị Hỏa?
– Phải, năm đó ta cũng có được ba loại Dị Hỏa, nhưng đáng tiếc là trong trận chiến cuối cùng kia, cả ba loại Dị Hỏa đều đã bị ta hoàn toàn dẫn bạo.(Tiêu Huyền)
– Công pháp mà ngươi tu luyện rất quỷ dị, không chỉ cắn nuốt Dị Hỏa mà bất kỳ Thiên Đài Địa Bảo được ngưng tụ trong Thiên Địa đều có thể cắn nuốt.(Tiêu Huyền)
– Công pháp mà ngươi tu luyện là thích hợp nhất với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến. Trải qua quá trình cắn nuốt luyện hóa, những loại Dị Hỏa trong tay ngươi đã có thể sử dụng một cách lô hỏa thuần thanh, không hề có nửa điểm kháng cự. Điểm này, dù là ta năm đó cũng không thể làm nổi.(Tiêu Huyền)
– Nếu giờ đã có bản đầy đủ của Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, ngươi nên xem kỹ nó một chút, cố gắng tu luyện ra tộc văn trước khi rời khỏi Thiên Mộ.(Tiêu Huyền)
Có được người sáng tạo ra Thiên Hỏa Tam Huyền Biến bên cạnh nên có chỗ không hiểu thì được giải đáp ngay, Đường Long càng ngày càng đối với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến sâu hơn nữa. Đường Long trong khoảng thời gian này thì cũng vẽ ra Tộc văn của mình chính mình, Tộc văn của cậu là chín con rồng vây quanh viên châu, độ khó lớn hơn rất nhiều nhưng thu hoạch được to lớn.
– Tính toán thời gian cũng sắp được ba năm trong Thiên Mộ.
– Chừng năm ngày nữa là sẽ tròn ba năm. Hành trình trong Thiên Mộ lần này của chúng ta sẽ kết thúc.(Cổ Huân Nhi)
– Ha ha, cũng sắp đến lúc rời khỏi đây rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.(Tiêu Huyền)
Tiêu Huyền một bên cũng cười nói, trong giọng nói có chút cô đơn cùng tịch mịch. Thiên Mộ giúp lão có thể lấy một phương thức khác để tồn tại đến tận bây giờ, những cũng gây cho lão sự cô độc vô cùng vô tận. Trong thế giới không chút sức sống này, bọn họ giống như những tù phạm vĩnh viễn bị giam cầm tại đây.
– Khi chúng ta rời đi thì ngài vẫn sẽ trở lại cuộc sống cô đơn cùng tịch mịch.
– Đây là cái giá phải trả khi mà dùng phương pháp khác sống tiếp.(Tiêu Huyền)
– Chả lẽ không có cách nào giúp ngày phục sinh?
– Ha ha, ta biết ngươi là Luyện Dược Sư, một số đan dược cao giai đúng là có thể khôi phục sự sống cho người sắp chết nhưng giờ ta chỉ là linh hồn, một linh hồn đã chết rất lâu rồi thậm chí linh hồn này còn không toàn vẹn nữa.(Tiêu Huyền)
– Nhóc, nếu cảm khổ sở trong lòng, hãy dùng hết toàn lực để đột phá đến Đế cảnh đi. Đến cảnh giới đó, có lẽ sẽ nghĩ ra được cách giúp ta giải thoát còn bây giờ nghĩ nhiều cũng chỉ phí công vô ích mà thôi.(Tiêu Huyền)
– Không đâu, ta nghĩ vẫn có cách. Chỉ cần tìm vài dược liệu mà thôi.
– Ồ, loại dược liệu nào?(Tiêu Huyền)
Tiêu Huyền tuy là không quan tâm đến việc mình được phục sinh nhưng mà người mà không muốn được sống lại đâu.
– Bồ Đề Tâm.
– Thứ đó sao? Tính toán thời gian thì Bồ Đề Cổ Thụ sắp xuất thế rồi.(Tiêu Huyền)
Lời nói của Tiêu Huyền làm cho Đường Long kinh hỉ không thôi, Cổ Huân Nhi giật mình che miệng, nàng là biết một khi Bồ Đề Cổ Thụ hiện giới sẽ gây nên một trận huyết tanh.
– Ngươi muốn phục sinh ta cần phải có Linh hồn thể của ta mà ta không thể rời khỏi Thiên Mộ được.(Tiêu Huyền)
– Ta có cách để cho Tiêu Huyền tiền bối không bị tiêu tan dù được đưa ra ngoài Thiên Mộ.
Đường Long gọi ra Dị Hỏa Tháp, Tiêu Huyền khi thấy Dị Hỏa Tháp thì đôi mắt co rụi lại, hắn từ Dị Hỏa Tháp cảm nhận được ba loại Dị Hỏa quen thuộc trước kia của mình cộng thêm vài Dị Hỏa khác nữa.
– Ngươi… Ngươi cư nhiên đem 20 loại Dị Hỏa gộp vào trong tay.(Tiêu Huyền)
– Chỉ thiếu mỗi Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm với Dị Hỏa – Đế Viêm là tập hợp đủ 23 loại Dị Hỏa.(Tiêu Huyền)
– Haha, đâu có khó khăn gì đâu. Làm phiền Tiêu Huyền tiền bối vào trong đây ở tạm một khoảng thời gian.
– Được.(Tiêu Huyền)
Tiêu Huyền trước khi đi vào Dị Hỏa Tháp thì vung tay lên, một đốm sáng từ từ bay ra, cuối cùng trôi nổi phía trước mặt Tiêu Huyền.
– Đây là…
– Đây là Trùng Hậu của Viễn Cổ Phệ Trùng mà con Trùng Hậu này đã đạt tới cảnh giới tương đương với Bán Thánh của nhân loại, chẳng qua bây giờ nó đang ở trong trạng thái hôn mê, bằng không các ngươi cũng sẽ không dễ xuyên qua được tường năng lương kia đến vậy.(Tiêu Huyền)
– Móa nó, tưởng rằng là bảo bối ai ngờ lại là quả bom hẹn giờ tùy thời phát nổ.
– Nếu để ngươi đem thứ này ra ngoài, đợi khi Trùng Hậu thức tỉnh, nó sẽ lặng lẽ tiến vào thân thể ngươi, sau đó âm thầm cắn nuốt tất cả Đấu Khí. Nếu không có cường giả Đấu Thánh ra tay thì không ai có thể phát hiện ra nó đang trốn trong cơ thể ngươi cả.(Tiêu Huyền)
– Ha ha, tuy con Trùng Hậu này khá phiền phức, nhưng lại là tài liệu tuyệt hảo để chế tạo Viễn Cổ Trùng Hoàng Y.(Tiêu Huyền)
– Thật ra Viễn Cổ Trùng Hoàng Y là một loại Đấu Kỹ phòng ngự đặc biệt nhưng sau khi luyện chế, nó có thể hóa thành hình dạng khôi giáp để bao trùm trên thân thể. Ở vào thời Viễn cổ, thứ này rất được ưa chuộng, dựa theo suy đoán của ta, nếu dùng thứ này để luyện chế Viễn Cổ Trùng Hoàng Y chắc sẽ có thể đón nhận công kích của cường giả Bán Thánh mà không bị hủy.(Tiêu Huyền)
– Yên tâm đi, việc luyện chế này cứ để cho ta. Trước khi rời khỏi Thiên Mộ, ta sẽ giao Viễn Cổ Trùng Hoàng Y cho ngươi.(Tiêu Huyền)
– Tiêu Huyền tiền bối, ngài có biết trong tầng ba Thiên Mộ những Năng Lượng Thể nào tà ác cùng ra tay ngoan độc không?
– Ngươi là muốn giết bọn hắn lấy Năng Lượng Hạch?(Tiêu Huyền)
– Ừm, ta cũng không muốn giết người lung tung, chỉ giết kẻ đáng chết mà thôi.
– Nếu vậy căn cứ vào khí tức mà ta lưu lại mà truy sát bọn chúng đi.(Tiêu Huyền)
– Đa tạ Tiêu huyền tiền bối.
Đường Long dẫn theo Cổ Huân Nhi lần theo tiêu chí mà Tiêu Huyền lưu lại mở ra một cuộc đại thảm sát Năng Lượng Thể Đấu Thánh, khi Huyết Đao Thánh Giả biết được cũng gia nhập vào. Vào thứ tư cách ngày bị Thiên Mộ đá ra thì Đường Long và Cổ Huân Nhi trở về.
– Quay lại rồi sao?(Tiêu Huyền)
Khi hai người Đường Long vừa xuất hiện trong đại điện, thân ảnh của Tiêu Huyền bỗng hiện lên trước mặt họ, lão thản nhiên cười, cũng không hỏi kết quả công việc. Khẽ nắm tay lại, một vật màu đen chợt xuất hiện, sau đó tiện tay ném cho Đường Long.
– Cầm đi, đây là Viễn Cổ Trùng Hoàng Y. Thứ này có thể thu vào cơ thể, hơn nữa tùy thời biến ảo thành quần áo bình thường. Tuy nó liên tục cần Đấu Khí để duy trì nhưng có thể phòng bị được tất cả những đòn tập kích bất ngờ.(Tiêu Huyền)
Đường Long không có thu cất mà đưa cho Cổ Huân Nhi đứng bên cạnh, nàng hiện tại có thực lực Bán Thánh đỉnh phong, chỉ cần hoàn thành được Luân hồi Cửu chuyển sẽ chân chính bước vào Đấu Thánh.
Cổ Huân Nhi thấy Đường Long đưa cho mình Viễn Cổ Trùng Hoàng Y thì nhu thuận thu cất, nàng mặc nó lên người và theo ý niệm của nàng hóa thành thiếp thân nội y dính sát vào cơ thể.
– Tính thời gian, hôm nay hẳn là ngày các ngươi phải rời khỏi Thiên Mộ.(Tiêu Huyền)
– Phu quân đã tới lúc rồi.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long gật đầu gọi ra Dị Hỏa Tháp, Tiêu Huyền hóa thành làn khói chui vào trong Dị Hỏa Tháp. Khi Đường Long thu Dị Hỏa Tháp cũng là lúc một lực hút không thể kháng cự bỗng truyền ra, phảng phất như muốn mạnh mẽ nuốt chửng hắn vào không gian vậy.
Trong rặng núi xanh um, nhiều đạo thân ảnh lơ lửng giữa bầu trời, chăm chú nhìn vào mảnh không gian đang vặn vẹo.
– Thông Huyền trưởng lão, hôm nay hẳn là ngày cuối của kỳ hạn ba năm?(Cổ Tần Tân)
– Ừm.(Thông Huyền)
– Không biết người có tiến triển lớn nhất trong lần này sẽ là ai.(Cổ Hi)
– Tất cả dựa vào tạo hóa của bọn họ.(Thông Huyền)
Khi mấy người này nói chuyện với nhau, mảnh không gian nơi này đột nhiên vỡ ra một khe hở màu đen, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng vọt ra từ trong đó.
Trong những ánh mắt soi mói, một vết rách không gian đột nhiên hiện ra, hai đạo thân ảnh từ từ xuất hiện, sau đó trực tiếp rơi về phía mặt đất. Thấy thế, các trưởng lão Cổ tộc vội vàng phát ra một luồng nhu kình đỡ lấy. Đến giờ phút này, bọn họ mới phát hiện ra hai đạo thân ảnh này đã hoàn toàn mất đi sự sống.
– Là Hồn Nhai và Hồn Lệ của Hồn tộc. Không ngờ cả hai đều táng thân trong Thiên Mộ.(Thông Huyền)
Nhìn hai cỗ thi thể trôi nổi trên bầu trời, không ít người của Cổ tộc đều có chút vui sướng khi người khác gặp họa. Cổ tộc và Hồn tộc vốn không hợp nhau, giờ đây lại thấy hai tên xui xẻo này táng thân trong Thiên Mộ, trong lòng họ đều cảm thấy cực kỳ khoái trí.
Mấy người đã từng vào Thiên Mộ kia cũng kinh ngạc nhìn thi thể của hai người Hồn Nhai, sau đó chợt như hiểu ra điều gì. Mặc dù Thiên Mộ rất hung hiểm, nhưng bọn họ cũng biết chỗ nào nên đi, chỗ nào không nên đi.
Thân ảnh Đường Long và Cổ Huân Nhi đều xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Người Cổ tộc thấy Cổ Huân Nhi bình an vô sự thì thở dài một hơi.
– Không ngờ thi triển của hai người Hồn Nhai và Hồn Lệ cũng được truyền thống ra.
– Chỉ sợ việc này sẽ có chút phiền phức, Hồn tộc cũng có người ở đây chờ Hồn Nhai và Hồn Lệ.(Cổ Thanh Dương)
– Haha, nếu bọn hắn dám xuất đầu lộ diện thì ta không ngại ngay trước mặt Viễn cổ Lục tộc giết người.
Đường Long vừa dứt lời thì nhìn về một hướng, nơi đó hai đạo hắc vụ đang nhanh chóng vọt đến như hắc long, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện bên cạnh hai cỗ thi thể lạnh như băng đang trôi nổi trên bầu trời.
Hai đạo hắc vụ chợt khựng lại, hóa thành hai lão giả thân mặc hắc bào, bọn họ trợn mắt há mồm nhìn vào thi thể của Hồn Nhai và Hồn Lệ. Điều này thật giống như sét đánh ngang tai, bọn họ sao có thể nghĩ đến việc cả hai người tiến vào Thiên Mộ của Hồn tộc lại đều táng thân bên trong.