Nhưng nếu nói vậy.cuối cùng là tương lai sẽ ảnh hưởng đến quá khứ, hay là, quá khứ sẽ ảnh hưởng đến tương lai?
Không, thật ra là thế này mới đúng…
Mình và hệ thống Chiến Thần từ tương lai khởi động thời không trở về quá khứ, từ đó ảnh hưởng tới quá khứ, dẫn đến toàn bộ quá khứ phải bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng mà, nếu không thể phán đoán dựa vào logic khoa học thì sao?
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Hắn bèn nghĩ tới con quái vật kia.
“Đáng thương…” Trước khi quái vật chết, từng nhìn hắn nói như thế.
Cố Thanh Sơn im lặng thở dài.
Quá nhiều bí ẩn, mà dựa vào thực lực hiện giờ của mình, vẫn chưa có cách nào phán đoán được tất cả.
Lúc này trên màn hình giao diện thao tác Chiến Thần xuất hiện ký hiệu nhắc nhở mới.
[Hiện giờ ngài có thể đón nhận quà ban thưởng của chúng thần.]Cố Thanh Sơn nhìn dòng chữ nhắc nhở này, từ đó cảm nhận được một loại mừng rỡ nào đó của hệ thống Chiến Thần.
“Đây không phải là bẫy rập gì đó chứ?”
Hắn hỏi.
[Không đâu, chúng thần thống hận Trật Tự, mà ngài lại ở thế giới của bọn họ, dùng hành động thực tế chứng minh lập trường của ngài.] [Cho nên, thủ đoạn chúng thần lưu lại sẽ không dùng để đối phó ngài.] Hệ thống Chiến Thần trả lời.Lúc này Cố Thanh Sơn mới yên lòng lại, nói: “Được rồi, vậy chúng ta tới nhìn xem, quyển sách bằng da màu đen này cuối cùng là thứ gì.”
Hắn vươn tay, cầm quyển sách da đen kia.
Lập tức, trên màn hình giao diện Chiến Thần bỗng xuất hiện hàng chữ nhắc nhở mới.
[Ngài nhận được sách sáng thế chúng thần ban ân.] [Xin mở cuốn sách này ra.]Cố Thanh Sơn tiện tay mở bìa sách ra.
Chỉ một chốc, toàn bộ quyển sách da đen hóa thành một vệt sáng, phóng lên tận trời.
Luồng sáng này chói lóa và huy hoàng, tràn đầy tâm ý sinh mệnh và khen ngợi, không ngừng xoay quanh trên đầu của Cố Thanh Sơn.
Cùng lúc đó, giữa ánh sáng đất trời hình thành bóng của Cự Nhân, thân hình xuất hiện ở trên trời cao.
Thân hình người này tựa như núi cao chập trùng lồng lộng kéo dài không ngớt, mà Cố Thanh Sơn ở trước mặt nó, chỉ là một người phàm dưới chân núi.
Cự Nhân quan sát Cố Thanh Sơn, bắt đầu mở miệng nói chuyện.
“Trong chín trăm triệu tầng thế giới, ngươi là người thứ ba thu hoạch được vị trí Người chống lại Trật Tự mà chúng thần ban cho, hiện giờ, ngươi có thể nói ra điều mà trong lòng ngươi khát vọng nhất.”
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình.
Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng, hệ thống Chiến Thần đã nhanh chóng tạo thành một hàng chữ trên màn hình giao diện.
[Nhất định phải nói thật đấy.]Dường như nó sợ Cố Thanh Sơn lãng phí cơ hội này, trên màn hình Giao diện Chiến Thần xuất hiện từng hàng chữ nhỏ xíu lần nữa, nhanh chóng đưa ra giải thích cặn kẽ:
[Luật nhân quả của thần linh có quy tắc riêng của nó, nhất định phải xuất phát từ điều chân thật nhất ở sâu thẳm tâm hồn của ngài, mới có thể thuận lợi hình thành kết quả thực sự.] [Cho nên, ngài nhất định phải nói ra khát vọng chân thật nhất trong lòng ngài.]Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú lên màn hình giao diện thao tác Chiến Thần, khẽ gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Hắn nhìn về phía bóng sáng Cự Nhân trên bầu trời, hít một hơi thật sâu ——
“Trên thực tế, có nhiều lúc, khi ta đối mặt với bước đường cùng, ta luôn không thể không hận bản thân mình quá yếu ớt.”
Hắn bắt đầu trút bầu tâm sự.
“Nếu ngươi đồng ý, bây giờ xin giúp ta thu hoạch được sức mạnh tối cao, chỉ có như vậy ta mới có thể chống lại Trật Tự, mới có thể nhận được tự do, mới có thể bảo vệ hết tất cả những điều ta muốn bảo vệ!”
“Sức mạnh tối cao!”
“Đủ để thay đổi tất cả lực lượng!”
“Ta cần trở nên mạnh hơn, thu hoạch được sức mạnh vĩ đại hơn, đây chính là chuyện mà ta khát vọng nhất!”
Cố Thanh Sơn rống to.
—— quá nhiều đường cùng, quá nhiều điều không thể, hắn vẫn luôn qua lại bên bờ vực, nghĩ trăm phương ngàn kế để liều mạng, đánh cược, để bảo vệ tất cả những gì hắn muốn bảo vệ, đau khổ tìm kiếm một con đường sống.
Hắn đã dùng hết tất cả biện pháp, dùng hết tất cả sức lực của mình.
Nhưng mà!
Nếu hắn đủ mạnh mẽ mà nói, lúc đối mặt với rất nhiều tình cảnh, căn bản vốn không cần vắt hết óc, căn bản vốn không cần bôn ba vừa đi vừa về, mưu tính khắp nơi.
Hắn chỉ cần vung kiếm, thì có thể dễ dàng giải quyết hết tất cả.
Cho nên, giống như Thi thể khổng lồ mười vạn năm kia đã nói, ở trong chư giới tận thế, yếu ớt chính là nguồn gốc của tội lỗi!
Nhất định phải mạnh mẽ!
Giờ phút này, đối mặt với hình bóng của Cự Nhân chúng thần thượng cổ,
Cố Thanh Sơn thổ lộ hết tất cả khát vọng đã kiềm nén rất lâu trong lòng, nói ra tiếng lòng chân thật nhất của mình.
Trên biển mây, dưới bầu trời,
Hình bóng Cự Nhân như thần, yên lặng lắng nghe tâm sự của Cố Thanh Sơn.
“Mạnh lên? Đây chính là điều mà ngươi khát vọng nhất sao?” Cự Nhân hỏi.
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn trả lời.
“Nhưng phép tắc chư giới sẽ không chấp nhận một tồn tại mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện, nhân quả cũng có quy luật của riêng nó, chỉ có thể tiến hành theo chất lượng, không thể một lần là xong được.”
“Bọn ta đã không còn ở nơi này, không cách nào ban cho ngươi sức mạnh lập tức trở thành cường giả kia.”
“Nhưng mà, trong phần thưởng mà bọn ta chuẩn bị ban cho ngươi, quả thực có một loại có thể bởi vì tâm nguyện của ngươi, giúp ngươi đạt thành kết quả mạnh lên.”
“—— ngươi sẽ biến thành vô cùng hùng mạnh, chẳng qua chuyện này cần một thời gian nhất định, cần bản thân ngươi tự cố gắng và phấn đấu, ngươi nhất định phải nỗ lực, phải đổ mồ hôi xương máu nhiều hơn so với người khác, trải qua rèn luyện và tu hành nhiều hơn, ngươi mới có thể trở thành vua trong vạn vua.”