– Vâng!
Bọn người Huyền Thanh Y, Chân Linh Huyền Nữ, Tỳ Hưu Yêu Vương lĩnh mệnh, lập tức bay vào Thần Sơn, quay chung quanh hai tòa thần đỉnh ngồi xuống, quanh thân tuôn ra đạo vân, rót vào hai phần thần đỉnh cùng vạn giới trận đồ, toàn lực thúc dục vạn giới trận đồ, phát huy uy lực trận đồ, áp chế bọn người Toan Nghê Yêu Vương cùng Thiên Thọ Vương!
– Chúa công, những yêu ma binh cùng Yêu Vương Ma Vương này làm sao bây giờ?
Thần Thứu Yêu Vương liếm liếm bờ môi, nhìn về phía mấy chục vạn đại quân yêu ma ngây ra như phỗng, cười hắc hắc nói:
– Muốn đem bọn họ hết thảy giết hay không?
– Những người này có chỗ hữu dụng!
Thân hình Giang Nam nổi giữa không trung, trên cao nhìn xuống, âm thanh lạnh lùng nói:
– Đại quân phía dưới nghe đây, niệm ở thượng thiên có đức hiếu sinh, hôm nay ta không giết các ngươi, chỉ cần các ngươi quy hàng, là bảo vệ tánh mạng! Nếu không hàng, giết bất luận tội!
Phía dưới đại quân yêu ma một mảnh xôn xao, có đại yêu đại ma lập tức đào tẩu, lúc này bị Chiến Minh Cự Thú cùng Thần Thứu Yêu Vương đem người giết qua, giết cái tinh quang.
Yêu ma khác nhìn thấy chủ tướng nhà mình cũng bị người bắt giữ, kinh hồn táng đảm, lúc này bó tay đầu hàng, Giang Nam lệnh Thần Thứu Yêu Vương chọn lựa ra một chi tinh nhuệ thực lực mạnh nhất, mấy vạn yêu ma, Thần Thứu Yêu Vương phụ trách thống lĩnh chi đại quân này.
Những người khác thì hết thảy sung quân cho Giao Long Vương làm nô bộc, mỗi ngày đào quáng gieo trồng linh thảo, nếu biểu hiện ưu dị, cũng có thể trở thành môn sinh của Huyền Thiên Thánh tông, tương lai cũng có thể trở thành đệ tử Thánh tông.
– Đã có mấy chục vạn đại ma đại yêu này, Huyền Thiên Thánh tông ta cuối cùng ở chỗ này đứng vững vàng nền móng, ngày sau chỉ biết càng ngày càng cường đại!
Giang Nam gọi Giao Long Vương hỏi:
– Giao Long Vương, ngươi có biết lai lịch bảy đầu Toan Nghê này không?
Giao Long Vương vội vàng nói:
– Hồi bẩm lão gia, Toan Nghê Thất huynh đệ chính là đệ tử của đại Thánh Vương, lão gia bắt giữ bọn hắn, chỉ sợ sẽ rước lấy đại Thánh Vương…
– Đại Thánh Vương này là người nào?
Giang Nam cau mày nói.
Giao Long Vương cẩn thận từng li từng tí nói:
– Cái này tiểu nhân không biết. Chỉ biết là hơn năm mươi năm trước trời giáng hỏa tinh, sau đó đại Thánh Vương xuất thế, ba mươi năm trước quật khởi, thực lực tăng vọt, tu vi tiến bộ thần tốc, thu phục chiếm được Toan Nghê Thất huynh đệ, tự xưng đại Thánh Vương, bên trong phiến tinh vực này, không đâu địch nổi!
– Trời giáng hỏa tinh?
Trong lòng Giang Nam mạnh mẽ nhảy dựng:
– Đại Thánh Vương này, là thần minh chuyển thế!
– Đại Thánh Vương làm sao sẽ chuyển sang kiếp khác đến phế tích của Trấn Thiên Thần Quốc, loại địa phương phân chim cũng không có này?
Trong lòng Giang Nam hơi trầm xuống, lần trước Thần Ma chuyển thế là ở ba mươi năm trước, trong nguyên giới có tất cả bốn thần minh chuyển thế, một bị Tịch Ứng Tình đưa đến mi tâm của hắn, bị Giang Nam luyện hóa. Nhạc Ấu Nương thành đệ tử của Giang Nam, mà Bàng Phi ở lúc Cổ Thần Các bị Thái Huyền Thánh Tông thâu tóm biến mất, Quý Phong ở lúc Thái Huyền Thánh Tông bị diệt không biết sống chết, sau Giang Nam lại sai người sưu tầm thi thể của hắn, cũng không tìm được.
Những Thần Ma chuyển thế này, lựa chọn phương tiện là nguyên giới chủ tinh, bởi vì chủ tinh phát đạt nhất, là nơi các loại sinh linh phồn diễn sinh sống, văn minh thịnh vượng.
Nhưng mà vị Đại Thánh Vương này lựa chọn phế tích Trấn Thiên Thần Quốc làm nơi chuyển thế, rất là kỳ quái.
Phế tích của Trấn Thiên Thần Quốc cực kỳ bí ẩn, rất khó sưu tầm, hơn năm ngàn vạn năm, cũng không có sinh linh nguyên giới đi tới nơi này, nếu không phải Giang Nam có Huyền Minh La Thiên Kính, cũng mơ tưởng tìm tới đây, Đại Thánh Vương có thể tìm tới chỗ này, thậm chí chuyển thế sống lại, chỉ sợ là có nguyên do khác.