“Ông chủ Lê, tôi luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Sợ là nhà họ Trần thật sự có năng lực đối phó với năm gia tộc chúng ta cùng một lúc.
Nếu không, làm sao ông ta có thể để chúng ta gọi người?”
“Tôi cũng nghĩ vậy.
Xem ra, chúng ta đều đã đánh giá thấp nhà họ Trần rồi”.
“Đúng vậy, nhà họ Thái bị nhà họ Trần thay thế chỉ trong vòng một đêm.
Sợ là bất kỳ một gia tộc nào trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không làm được như vậy nhỉ?”
“Nếu nói vậy, rất có thể thực lực của nhà họ Trần còn hơn tám gia tộc đứng đầu Yến Đô?”
Ngoài Lê Triết, chủ của bốn gia tộc khác đều chấn động.
“Hay chúng ta đồng ý giao ra nửa sản nghiệp gia tộc? Ít nhất, chúng ta còn có thể bảo vệ được gia tộc của mình”.
Một chủ gia tộc chợt nói.
Ông ta nói ra những lời này, những chủ nhà khác cũng xiêu lòng nhưng không ai tỏ thái độ, tất cả đều nhìn Lê Triết.
Lê Triết đầy tức giận, nghiến răng nói: “Tôi có thể nói cho các ông biết, hôm nay nhà họ Lê tôi chắc chắn sẽ đấu với nhà họ Trần.
Các ông tự quyết định xem có bằng lòng cùng nhà họ Lê đối phó với nhà họ Trần không, tôi cũng không ép buộc hay ngăn cản”.
“Nhưng tốt nhất các ông nên nghĩ kỹ, ai lựa chọn rời khỏi liên minh gia tộc, chờ tới khi liên minh tiêu diệt nhà họ Trần xong, sẽ đến lượt các ông!”
Lê Triết nói không ngăn cản năm gia tộc lựa chọn nhưng giọng điệu uy hiếp rất rõ ràng.
Bất kể thế nào, nhà họ Lê cũng có thực lực mạnh gần với nhà họ Thái.
Sau khi nhà họ Thái bị nhà họ Trần thay thế, rất nhiều người đều cho rằng nhà họ Lê sẽ là gia tộc đứng đầu dưới tám gia tộc quyền thế nhất Yến Đô.
Chính bởi vậy, Lê Triết mới có thể dễ dàng thành lập liên minh năm gia tộc như vậy.
Chỉ là liên minh năm gia tộc mới được lập ra không lâu, bây giờ lại phải đối mặt với bờ vực sụp đổ.
“Ông chủ Lê, ông đã nói vậy, còn nói không miễn chúng tôi làm gì nữa?”
Chủ gia tộc trước đó muốn quy thuận bất đắc dĩ nói.
“Liên minh năm gia tộc chúng ta đến nhà họ Trần, mục đích ban đầu là cùng chống kẻ thù chung.
Lúc này, bất kỳ một gia tộc nào rời đi đều sẽ khiến thực lực của liên minh chúng ta suy yếu đi”.
“Đổi một góc độ khác, rời khỏi chính là đối đầu với liên minh.
Các người đều chuẩn bị cùng nhà họ Trần tiêu diệt liên minh năm gia tộc của tôi rồi, chẳng lẽ còn không cho phép chúng tôi tiêu diệt nhà họ Trần xong, quay lại tiêu diệt gia tộc các ông à?”
Lê Triết châm chọc: “Được rồi, tôi không nói nhiều nữa.
Rốt cuộc các ông lựa chọn thế nào thì tự quyết định đi.
Tôi phải gọi người đây!”
Lê Triết dứt lời, lại bắt đầu điện thoại gọi người.
Bốn chủ gia tộc khác vẫn chưa gọi người, có vẻ do dự.
Cùng lúc đó, đám người Trần Hưng Hải đã quay về phòng chiêu đãi khách quý của mình.
“Ông chủ Trần, không ngờ mới mấy tháng không gặp mà ông đã quyết đoán như thế, một lời không hợp là muốn ép lấy nửa sản nghiệp của năm gia tộc”.
Quan Chính Sơn vừa cười vừa nói.
Hàn Khiếu Thiên cũng nói: “Ông chủ Trần đúng là thay đổi quá lớn, rất có phong độ của người đứng đầu”.
Trần Hưng Hải bất đắc dĩ cười lắc đầu: “Các ông đừng chế nhạo tôi.
Trước mặt cậu Thanh, tôi đâu dám xưng là người đứng đầu chứ? Nhờ có cậu ấy, nhà họ Trần mới được như bây giờ”.
“Chúng tôi đã thương lượng xong, vẫn quyết định giao ra nửa sản nghiệp.
Làm vậy, ít nhất có thể bảo vệ được gia tộc của chúng tôi”, người kia nói.
“Tôi cũng lựa chọn giao ra nửa sản nghiệp!”
Ngay sau đó, lại có một chủ gia tộc tỏ thái độ.
“Tôi cũng lựa chọn thỏa hiệp với nhà họ Trần!”
“Tôi cũng lựa chọn quy thuận!”
Hai chủ nhà còn lại cũng tỏ thái độ.
Liên minh năm gia tộc đến đây thì tan rã.
Chỉ còn lại một nhà họ Lê định đấu với nhà họ Trần tới cùng.
– —————————.