– Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.
– Huyết Biện Đao Hoa.(Huyết Đao Thánh Giả)
Vẫn Thiên Kiếm và Nguyên Thiên Kiếm dưới tình huống có Đấu Khí gia trì thì phóng to rồi phách mạnh về phía Huyết Đao Thánh Giả. Đối với thế công hung hãn phía sau, quỷ đầu đao trong tay Huyết Đao Thánh Giả nhanh chóng vẽ ra một đóa đao hoa màu máu sau đó đóa đao hoa này nhanh chóng xoay tròn hất văng song kiếm ra xa cùng với chấn lui Đường Long vài bước.
– Ngươi làm cho ta hưng phấn lên rồi.
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhị Kiếm – Trảm Giang Sơn.
Hai chiêu kiếm chém ra ngoài đổ ập xuống người Huyết Đao Thánh Giả. Đón nhận nhiều công kích cùng một lúc như vậy cũng làm cho Huyết Đao Thánh Giả có chút trở tay không kịp nhưng ngay sau đó, hắn đã nhanh chóng ổn định. Thanh quỷ đầu đao trong tay không ngừng bay múa.
– Huyết Đao Loạn Phong Trảm.(Huyết Đao Thánh Giả)
Huyết Đao Thánh Giả lại lần nữa triển khai phản kích sắc bén. Bàn chân đạp mạnh lên mặt đất, thân hình đột ngột xoay tròn, giống như một cơn lốc màu đỏ đang gào thét cuốn về phía trước. Giờ phút này, không gian xung quanh cũng vỡ nát thành vô số hố đen thâm thúy.
– Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng.
Oành
Đao khí sắc bén không ngừng bắn ra như sấm sét từ trong lốc xoáy, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng bị đao khí mà Huyết Đao Thánh Giả phát ra chém nát.
– Hoàng Tuyền Chưởng.
Hoàng Tuyền Chưởng đánh vào trong người Huyết Đao Thánh Giả khiến hắn không thể thi triển Đấu Kỹ tấn công tiếp được. Đường Long trên thân lôi điện lập lòe, dựa vào Tam Thiên Lôi Động rút ngắn khoảng cách với Huyết Đao Thánh Giả và nấm đấm đập ra ngoài.
– Bát Cực Quyền.
Bàng
Huyết Đao Thánh Giả bị Đường Long đấm bay một đoạn nhưng hắn đã bay trở về. Huyết Đao Thánh Giả nhìn mi tâm Đường Long, ở đó có ký hiệu tòa tháp nhưng hắn cảm ứng được khí tức quen thuộc.
– Ngươi cùng người Tiêu tộc có quan hệ gì?(Huyết Đao Thánh Giả)
– Ta cùng với người Cổ tộc từng cùng Tiêu tộc là thâm giao.
Huyết Đao Thánh Giả cảm thấy nơi mi tâm Đường Long cảm giác quen thuộc là vì cậu từng vận dụng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến khiến cho hắn ngưng tụ được Tộc văn Tiêu tộc, khi ngưng dùng thì tan biến để lại khí tức nhàn nhạt.
‘Tiểu tử này là người của Tiêu tộc, lấy bản lãnh thông thiên của người kia, chắc chắn đã cảm ứng được ngay khi hắn đặt chân vào nơi đây. Nếu ta giết hắn, chỉ sợ sẽ rất khó thoát khỏi cơn thịnh nộ’ Huyết Đao Thánh Giả nghĩ trong lòng
– Đi thôi, lần này coi như các ngươi may mắn.(Huyết Đao Thánh Giả)
Mấy người Cổ Thanh Dương đều sửng sốt, cả đám đưa mắt nhìn nhau, không ai hiểu vì sao người này lại đột nhiên đổi ý như vậy.
– Tiếp tục đi về hướng tây, đây là nơi tiếp giáp giữa lãnh địa của nhiều cường giả. Các ngươi đi về hướng đó, hẳn có thể tránh được sự ngăn trở của họ, hơn nữa còn tới được nơi các ngươi muốn.(Huyết Đao Thánh Giả)
Nhìn nhóm Đường Long đang nhanh chóng rời đi, Huyết Đao Thánh giả hơi bĩu môi. Đưa mắt nhìn về phía sâu trong Thiên Mộ, khẽ lẩm bẩm.
– Hừ, lần này coi như ngươi mắc nợ ta. Lần sau đi ra cũng nên tha cho ta chứ?(Huyết Đao Thánh Giả)
– Tên kia thật khó hiểu, vừa rồi còn sát khí đầy mặt, chỉ quay qua quay lại đã biến thành người tốt.(Cổ Hoa)
– Hắn hẵn nhận lầm ta là người Tiêu tộc, dù sao trước đây vận dụng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến thời điểm ngưng tụ Tộc văn Tiêu tộc mà Thiên Hỏa Tam Huyền Biến là do một tay Tiêu Huyền tiền bối sáng tạo nên.
– Huyết Đao Thánh Giả e ngại không phải là Tộc văn Tiêu tộc mà là e ngại Tiêu tộc – Tiêu Huyền.(Cổ Huân Nhi)
– Thiên Mộ rất kỳ lạ, nếu ngay cả Bán Thánh như Huyết Đao Thánh giả cũng có thể tồn tại theo một phương thức khác, hơn nữa còn có được trí tuệ như lúc còn sống. Vậy thì một người đã từng đạt đến Đấu Thánh đỉnh phong như Tiêu Huyền tiền bối sao lại không thể đây?(Cổ Huân Nhi)
Lộ trình tiếp theo, đoàn người Đường Long hoàn toàn đi theo phương hướng mà Huyết Đao Thánh Giả chỉ mà trên đoạn đường này, Năng Lượng Thể mà họ cảm ứng được lại càng lúc càng mạnh, thậm chí còn có một số còn hơn cả Huyết Đao Thánh Giả nhưng may mắn là họ đi trong phần ranh giới giữa lãnh địa của những Năng Lượng Thể nên trên đường cũng không gặp bất cứ sự cản trở nào.
– Bây giờ chúng ta đã chân chính tiến vào khu vực sâu nhất của Thiên Mộ.(Cổ Thanh Dương)
– Không hổ là nơi nguy hiểm nhất Thiên Mộ. Những Năng Lượng Thể xung quanh đây thật quá kinh khủng, thậm chí cả Cửu tinh Năng Lượng Thể cũng biến thành hộ vệ.(Cổ Hoa)
– Lộ trình cũng khá thuận lợi. Huyết Đao Thánh Giả kia coi như đã giúp chúng ta một đại ân nhưng nơi này quá hung hiểm vẫn sớm động thân thì tốt hơn.
Khi bọn họ đứng dậy, chuẩn bị tiếp tục cuộc hành trình thì phía trước đột nhiên truyền đến tiếng xé gió rất nhỏ. Một đạo hắc sắc thân ảnh chậm rãi đáp trên một tảng đá lớn, cư cao lâm hạ nhìn xuống mọi người. Trong mắt hiện lên vẻ đùa cợt như mèo đang nhìn chuột vậy.
– Đường Long, tốc độ của ngươi đúng là thật chậm.(Hồn Nhai)
– Hồn Nhai? Ngươi không trốn ở một góc trong Thiên Mộ tu luyện mà chạy đến đây tìm chết sao?
– Ta lần này không trốn vì ta tìm được giúp đỡ.(Hồn Nhai)
Thân hình Hồn Nhai bỗng lùi về phía sau mà ngay khoảnh khắc đó hai lão giả áo xám diện mục âm trầm lại như quỷ mị xuất hiện tại nơi hắn vừa đứng.
– Đấu Thánh? Tưởng gì hóa ra là ngươi tìm được hai tên Đấu Thánh Năng Lượng Thể của Hồn tộc các ngươi.
– Hắn chính là người mà ngươi đề cập với ta?(Hồn Điêu)
– Hồn Điêu tiền bối, chính hắn đã giết rất nhiều người cường giả Hồn Điện cùng Hồn tộc.(Hồn Nhai)
– Một khi đã như vậy thì thật nên trừ khử.(Hồn Điêu)
– Tốt lắm, không cần nói nhiều nữa, động thủ giết chúng rồi đi thôi. Ở đây quá gần nơi đó, để chậm sẽ sinh biến.(Hồn Biến)
– Haha, chỉ là hai tên Nhất tinh Đấu Thánh Năng Lượng Thể mà đòi giết chúng ta? Nực cười thật sự.
Đường Long bạo phát ra khí thế Thất tinh Đấu Thánh của mình dọa cho Hồn Điêu với Hồn Biến biến sắc mà cùng lúc đó những Đấu Thánh Năng Lượng Thể tại Thiên Mộ tầng ba đều có cảm ứng nhìn về phương hướng của Đường Long.
– Ngươi…(Hồn Nhai)
– Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng.
Vầng sáng màu đen nhanh chóng thành hình trong tay Đường Long vỗ vào hư không. Một chưởng đánh vào hư không, vầng sáng màu đen nhanh chóng xoay tròn rồi khuếch tán ra xung quanh.
– Tịch Diệt Chỉ.(x5)
Khi Đường Long thi triển Thiên giai Đấu Kỹ, mấy người Huân Nhi cũng thi triển ra Thiên giai Đấu Kỹ – Tịch Diệt Chỉ. Ngón tay khổng lồ chui ra từ không gian sau lưng mấy người, sau đó cùng vòng sáng màu đen hung hăng va chạm với Cự Mãng khổng lồ đang phóng tới.
Hồn Điêu và Hồn Biến nhanh chóng lui lại, Hồn Nhai hoảng hồn bị Hồn Điêu lôi kéo theo.
Bành
Hai bên va chạm, một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên bùng phát trong mảnh trời đất này, bão năng lượng cực kỳ đáng sợ trào ra từ điểm tiếp xúc.
– Nghĩ chạy được không?
– Ngũ Luân Ly Hỏa Trận.
– Dị Hỏa Trận.
Hồn Nhai, Hồn Điêu và Hồn Biến bị giam giữ trong Ngũ Luân Ly Hỏa Trận mà trên đỉnh đầu có Dị Hỏa Trận trấn áp. Ngay khi, Hồn Điêu và Hồn Biến tính liều mạng thì không gian xung quanh đột nhiên ngưng đọng.
– Là ai?(Hồn Điêu)
– Xem ra trong Thiên Mộ này vẫn còn sót lại người của Hồn tộc.(Tiêu Huyền)
Tiếng gầm phẫn nộ của hai người Hồn Điêu vừa dứt, một giọng nói tràn ngập mùi vị cổ xưa chậm rãi vang vọng trong mảnh không gian này mà khi giọng nói này vang lên, không gian nơi hai người Hồn Điêu bị giam cầm đột nhiên vỡ vụn.
Nghe được giọng nói này, trong mắt Hồn Điêu và Hồn Biến tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Trong những ánh mắt chăm chú, hư không trước mặt nhóm người Đường Long bỗng vặn vẹo, một thân ảnh mặc thanh sam lặng lẽ xuất hiện. Hắn xuất hiện không gây ra bất cứ thiên địa dị tượng nào, nhưng tất cả những người ở đây dường như đều mơ hồ cảm thấy, cả mảnh thiên địa này đều không chịu nổi một quyền một cước của hắn.
– Mùi vị huyết mạch của Hồn tộc thật làm cho người ta cảm thấy kinh tởm.(Tiêu Huyền)
Thân ảnh này xuất hiện, ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt không phải rất tuấn dật, nhưng lại gây cho người ta một cảm giác rất đặc biệt. Mái tóc bay múa, hai con ngươi đen nhánh như hố đen, thâm thúy mà tràn ngập khôn ngoan, lộ ra một loại mị lực làm cho người ta say mê.
– Tuy thực lực của Tiêu Huyền rất cường đại, nhưng hắn cũng phải chịu sự áp chế của Thiên Mộ, không thể tùy thời rời khỏi mộ phủ được mà là mười năm một lần. Hiện giờ vẫn chưa kết thúc chu kỳ mười năm đó, vậy hắn chưa thể hiện thân được.(Hồn Điêu)
– Nói cách khác, người trước mặt chỉ là phân thân?(Hồn Biến)
– Nhãn lực cũng khá đấy nhưng các ngươi đã quá đề cao mình rồi. Hai tên Nhất tinh Đấu Thánh, ngay cả tư cách nói chuyện trước mặt ta cũng không đủ.(Tiêu Huyền)
Tiêu Huyền nhấc tay lên định xuất thủ thì giọng Đường Long vang lên.
– Tiêu Huyền tiền bối, để bọn chúng cho vãn bối được không?
– Hử? Được.(Tiêu Huyền)
Tiêu Huyền khi còn sống là Đấu Thánh đỉnh phong nên vừa liếc mắt vừa nhận ra thực lực của Đường Long.
Thấy Tiêu Huyền đồng ý thì Đường Long trực tiếp động thủ. Ngũ Luân Ly Hỏa Trận phong tỏa đường đi và Dị Hỏa Trận trấn áp. Dị Hỏa Trận theo Đường Long thao túng dần hạ xuống thiêu đốt Hồn Điêu và Hồn Biến, cả hai kêu gào thảm thiết vang vọng trong khu vực. Hồn Nhai sắc mặt trắng bệch nhìn một màn này, hắn nguyên bản tưởng rằng có hai tiền bối Nhất tinh Đấu Thánh Hồn tộc là có thể bắt được Đường Long cùng nhóm Cổ Huân Nhi nhưng không ngờ Tiêu Huyền xuất hiện cùng với Đường Long thực lực quá mức cường hãn.
Tiêu Huyền xoay người nhìn Đường Long, hắn từ trên người cậu cảm nhận được khí tức quen thuộc nhưng lại không cảm giác được Huyết mạch sôi trào trong người Đường Long.
– Tiêu tộc là diệt tuyệt hết rồi sao?(Tiêu Huyền)
– Tiêu tộc vẫn còn vài tộc nhân sống sót nhưng không còn vinh quang năm đó, Tiêu tộc bây giờ chỉ còn lại mỗi chi nhánh Tiêu gia tại Ô Thản Thành mà thôi.
– Ngươi vì sao lại có khí tức Tộc văn Tiêu tộc?(Tiêu Huyền)
– Ta may mắn đạt được Thiên Hỏa Tam Huyền Biến mấy lần thi triển có lẽ ngưng tụ Tộc văn Tiêu tộc.
– Thôi vậy, ngươi cũng coi như nửa Tiêu tộc người. Không uổng công ta chờ bấy lâu nay.(Tiêu Huyền)
– Từ lúc ngươi tiến vào Thiên Mộ, ta đã cảm ứng được. Biểu hiện trên đoạn đường này, phải nói là rất tốt.(Tiêu Huyền)
– Vãn bối Cổ Thanh Dương ra mắt Tiêu Huyền tiền bối.(Cổ Thanh Dương)
Mấy người Cổ Thanh Dương, Huân Nhi bên cạnh cũng cung kính làm ra một đại lễ. Trong lòng họ rất rõ ràng, người trước mặt này, cho dù là tộc trưởng Cổ tộc ở đây thì cũng phải khách khí đối đãi.
– Người Cổ tộc sao? Cổ tộc các ngươi cũng không tuân thủ hoàn toàn ước định mà chúng ta lập ra năm đó.(Tiêu Huyền)
– Tiêu Huyền tiền bối, đây chỉ là một bộ phận nhỏ trong tộc mà thôi. Từ trước tới giờ, tộc trưởng luôn tuân thủ ước định.(Cổ Thanh Dương)
Tiêu Huyền tử chối cho ý kiến trước những lời của Cổ Thanh Dương, hắn ánh mắt đảo quanh rồi nhìn về phía Cổ Huân Nhi.
– Huyết mạch của ngươi rất giống Cổ Nguyên.(Tiêu Huyền)
– Cổ Nguyên là cha vãn bối.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi cung kính nói, mỹ mâu có chút không yên nhìn Tiêu Huyền. Người này cũng có thể coi là trưởng bối của Đường Long dù cậu chỉ được coi là một nửa người Tiêu tộc. Nàng không muốn ngay lần đầu gặp đã làm đối phương có cái nhìn không tốt về mình, mặc dù Tiêu Huyền bây giờ cũng không phải người sống thật sự.
– Thì ra là con gái của tên kia, khó trách lại có được Tuyệt phẩm huyết mạch. Xem ra Tiêu tộc chúng ta chiếm được tiện nghi.(Tiêu Huyền)
Giống như nghe hiểu được ý tứ trong lời nói của Tiêu Huyền, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Huân Nhi nhất thời nổi lên hai đóa mây đỏ.
Tiêu Huyền xoay sàng nhìn Huyết Đao Thánh Giả.
– Ngươi về trước đi. Sau này, ngươi có thể yên lòng tồn tại trong Thiên Mộ.(Tiêu Huyền)
– Đa tạ, Tiêu Huyền tiến bối.(Huyết Đao Thánh Giả)
Nghe vậy, Huyết Đao Thánh Giả đại hỉ, vội vàng chắp tay. Trong Thiên Mộ này có vô số Năng Lượng Thể mà không ít trong số đó có thực lực mạnh hơn cả hắn nhưng có một câu nói này của Tiêu Huyền, những Năng Lượng Thể cường đại khác trong Thiên Mộ cũng không có ai dám tiếp tục đụng tới hắn. Dứt lời, hắn cũng rất thức thời không ở lại lâu. Hơi ôm quyền với mấy người Đường Long sau đó hóa thành một đạo lưu quang lao về phía xa.
– Đến mộ phủ trước đi, vì Thiên Mộ hạn chế, ta không thể rời khỏi mộ phủ. Thứ các ngươi đang nhìn thấy chỉ là một phân thân mô phỏng của ta mà thôi.(Tiêu Huyền)
Có Tiêu Huyền bảo kê trên đường đi không có gặp bất kỳ Năng Lượng Thể nào cản đường mà thuận lợi tới Mộ phủ Tiêu Huyền.