– Di? Huyền Thiên Giáo Chủ còn có một vị đệ tử, lại có thể kiềm giữ pháp bảo bực này, ngay cả Tam đệ của ta cũng bị bắt?
Toan Nghê Yêu Vương lấy làm kinh hãi, hướng Huyền Thanh Y nhìn lại, cười lạnh nói:
– Nguyên lai là tiểu nha đầu này, tu vi thấp như vậy, để cho ta ngay cả hứng thú xuất thủ cũng không có!
Hắn đột nhiên đỉnh đầu lay động, đầu kịch liệt bành trướng, đầu biến thành chu vi hơn ngàn mẫu, há mồm rống to, hư không lại bị hắn một rống chấn sập, chỉ thấy tiếng gầm nặng nề xông về trước, trực tiếp đem hư không oanh xuyên ra một lối đi, thẳng tắp hướng Huyền Thanh Y đi tới.
Huyền Thanh Y kinh hãi, vội vàng thanh quát một tiếng, thân hiện ra một vòng mặt trời chói chan, một vòng Minh Nguyệt, ngay sau đó đạo văn quanh thân tràn ngập, hóa thành Thái Huyền đại trận, mặt trời chói chan cùng Minh Nguyệt ở trong hai mắt Âm Dương Ngư của Thái Huyền đại trận, để cho đại trận này phòng ngự liên tiếp tăng vọt!
Nàng thiên tư hơn người, thông tuệ thông minh, Giang Nam truyền thụ cho nàng ba loại Thần cấp công pháp, bị nàng hợp thành ở chung một chỗ, biến thành một loại công pháp, hôm nay thi triển ra, để cho thực lực của nàng bạo tăng mấy lần!
Oanh!
Âm ba của Toan Nghê Yêu Vương oanh tới, vừa mới va chạm, Thái Huyền đại trận liền lập tức hỏng mất tan rã, mặt trời chói chan dập tắt, Minh Nguyệt nát bấy, thân thể Huyền Thanh Y rung mạnh, nhất thời không cách nào khống chế Khổn Thần Tác, để cho đầu toan nghê kia thoát khốn.
Âm ba oanh tới, trong nội tâm nàng trầm xuống:
– Chênh lệch quá xa, mạng ta xong rồi!
Cùng lúc đó, đám người Tỳ Hưu Thánh Vương cũng gặp phải những toan nghê khác công kích, nguy ở sớm tối!
Cạch…
Một ngụm chuông lớn trong lúc bất chợt từ trên trời giáng xuống, rơi xuống ở trước người Huyền Thanh Y, âm ba của Toan Nghê Yêu Vương ầm ầm đụng vào trên chuông lớn, chỉ nghe cạch một tiếng vang thật lớn, chuông lớn rung động, dư âm lượn lờ, mọi nơi tán ra, đem vô số người chấn đến người ngã ngựa đổ, mà Huyền Thanh Y ở phía sau lại bình yên vô sự!
Đột nhiên, một đầu cự kiêu giương cánh bay tới, móng vuốt nắm một ngụm đại đỉnh, móng vuốt buông lỏng, đại đỉnh kia gào thét rơi xuống, đem toan nghê công kích Dư lão quái nện đến ngã nhào.
Ngang…
Một con cá lớn dài đến mấy ngàn dặm từ không trung bay ra, cái đuôi đảo qua, đem một đầu toan nghê khác công kích Tỳ Hưu Thánh Vương cơ hồ phách thành thịt nát!
Đầu toan nghê Thần Thú kia còn chưa chết, lập tức khắp cả người thần quang quấn quanh, khôi phục thân thể, bất quá Thần Thứu Yêu Vương pháp lực không mạnh, chỉ có thể điều khiển hóa thân của mình thi triển một kích, sau một khắc cá lớn nầy liền từ trên cao rơi xuống, ầm ầm đặt ở trên người toan nghê, ép tới bổ nhào ngã xuống đất, không cách nào nhúc nhích.
Lại có một đầu cự thú gào thét lao ra, đương nhiên đó là Chiến Minh cự thú, há mồm khẽ hấp, vô số yêu binh Ma binh rối rít bay lên, không tự chủ được rơi vào trong miệng của nó, một ngụm liền nuốt trọn đến vạn Yêu binh Ma binh!
Lại có một mặt đại kỳ hiện ra ở giữa không trung, mặt cờ mở ra, lũ lụt chạy chồm, đem vô số yêu binh Ma binh cọ rửa ở trong hồng thủy ngập trời, trong chớp mắt liền hóa thành Bạch Cốt, bị chết không còn một mống.
Mặt Huyền Nguyên Thánh Thủy Kỳ này rơi vào trong tay Quan Thanh Sơn, đại kỳ cuốn động, giúp hắn đỡ một đầu toan nghê công kích.
Lại có một mặt đại kỳ bay ra, vô số thần hỏa bôn lưu, hóa thành biển lửa, rơi vào trong tay Hùng Thiên Lý, Hùng Thiên Lý thân cao vạn trượng, con mắt như Xích Viêm, cầm trong tay đại kỳ cùng đầu toan nghê công kích hắn kia đánh giết.
Lại có tám thanh bảo kiếm bay ra, quay chung quanh Mã Diện Ma Vương trên dưới tung bay, đem một đầu toan nghê cuối cùng cắt đến mình đầy thương tích, phải rút đi.
– Sư tôn tới!
Đám người Tỳ Hưu Thánh Vương thở phào nhẹ nhỏm, riêng phần mình khom người mà đứng. Trên Thần Sơn của Huyền Thiên Thánh Tông, một đạo mây tía ngang trường không, phô đến trận tiền, mấy chục vạn Yêu Ma trong đại chiến rối rít dừng tay, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị thiếu niên chậm rãi đi lên mây tía, cất bước đi tới.
– Huyền Thiên Giáo Chủ? Còn trẻ như vậy?
Toan Nghê Yêu Vương triệu hồi mấy huynh đệ của mình, hé mắt, trên dưới đánh giá Giang Nam trên mây tía, cười lạnh nói:
– Tư thế thật lớn!