Thấy hắn như thế, Hồng Long nữ hoàng không khỏi cười xấu xa, cố ý xoa nhẹ bộ ngực cao thẳng đầy đặn của mình, còn lè lưỡi liếm một cái khóe môi đỏ mọng, một tia nước bọt bắn ra, không nói ra được phong tình dụ hoặc kinh người.
Nữ nhân lười này lại còn biết phô trương nhan sắc ư?
– Nhị tỷ đừng làm mất mặt nữa!
“Xoạt” một tiếng, Lam Long nữ hoàng ném chén trà trong tay về phía Chu Hằng, cắt đứt cảnh diễn liếc mắt đưa tình này.
Chu Hằng lách mình tránh, oan khuất kêu lên: – Nàng vì sao ném ta?
– Đi thôi! Lam Long nữ hoàng không thèm quan tâm đến lý lẽ của hắn, nắm tay lôi Hồng Long nữ hoàng chạy đi.
Sau một đêm, Chu Hằng lưu lại bốn nàng ở Thánh Tiên Điện, hắn mang theo Tiên Cư và con lừa đen rời đi, hội hợp với Lý Nguyên Tinh, sau đó xuất phát đi tìm thánh dược.
Mang theo Tiên Cư, là hắn muốn thử xem có thể trồng thánh dược hay không, dù sao có Mộc Đồng Đồng, chỉ cần tiểu nha đầu này thực lực tăng lên, dù là thánh dược nói không chừng cũng có thể trồng thúc! Cho dù là khi đó hắn đã không cần, nhưng không phải hắn còn có người nhà bằng hữu hay sao?
– Hắc Vân Hạp! Lý Nguyên Tinh chỉ nói ra một cái địa danh, rồi hai người thi triển thân pháp, bay nhanh đi tới.
Thế giới này rộng lớn hơn xa so với Chu Hằng nhìn thấy.
Dựa theo lẽ thường, thế giới này dù có rộng lớn mấy cũng không thể vượt qua chỗ đại lục vỡ nát, nhưng trên thực tế, Chu Hằng từ Hồ gia thôn một đường đi tới nơi này, xuyên qua khoảng cách đâu chỉ mấy trăm vạn dặm, cự ly xa đã sớm vượt qua khối đại lục vỡ nát trước kia.
Nơi này gần giống như Tiên Cư, dường như là một cái thế giới khổng lồ mạnh mẽ nén ép thành!
Một đường vô sự, năm ngày sau bọn họ đi tới Hắc Vân Hạp.
Nơi này hàng năm bị mây mù đen bao phủ, bởi vậy mới có tên là Hắc Vân Hạp. Mây đen này có tác dụng ăn mòn rất mãnh liệt, ngay cả cường giả Thăng Hoa Cảnh đều không dám khinh thường, bởi vậy hiếm có dấu chân người.
Mà yêu thú uẩn sinh ra ở trong này chẳng những vô cùng cường đại, mà còn có chứa kịch độc, nếu gặp phải ngay cả Thăng Hoa Đế đều phải mặt nhăn mày nhó!
Nơi này có thể sinh ra thánh dược, thật ra là điều hợp tình hợp lý. Nhưng ở bên trong hạp cốc rộng lớn như vậy tìm được thánh dược cơ hồ là nhiệm vụ không thể thực hiện, bởi vì môi trường này rất ác liệt, cộng thêm còn có yêu thú uy hiếp, ai cũng chỉ có thể vội vàng đi tới, vội vàng đi qua, ở một chỗ quá lâu chỉ sẽ đánh mất tánh mạng!
Thế nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, trước mắt 5 vị Sáng Thế Vương của Tiên vực người nào không phải tìm được thánh dược từ những địa phương hiểm ác cực đoan?
Địa phương yên bình người cũng nhiều lắm, thánh dược còn chưa có thành thục đã bị giày xéo!
– Chu huynh! Nơi này vô cùng nguy hiểm, nhất thiết không thể sơ suất!
Lý Nguyên Tinh vừa nhắc nhở, vừa lấy ra một bình thuốc đưa tới cho Chu Hằng: – Đây là Ích Chướng Đan, tuy rằng không thể hoàn toàn hóa giải sương độc nơi này, nhưng cũng có được tác dụng phòng ngừa tương đối, giảm bớt tiêu hao linh lực!
Chu Hằng tiếp nhận bình thuốc, vẹt ra nắp bình, đổ ra một viên đan hoàn cỡ hột nhãn, hắn vội vàng câu thông với Hỏa Thần Lô trong không gian đan điền, hỏi: – Bếp lò! Trong đan dược này có độc hay không?
– Có! Chứa một ít Hóa Công Tán cấp thấp, sẽ làm ngươi bị xói mòn linh lực trong vô hình, trở thành một con cua chân mềm nhũn! Nghe này, không cần nói chuyện với bổn tọa nữa, nơi này quá mức cổ quái, bổn tọa luôn có cảm giác bất tường, cứ như vậy đi! Hỏa Thần Lô nói xong cũng không có phát ra dao động nữa, dường như đang giả bộ chết.
Khó được nhìn thấy cái bếp lò này còn có thời điểm e ngại như thế!
Chu Hằng ném một viên đan dược vào miệng, nhưng liền vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn, trong nháy mắt liền đánh dập nát viên đan dược này, hắn làm ra động tác nuốt xuống, sau đó mỉm cười nói với Lý Nguyên Tinh: – Mời Lý huynh!
Thấy Chu Hằng ăn vào đan dược, Lý Nguyên Tinh cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: – Mời Chu huynh!
Hai người đi vào hẻm núi, sương mù lập tức đánh úp lại, đây chính là kịch độc tràn đầy tính ăn mòn, dù là Nhật Diệu Đế đi vào cũng có thể trong nháy mắt hóa thành một bãi nước đen, thật rất lợi hại! Hai người đều vận dụng linh lực phòng ngự, ngăn cản sương độc ở ngoài thân thể nửa trượng, có vẻ rất thành thạo.
Chu Hằng không có lập tức vạch trần đối phương, là muốn biết lý do vì sao Lý Nguyên Tinh muốn đối phó với mình. Hắn thật sự không nghĩ ra giữa hai người có cừu hận gì không thể hóa giải!
Chẳng lẽ là bởi vì danh xưng Thánh Thủy Sứ Giả?
Thế nhưng kình địch của Lý Nguyên Tinh không phải là ba người Nghiêm Cẩm Thụy sao?
– Chu huynh! Lập tức sắp tới rồi! Lý Nguyên Tinh nói, dẫn Chu Hằng quẹo trái quẹo phải, đi tới một con đường dẫn vào hẻm núi. Phía trước đã là tận cuối, nhưng trên vách núi đá lại hiện ra một cái cửa động, đen nghịt không biết sâu bao nhiêu.
– Thánh dược sinh trưởng ở chỗ sâu nhất trong động, tuy nhiên có một con Độc Nhãn Tích Dịch thủ hộ! Thánh dược này nhiều lắm nửa năm nữa sẽ hoàn toàn thành thục, tuy rằng đợi đến lúc đó ngắt lấy hiệu quả tốt nhất, nhưng khẳng định sẽ bị con yêu thú kia ăn trước! Lý Nguyên Tinh chỉ vào cửa động nói: – Chu huynh đi dẫn dụ con Độc Nhãn Tích Dịch ra ngoài, ta lập tức đi vào hái thánh dược, chỉ cần huynh kéo dài thời gian chừng mười hô hấp là được rồi!
Thấy Chu Hằng tựa cười như không cười nhìn mình, hắn vội vàng nói tiếp: – Ta phát thề, tuyệt đối sẽ không bỏ Chu huynh lại mà đi, cũng tuyệt đối sẽ không độc chiếm thánh dược!
Đương nhiên không! Bởi vì nơi này vốn cũng không có thánh dược, đương nhiên hắn sẽ không độc chiếm!
Câu thề này, hắn hoàn toàn phát ra từ nội tâm.
Chu Hằng không khỏi cười to, nói: – Lý huynh! Ta có một vấn đề thủy chung không hiểu rõ!
– Chu huynh có vấn đề gì?
– Ta tự hỏi mình chưa từng đắc tội với ngươi, cũng không có trêu chọc qua Lý gia, vì sao ngươi phải phí hết tâm tư đối phó với ta? Chu Hằng nhìn chằm chằm vào mắt Lý Nguyên Tinh, hỏi.
Lý Nguyên Tinh cũng cất tiếng cười to, nói: – Chu huynh nói đùa, ta nào có đối phó với huynh?
– Lý huynh! Đến lúc này mà còn muốn chối đẩy đưa, cũng quá không có ý nghĩa đi?
Lý Nguyên Tinh thu lại vẻ tươi cười, điềm nhiên nói: – Khi nào thì Chu huynh phát hiện?
– Vốn trước đó cũng không xác định, nhưng ngươi đưa cho ta viên đan dược kia, bên trong chứa Hóa Công Tán phải không? Chu Hằng lại vẫn như cũ cười khanh khách, nói.
Lý Nguyên Tinh nhướng mày, nếu Chu Hằng đã biết, vậy thì động tác nuốt vào đan dược, khẳng định là giả! Hắn phất hai tay ra phía sau một cái, thân hình “vù” một tiếng bắn vọt về phía sau mười trượng, cao giọng nói: – Sáu vị trưởng lão xuất hiện đi, tiểu tử này không bị lừa nữa rồi!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, trong sơn động lập tức nhẹ bay ra ba lão nhân đầu bạc, mà phía ngoài cốc cũng có ba lão nhân đạp bước đi vào. Khí tức Thăng Hoa Đế cuồn cuộn ép tới, mây mù đen đều bị tách qua một bên.
– – – – – oOo- – – – –