Một bên khác.
Ly Ám nữ đế trốn vào dòng chảy hỗn loạn của thời không, nhanh chóng tiến vào một thế giới khác.
Đây là Thế giới biển hoa kỳ dị.
Trong biển hoa, có vô số Thiên Ma chơi đùa ca hát, thoải mái vui đùa.
Ly Ám đi thẳng tới chỗ sâu trong biển hoa.
Đám tỷ muội của nàng đều đã chờ đợi ở đây rất lâu.
Nguyên Thủy Ma Mẫu ngồi trên một ngọn đài cao, không nói một lời.
“Mẫu thân, con đã về.” Ly Ám hành lễ nói.
“Vừa rồi Thế giới Thần Võ xuất hiện thiên kiếp, vị trí của Thiên Ma kiếp ở chỗ con?” Nguyên Thủy Ma Mẫu hỏi.
“Đúng vậy, là một tên tu sĩ Thần Chiếu, đang muốn thăng lên Thiên Kiếp cảnh.”
“Vậy sao con lại chậm trễ lâu như vậy? Con nên biết Phong kiếp đã bắt đầu.”
“Con —— ”
“Con lại tới chỗ của hắn?” Nguyên Thủy Ma Mẫu hỏi.
“Đúng ạ.” Ly Ám rũ mắt xuống trả lời.
“Ly Ám…” Nguyên Thủy Ma Mẫu thở dài.
Ly Ám cúi đầu nói: “Xin mẫu thân thứ tội.”
“Không, ta không trách con.”
Ly Ám kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía mẫu thân của mình.
Nguyên Thủy Ma Mẫu cân nhắc, chậm rãi nói: “Toàn bộ lục đạo tương ứng của Thế giới Thần Võ đều xuất hiện thay đổi rất lớn, phép tắc đất trời cũng đang dần thay đổi theo.”
“Ta cảm thấy, không chỉ có lục đạo thế giới, thậm chí toàn bộ tầng ngoài của thế giới đều đang rơi vào một trận kiếp nạn khổng lồ.”
“Cho nên trong hoàn cảnh này, kết giao với nhiều bạn bè hùng mạnh hơn, đối với Thiên Ma chúng ta mà nói, vẫn có thể xem như một loại bảo vệ có ích.”
“Cho nên con đi đi, dựa theo suy nghĩ của bản thân con để làm một số việc, mẫu thân sẽ ủng hộ con.”
Ly Ám nữ đế chỉ giật mình một lát, đáp: “Vâng, thưa mẫu thân.”
Nàng thi lễ một cái lần nữa, sau đó bỏ đi, chìm vào hư không.
Thế giới Thần Võ.
Một trận thiên kiếp khổng lồ đang bắt đầu.
Phong Thánh đến Thần Chiếu, Thần Chiếu đến Thiên Kiếp, đều phải chịu hai kiếp Phong Lôi song song.
Khác biệt chính là, lúc tu sĩ thăng lên Thần Chiếu cảnh, bên trong Phong kiếp sẽ xuất hiện ma quỷ tám kiếp vị.
Mà lúc thăng lên cảnh giới Thiên Kiếp, Phong kiếp sẽ xuất hiện ma quỷ của mười sáu kiếp vị.
Giờ phút này, lôi kiếp đã kết thúc.
Phong kiếp đã buông xuống một thời gian.
Trong cuồng phong, một người tu sĩ nghiêm nghị đứng đó.
Ly Ám từ vết nứt hư không bay ra ngoài, rơi vào làn gió giữa không trung.
“Ta tới muộn.”
Nàng nhìn đám thiên ma nữ xung quanh gật đầu thăm hỏi.
Đám thiên ma nữ rối rít khom người hành lễ —— bọn họ đều là thuộc hạ cấp dưới của nàng.
Ly Ám nhìn một vòng xung quanh, thì thấy trong Phong kiếp, mười lăm loại ma quỷ còn lại đều im lặng đứng đó, án binh bất động.
Nàng kỳ quái hỏi: “Đây là có chuyện gì? Phong kiếp đã bắt đầu một lát rồi, tại sao không có Ma Vương dẫn thuộc hạ vào trận?”
Một thiên ma nữ trả lời: “Vừa rồi có bảy vị Ma Vương mang theo thuộc hạ xông lên, tất cả đều bị người này giết rồi.”
“Người độ kiếp lần này lợi hại vậy sao?” Ly Ám kinh ngạc hỏi.
“Lúc người này chém giết, ra tay quá mạnh mẽ độc ác, đao ra tất phân sống chết, vô cùng liều lĩnh, cho nên tất cả mọi người hơi e ngại.” Thiên ma nữ trả lời.
“Người của chúng ta ra tay chưa?” Ly Ám hỏi.
“Thử qua mấy lần, nhưng đạo tâm của người này dứt khoát, trong thần niệm không có chút sơ hở nào, chúng ta không có chỗ để xuống tay.” Một thiên ma nữ khác trả lời.
Ly Ám không khỏi nhìn về phía tên tu sĩ độ kiếp kia.
Chỉ thấy tu sĩ kia đội mũ giáp, gương mặt đeo mặt nạ, Chiến giáp trên người tinh tế duyên dáng bao bọc thân thể cực kỳ chặt chẽ.
Tu sĩ cầm một thanh trường đao sáng như tuyết, yên lặng đứng im trong gió, không nhúc nhích.
Đột nhiên, binh lính tám tộc quỷ cùng hiện thân trong gió, từ giữa không trung lao về phía tu sĩ.
Thân hình tu sĩ khẽ động, đón gió xông lên.
Ánh đao mãnh liệt bùng lên cao tận trời.
Trăm ngàn quỷ vật, không một địch thủ, đều bị ánh đao mãnh liệt đó chém thành vô số cánh tay gãy tàn phế.
Leng keng leng keng!
—— ầm!
Tu sĩ kia bị bầy quỷ vật bao vây, áo giáp trên người không phát ra tiếng va chạm.
Ngay sau đó, một tên Ma Vương nhìn thấy sơ hở, một kích đánh tu sĩ bay xuống đất, tạo thành một cái hố to trên nền đất.
Tên Ma Vương kia đắc ý nói: “Haha, tên ngu xuẩn này chỉ biết công kích, đáng đời bị ta —— ”
Giọng của Ma Vương kia dừng lại.
Mấy chục đường tơ máu xuất hiện trên người gã, ngay sau đó, thi thể xẻ ra tan tác.
Ma Vương, đã chết!
Trong bụi ảnh đầy trời, tu sĩ đứng lên lần nữa, thân hình vẫn thẳng tắp như một cây tiêu thương.
Tu sĩ quơ quơ trường đao, vứt bỏ vết máu dính trên đó.
Đó là máu của Ma Vương.
Ma quỷ các phương thấy thế, tất cả đều trở nên sợ hãi e ngại, bỗng chốc không dám xông lên đối đầu nữa.
“Chủ nhân, chúng ta làm sao bây giờ?”
Một thiên ma nữ hỏi.
Ly Ám nghĩ tới nghĩ lui, không trả lời, nhưng hiện thân ra từ trong Phong kiếp.
Tu sĩ kia lập tức nhận ra nàng ngay.
Tu sĩ giơ đao lên, nhưng sau khi thấy rõ hình dạng của Ly Ám, lại chậm rãi bỏ đao xuống.
Ly Ám thấy đối phương phản ứng như vậy, bèn từ không trung hạ xuống.
Nàng đứng đối diện với tu sĩ, nhẹ nhàng thi lễ, nói: “Ngươi nhận ra ta, chắc hẳn đã từng tham gia cuộc chiến Thần Võ hôm đó.”
Yên tĩnh ngắn ngủi.
Rất nhanh, một giọng nữ trong trẻo dễ nghe, từ sau mặt nạ tu sĩ vang lên: “Ngày nghênh chiến với tu sĩ Thái Hư cảnh của Dị thế, ta từng thấy cô xuất hiện trên không trung, bắt tay cùng đối kháng địch với Cố Thanh Sơn.”
“Đúng vậy.” Ly Ám gật đầu đáp.
Người nữ tu kia chần chờ một lát, cuối cùng vẫn nhịn không được hỏi: “Hắn —— sao rồi?”
“Hắn rất tốt, vừa thành công thăng lên cảnh giới Thần Chiếu, chắc là qua một thời gian ngắn nữa, thì hắn sẽ trở về.” Ly Ám trả lời.
Người nữ tu kia đứng im không nhúc nhích, cũng không nói chuyện, nhưng Ly Ám có thể cảm nhận được nàng ta vừa thở phào nhẹ nhõm.
Ly Ám ngược lại không để ý cho lắm.
Dù sao Cố Thanh Sơn là tướng quân trong trận doanh của đối phương, còn cứu cả thế giới, đối phương cảm thấy may mắn cho tình trạng hiện nay của Cố Thanh Sơn, cũng là phản ứng rất bình thường.
“Cô đến ngăn ta độ kiếp?” Nữ tu tiếp tục hỏi.
Ly Ám lắc đầu nói: “Ta và Cố Thanh Sơn là quan hệ đồng minh, cũng coi như có chút liên quan đến các người, cho nên Thiên Ma chúng ta sẽ không làm khó cô.”
“Còn có thể như thế?” Nữ tu kinh ngạc hỏi.