“Gia chủ, tôi muốn nhäc nhở ngài một câu”
Ngụy Minh thấy Thường Tại Nguyên phẫn nộ, lo lắng ông ta mất đi sự bình tĩnh: “Phương bắc này đã không phải là phương bắc trước đây.
nữa, bây giờ phong vân thay đổi đột ngột, tình hình lại biến hóa khó lường, cẩn thận mới có thể dùng thuyền được ngàn năm”
Vào thời điểm này, điều quan trọng không phải phát triển mà là sống sót Thường Tại Nguyên nghiêm túc liếc nhìn Ngụy Minh mà không nói gì.
Ông ta thường nói với Ngụy Minh những điều này nên ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác, muốn sống sốt ở phương bắc này là một chuyện khó khăn tới mức nào.
Mỗi ngày đều giống như đang đi trên lớp băng mỏng!
Cho dù nhà họ Thường ông ta đã là gia tộc lớn hàng đầu, những kẻ ở phương bắc có thể uy hiếp được bọn họ có thế đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng cho dù có thế đếm được trên đầu ngón tay thì vẫn còn tồn tại!
Ông ta biết rõ chuyện Thường Tại Sơn vẫn muốn làm là khiến nhà họ Thường trở thành gia tộc hào môn mạnh nhất ở phương bắc, không người nào có thể uy hiếp, không người nào có thể lay động được.
Thường Tại Sơn chọn một con đường không tâm thường, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu gây ra mâu thuẫn giữa anh em bọn họ.
Nhưng trên căn bản, bọn họ đều vì nhà họ Thường!
*Có thể giết ông ba đủ để chứng minh thực lực của đối phương rất mạnh, ở phương bắc này chỉ sợ không tới mười người, càng không cần phải nói tới phía sau cao thủ như vậy sẽ là thế lực lớn tới mức nào”