Đường Long trực tiếp xé rách không gian về Cổ Thành. Khi thân hình cậu xuất hiện trong biệt viện thì Cổ Huân Nhi, Nạp Lan Yên Nhiên với Đường Hỏa Nhi đều đã đứng trong sân chờ mình.
– Huynh về rồi?(Đường Hỏa Nhi)
– Ừm.
– Thu hoạch được gì không?(Cổ Huân Nhi)
– Haha, Thiên giai tuyệt kỹ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh. Các muội nói xem có tính là thu hoạch hay không?
Nạp Lan Yên Nhiên và Đường Hỏa Nhi không biết Hoàng Tuyền Yêu Thánh nhưng Cổ Huân Nhi đọc qua Cổ thư nên biết Hoàng Tuyền Yêu Thánh là ai.
– Không ngờ huynh thu được Thiên giai tuyệt kỹ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh.(Cổ Huân Nhi)
– Chúng ta vào trong Cổ giới thôi.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi dẫn mọi người tới Không Gian Trùng Động đi vào trong Cổ giới, ở đây có vài chiến thuyền bay tới chở những người của Viễn cổ Bát tộc đi vào trong Thiên Mộ. Về phần Dược Linh và Hỏa Trĩ bản thân các nàng là người Viễn cổ Bát tộc nên được trong tộc gọi về.
– Thiên Mộ là một nơi như thế nào?(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Thiên Mộ này được di lưu xuống từ Viễn cổ. Trong đó có không ít mộ phần của các cường giả.(Cổ Huân Nhi)
– Thiên Mộ cực kỳ huyền diệu, trong đó có những ấn ký năng lượng của đông đảo cường giả viễn cổ. Hơn nữa, trải qua biến thiên cùng năm tháng, chúng đã biến thành bộ dáng của những người đó năm xưa. Chỉ cần đánh bại bọn họ, chính là có thể lập tức chiếm được ấn ký năng lượng này! Hơn nữa còn có thể hấp thu chúng tăng tiến thực lực.(Cổ Huân Nhi)
– Phải biết rằng, đó chính là ấn ký năng lượng vô cùng bất phàm được lưu lại. Chúng nó tương đương với Đan dược cao giai chân chính, hơn nữa còn có thể phục dụng không ngừng nên sẽ giảm bớt sự tiêu phí Đan dược cao cấp thế này.(Cổ Huân Nhi)
– Đương nhiên, điều tối trọng yếu vẫn là thời gian bên trong Thiên Mộ! Nó thong thả hơn ngoại giới rất nhiều! Tính ra năm ngày trong Thiên Mộ chính là tương đương với một ngày ở ngoại giới.(Cổ Huân Nhi)
Nạp Lan Yên Nhiên và Đường Hỏa Nhi đều giật mình khi Cổ Huân Nhi tiết lộ tin tức này ra.
– Thiên Mộ tuy vốn thần kỳ nhưng bất quá cũng có hạn chế. Thứ này 20 năm mới mở một lần mà mỗi lần chỉ nhiều nhất là 3 năm cũng chính là tương đương với nửa năm ở ngoại giới.(Cổ Huân Nhi)
– Đương nhiên, người có tư cách được vào Thiên Mộ chỉ vẻn vẹn nằm trong Viễn cổ Bát tộc mà những người khác thì không có tư cách này.(Cổ Huân Nhi)
Vào trong Cổ giới thì Cổ Huân Nhi dẫn mọi người đi gặp Cổ Nguyên nhưng mà nàng được người truyền lời Trưởng Lão Hội có mấy người không đồng ý việc để cho Nạp Lan Yên Nhiên với Đường Hỏa Nhi cầm danh ngạch đi vào Thiên Mộ.
– Ta biết đám lão bất tử sẽ chơi ngán chân.(Cổ Huân Nhi)
Cổ Huân Nhi trên người Tộc Văn hiển rộ ra bay về phía Trưởng Lão Hội đang họp bàn ở đại điện. Khi đạo thất thải quang mang kia bao trùm đại điện, sắc mặt của không ít trưởng lão đều biến đổi, thân thể cũng khẽ run lên. Dưới loại uy áp đến từ huyết mạch này, nếu không phải thực lực của họ đủ mạnh thì chỉ sợ đã quỳ rạp xuống như mấy tên hộ vệ kia rồi.
– Huân Nhi.(Thông Huyền)
Các trưởng lão đều cười khổ một tiếng, huyết mạch uy áp mức độ này thì ngoài Huân Nhi ra, Cổ tộc còn ai có thể có được. Dưới nhiều ánh mắt soi mói, một thân ảnh xinh đẹp cũng chậm rãi tiến vào đại điện. Thất thải quang mang không ngừng tràn ngập ra từ mi tâm nàng.
– Ài, Huân Nhi, thu Tộc Văn lại trước đã.(Thông Huyền)
Thông Huyền trưởng lão bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Liếc mắt nhìn mấy người Cổ Sơn, nhẹ giọng khuyên nhủ.
Nghe Thông Huyền trưởng lão nói, thất thải quang mang trên mi tâm của Huân Nhi mới từ từ yếu bớt. Đi tới bên cạnh bàn hội nghị, trong mắt nàng ánh lên chút lửa giận. Nàng cũng biết, mấy lão già này chắc chắn sẽ không chấp nhận hai ngoại nhân dễ dàng như vậy đi vào Thiên Mộ.
– Huân Nhi, ngươi là người của Cổ tộc! Làm việc gì cũng phải nghĩ cho Cổ tộc nhiều một chút.(Cổ Sơn)
– Cổ Sơn trưởng lão, tuy ta là người Cổ tộc, nhưng một số việc cũng không thể làm quá đáng như vậy. Về việc vị trí, Cổ tộc vốn đã chiếm thiên đại tiện nghi rồi. Hơn nữa, từ khi Tiêu tộc rời khỏi Trung Châu, vị trí của bọn họ vẫn giao cho Cổ tộc chúng ta giữ mà ta nắm giữ Thất Thải Tộc Văn nên danh ngạch ta có quyền sắp xếp.(Cổ Huân Nhi)
– Huân Nhi, đây là nơi các trưởng lão bàn bạc công việc. Ngươi xông vào đây đã là vi phạm quy định rồi.(Cổ Khiêm)
– Cổ Khiêm trưởng lão, chẳng lẽ ngươi quên quyền lợi của người có Thất Thải Tộc Văn rồi sao?(Cổ Huân Nhi)
Nghe vậy, Cổ Khiêm ngẩn người. Dựa theo quy định của Cổ tộc, tộc nhân có Thất Thải Tộc Văn ngay lập tức sẽ có địa vị vượt xa phần lớn trưởng lão mà như vậy, tiến vào phòng họp này cũng không có gì trái quy định.
– Dừng lại đi, vì chuyện danh ngạch mà cãi nhau còn ra hệ thống gì nữa?(Thông Huyền)
– Danh sách tiến vào Thiên Mộ lần này liền tính cả hai người các nàng đi. Cổ tộc của ta sử dụng vị trí của Tiêu tộc nhiều năm như vậy rồi, cho đi hai danh ngạch có làm sao đâu. Chúng ta Cổ tộc vẫn chiếm bốn danh ngạch.(Thông Huyền)
– Hơn nữa các vị đừng quên các nàng được người dẫn vào là Kháng Khanh Trưởng Lão – Đường Long trưởng lão.(Thông Huyền)
Nghe vậy, mấy người Cổ Sơn chỉ có thể cau mày gật đầu. Bọn họ hiểu, người có Tuyệt phẩm Huyết mạch như Huân Nhi, không đề cập đến thân phận con gái tộc trưởng đương nhiệm của Cổ tộc. Chỉ là thất thải tộc văn thôi đã làm cho sức nặng trong lời nói của nàng tăng lên gấp mấy lần. Cho dù những trưởng lão thâm niên như họ cũng không thể khiển trách.
– Nếu không ai có gì dị nghị thì cứ quyết định vậy đi. Hai ngày sau, chính là lúc Thiên Mộ mở cửa.(Thông Huyền)
– Thông Huyền trưởng lão, trong Thiên Mộ còn có mộ phủ của Tiêu Huyền. Người của chúng ta cho tới giờ đều chưa từng vào được.(Cổ Sơn)
– Mộ phủ của Tiêu Huyền, các ngươi không nên mơ tưởng đến nữa. Lấy thủ đoạn thông thiên của hắn năm đó, nếu không muốn cho ai tiến vào mộ phủ của mình thì dù tộc trưởng có ra tay đi chăng nữa cũng không có quá năm phần chắc chắn. Cho nên không cần uổng phí tâm tư nữa.(Cổ Dương)
Khi Thông Huyền trưởng lão cau mày, một giọng nói già nua chậm rãi vang lên trong đại điện. Khi nghe được giọng nói này, Cổ Sơn cũng rất thức thời mà ngậm miệng mình lại. Nếu ngay cả vị này đều đã mở miệng, vậy mộ phủ của Tiêu Huyền thật sự không thể động vào rồi.
– Đà Xá Cổ Đế Ngọc tính sao? Y theo tình báo thì nó nằm trong tay của Đường Long.(Thông Huyền)
– Không cần lo lắng sẽ có cách giải quyết vấn đề này.(Cổ Dương)
Đường Long cũng không có quản Cổ tộc trưởng lão có đồng ý để Nạp Lan Yên Nhiên và Đường Hỏa Nhi đi cùng vào Thiên Mộ hay không, hắn tin chắc Cổ Huân Nhi sẽ thay thế hắn giải quyết vấn đề. Hắn về tới Cổ giới thì việc đầu tiên đi vấn an nhạc phụ của mình. Đường Long quen thuộc đi lên đỉnh núi và gặp được một bóng hình đang đứng chắt tay sau lưng.
– Nhạc phụ đại nhân vẫn khóe chứ?
– Hừ, ta vẫn đang đợi ôm chắt nên chưa chết được.(Cổ Nguyên)
– Đổi sang vấn đề khác, Đà Xá Cổ Đế Ngọc Tiêu gia nằm trong tay ngươi?(Cổ Nguyên)
– Ừm, trước đây ta đi hỏi thăm một chuyến Tiêu Chiến phụ thân Tiêu Viêm đạt được nó.
Cổ Nguyên biết Đường Long nói là đi hỏi thăm Tiêu Chiến nhưng thực chất là đánh Tiêu Chiến một trận rồi lấy đi Đà Xá Cổ Đế Ngọc. Tình báo mà hắn đạt được từ Tiêu gia cũng không có sai, hơn nữa mình cũng không có thiệt thòi gì nên không có trách cứ gì. Dù sao Đà Xá Cổ Đế Ngọc nằm trong tay Đường Long an toàn hơn là nằm trong tay Tiêu Viêm hay nữ nhi của mình.
– Đà Xá Cổ Đế là vị Đấu Đế cuối cùng của Đấu Khí Đại Lục. Từ lúc hắn mất cho tới giờ, chưa từng có ai đặt chân vào cảnh giới tồn tại trong truyền thuyết kia.(Cổ Nguyên)
– Tương truyền, khi mất Đà Xá Cổ Đế để lại một tòa Di tích. Trong đó có chứa bí mật đột phá cảnh giới Đấu Thánh. Vì Di tích chưa một ai phát hiện ra này, rất nhiều năm trước Viễn cổ Bát tộc và một vài siêu cấp thế lực ở Trung Châu từng bùng nổ đại chiến nhưng chỉ thu được chìa khóa của di tích đó cũng chính là Đà Xá Cổ Đế Ngọc trong tay ngươi. Thứ này vốn chia làm ba mảnh nhưng sau khi trải qua một loạt đại chiến thảm khốc, nó lại bị vỡ thành tám. Vừa vặn do Viễn cổ Bát tộc đạt được mà mảnh trong tay ngươi cũng chính là một phần tám.(Cổ Nguyên)
– Việc đột phá cảnh giới Đấu Thánh thì ta có vài manh mối.
– Cái gì?(Cổ Nguyên)
Cổ Nguyên cực kì kích động, đột phá Đấu Thánh bước vào Đấu Đế là thứ mà biết bao người tu luyện trên Đấu Khí Đại Lục nằm mơ cũng muốn.
– Nhạc phụ hẵn là biết đến Hoàng Tuyền Yêu Thánh? Đoạn thời gian trước ta đạt được Truyền thừa Hoàng Tuyền Yêu Thánh và có câu thông với tàn hồn Hoàng Tuyền Yêu Thánh.
– Hoàng Tuyền Yêu Thánh nói là giữa Thiên Địa thiếu một thứ để mà Đấu Thánh đỉnh phong bước vào Đấu Đế.
– Ta đoán thứ thiếu đi là một loại Bản nguyên mà ta xưng nó là Bản nguyên Đế Khí.
– Chúng ta cũng không biết đi đâu tìm kiếm cái gọi là Bản nguyên Đế Khí cả, trải qua trăm năm không ai có thể đột phá lên Đấu Đế.(Cổ Nguyên)
– Theo động thái mấy năm nay của Hồn tộc, bọn chúng chắc lại bắt đầu rục rịch rồi. Đà Xá Cổ Đế ngọc tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu của bọn chúng. Nếu để chúng lấy được toàn bộ Đà Xá Cổ Đế ngọc, thực lực của Hồn tộc sẽ tăng vọt, phá vỡ tình thế cân bằng này.(Cổ Nguyên)
– Hai ngày nữa là Thiên Mộ mở ra mà thực lực của ngươi đã đạt đến Thất tinh Đấu Thánh, có lẽ vào trong đó chỉ đột phá nhất tinh mà thôi.(Cổ Nguyên)
– Đột phá nhất tinh cũng là được lắm rồi, Đấu Thánh mỗi lần đột phá đều không dễ dàng gì.
– Haha, ngươi biết vậy là được rồi.(Cổ Nguyên)
Thân hình Cổ Nguyên đột nhiên tiêu thất đi mà Đường Long cũng tiêu thất theo, đỉnh núi lại hóa thành tiên cảnh tựa hồ chưa có cuộc nói chuyện giữa nhạc phụ và con rể.
