“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn đáp.
“…”
Thi thể khổng lồ im lặng rất lâu.
Dường như nó đang tự hỏi một vài vấn đề vô cùng quan trọng.
Một lúc lâu sau.
Một mảnh giáp vảy lân màu đen tróc khỏi chiến giáp bay ra, bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Lớp kim loại màu đen nứt ra từng tầng một.
Một cái hộp nhỏ màu bạc bỗng xuất hiện.
Nhìn chằm chằm vào cái hộp khá kỳ lạ này, trong lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên cảm thấy dường như nó rất quan trọng.
“Trong thế giới được cất giấu gì đó của Triest… có ánh sáng tồn tại không?” Thi thể khổng lồ hỏi.
“Ánh sáng?”
“Ừ, ánh sáng tự nhiên trời đất tạo ra.”
“Có, trên tầng mây.”
“Thế được rồi, ngươi cầm cái hộp này, sau khi Cách Mạng tiến hóa xong, lúc nó vừa mới xuất hiện, thì ngươi đưa cái hộp này lên tầng mây đi.”
Thi thể khổng lồ nghiêm túc dặn dò.
Theo lời của nó, chiếc hộp màu bạc lặng lẽ rơi vào trong tay Cố Thanh Sơn.
“Có thứ gì cất giấu được nó không? Trên đường ngươi quay về, nhất định không thể để nó lộ ra ngoài.” Thi thể khổng lồ quan tâm hỏi.
“Ta có túi Trữ Vật trói buộc linh hồn, dùng được không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Rất tốt, ngươi cất nó vào đó đi, nhớ đừng đặt chung với những thứ khác, đến khi cần sử dụng, mới được mở nó ra.” Thi thể khổng lồ đáp.
Cố Thanh Sơn nghe lời xếp gọn chiếc hộp màu bạc này vào túi Trữ Vật.
“Trong cái hộp này, đựng gì vậy?” Hắn hỏi.
“Một tín tiêu.”
“Tín tiêu?”
“Đúng, nó có thể kêu gọi tử địch của Trật Tự Ma Vương… một trật tự nào đó cũng đang bị kiềm hãm ở giai đoạn thứ ba. Một khi chúng nó gặp nhau trong cùng một thế giới, thì sẽ hủy diệt lẫn nhau, đồng quy vu tận (1).”
“Chuyện này, ngươi không được nói cho bất kì ai biết, ra ngoài chỉ có thể nói là giết sạch Nhập ma giả, nhớ kỹ chưa?”
“Nhớ kỹ rồi.”
Thi thể khổng lồ hiếm khi lại dặn dò thêm lần nữa: “Ngàn lần, vạn lần, cũng đừng đề cập tới chuyện này, nếu không dù ngươi có thể thoát khỏi sự truy sát của Trật Tự Ma Vương, nhưng sẽ có càng nhiều chuyện đáng sợ hơn tìm đến ngươi.”
“Được, yên tâm, loại chuyện như thế này ta có chừng mực mà.” Cố Thanh Sơn cũng nghiêm nghị nói.
Lúc này.
Cố Thanh Sơn mơ hồ cảm thấy một tia bài xích rất nhỏ.
Cái thế giới này đã bắt đầu bài xích hắn.
Nhưng có rất nhiều điều vẫn còn là bí ẩn, hắn có vô số chuyện muốn nói với Thi thể khổng lồ.
“Ta phải đi rồi.” Hắn nói.
“Ừ, sau khi ngươi đi, ta sẽ nhanh chóng chữa trị thân thể của mình, còn phải nghĩ cách che giấu cái thế giới này, sẽ bận rộn một khoảng thời gian đây.” Thi thể khổng lồ nói.
“Chẳng lẽ chỉ đến khi nào ta đột phá đại cảnh giới, mới có thể đến chỗ ngươi hay sao?” Hắn hỏi.
“Đúng vậy.”
“Nhưng lần trước lúc ta đi Hoàng Tuyền, đã từng đến đây —— ”
Thi thể khổng lồ ngắt lời hắn: “Lần trước ngươi giả chết đến đây, đó là tình cảnh rất nguy hiểm, chẳng qua ta không nói thôi.”
“Huống chi, tình thế hiện nay không giống lúc trước, cho nên ngươi không thể tùy tiện tìm cách thử tới đây.”
“Chỉ đến khi ngươi đột phá cảnh giới, ta mới có thể sử dụng thuật dẫn dắt thần hồn bình thường đưa ngươi tới, đây là cách an toàn nhất.”
Cố Thanh Sơn chỉ đành gật đầu.
Lực kéo trên người càng lúc càng lớn, nó đang kéo linh hồn của hắn đi.
Mình sắp rời khỏi đây rồi ——
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn nhớ ra một chuyện rất quan trọng.
Hắn lập tức hỏi: “Ta vẫn còn một thắc mắc, cuối cùng cái gì là Mộ Phần Của Thế Giới?”
“Mộ Phần Của Thế Giới? Ngay cả cái này mà ngươi cũng biết?” Thi thể khổng lồ kinh ngạc hỏi.
“Thời gian của ta sắp hết rồi!”
“Được, ta nói cho ngươi biết.”
“Lúc chư thần sáng tạo thế giới, thỉnh thoảng đám Chân Thần sẽ gây ra chút sai lầm, sáng tạo ra một số thứ không cách nào nói rõ được.”
“Bởi vì những thứ này là do các chúng thần hợp sức sáng tạo ra, một số thứ sẽ có sức mạnh khổng lồ, một số khác được sáng tạo ra thành sự tồn tại quá kỳ lạ và không hợp lý, thậm chí còn có tạo vật, ngay cả chúng thần đều phải e ngại.”
“Có rất nhiều tác phẩm thất bại bị chúng thần phá hủy.”
“Nhưng tương tự, cũng có rất nhiều thứ, sau khi Chúng Thần Tướng sáng tạo ra chúng, lại không cách nào phá hủy chúng được.”
“Thế là chúng thần nghĩ ra vài cách, phong ấn những tạo vật quá lớn mạnh và kỳ lạ đó lại, giấu ở rất nhiều nơi không dễ bị phát hiện, để tránh việc Trật Tự của các thế giới phải chịu thương tổn nặng nề.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Những thứ tạo vật kia cuối cùng là cái gì?”
“Chẳng ai biết cả, chỉ khi mở ra một Mộ Phần Của Thế Giới nào đó, ngươi mới có thể nhìn thấy bên trong đó là cái gì… Có lẽ là một quyển sách, một loại binh khí, một thể sinh mạng, thậm chí là một thế giới không trọn vẹn, tóm lại, chẳng ai biết mở Mộ Phần Của Thế Giới ra rồi sẽ gặp phải cái gì, bởi vì lúc chúng thần giấu những thứ này, họ không để lại nhắn nhủ nào cả.”
“Tóm lại, những tạo vật bị chúng thần vứt bỏ và phong ấn đó, thường được giấu ở những nơi không muốn để người ta biết, những nơi này được gọi chung là Mộ Phần Của Thế Giới.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn giật thót.
Hắn chợt nhớ tới đoạn đối thoại giữa mình và hệ thống Chiến Thần đã từng nói.