[Thế nên, ký chủ đại đại, tôi không thể nuốt hệ thống kia hả?] Hệ thống có phần không cam lòng.
“Cứ đòi nuốt thống của người ta làm gì, kết bạn không phải tốt hơn à?”
[Tôi thèm vào kết bạn với loại hệ thống cấp thấp này, mất giá lắm.]Đường Quả: “…”
Vào trong phòng, thấy Đường Giảo sắp phát điên đến nơi rồi, Đường Quả nói với người hầu, “Ra ngoài đi, ta muốn nói chuyện riêng với em ta.”
Người hầu lui ra hết. Có hệ thống giám thị, nếu có người đến, cô sẽ biết ngay. Không có nó thì cô vẫn còn một linh hồn rất mạnh, đủ để cảm nhận được.
“Chị à, chị nhất định phải nhớ lời em đấy.” Đường Giảo thật sự không biết nên trình bày thế nào sao cho ổn, chỉ sợ nàng tiểu thư này không hiểu được, “Đối xử tốt với bản thân, đừng giao hết tất cả ra với người ta, có một số người không tốt như vẻ ngoài đâu.”
Ngay khi Đường Giảo đang buồn rầu, Đường Quả ném tay cô ra, lạnh lùng, “Ngươi là ai? Giảo Giảo sẽ không nói vậy với ta.”
“…”
Đường Giảo trợn mắt.
Này này này… Chuyện gì đang xảy ra thế?
“Hệ thống, Ba Lần Yêu (*), chuyện gì thế này?” Đường Giảo hết hồn, “Chẳng lẽ, bị lộ rồi? Tôi… tôi phải làm sao đây? Nàng tiểu thư này thông minh quá rồi, hình như tôi đâu có làm gì để bị lộ đâu?” Sao lại lộ được chứ, trời ạ.
Hệ thống 222: [Ký chủ, tôi đề nghị cô nói chuyện hẳn hoi với nàng ấy. Tôi thấy nàng ấy không có ác ý.]
(*) 2 đồng âm với “yêu” trong tiếng Trung. 222: Yêu Yêu Yêu -> Ba Lần Yêu =))))
=====
Chương 24 (1148):
“Ừm ừm, để tôi thử xem.”
“Chị, em là Giảo Giảo. Em là Giảo Giảo thật mà.” Đường Giảo muốn khóc đến nơi. Trước mặt Thượng Quan Dực không bị lộ, trước mặt Thượng Quan Cảnh cũng không bị lộ, ấy mà lại bị chị gái nghi ngờ.
Cũng đúng thôi, hai chị em lớn lên cùng nhau, bị nghi ngờ cũng phải thôi.
Đường Quả nheo mắt lại, “Ngươi là Giảo Giảo thật? Ta hỏi ngươi vài chuyện, ngươi trả lời được ta mới tin.”
“Chị cứ hỏi đi ạ. Em là em gái ruột yêu quý của chị mà.” Rất là quý, rất là thật luôn, ngoại trừ linh hồn khác ra thì không chỗ nào không thật cả.
Cô không muốn bị lộ thân phận đâu. Hệ thống đã nói rồi, không thể để người ở trong các thế giới biết được sự thật.
Nhiệm vụ của cô là hoàn thành chấp niệm của Đường Giảo, cứu vớt Đường Quả, kéo nàng ra khỏi tình trạng nước sôi lửa bỏng, thay đổi vận mệnh của nàng, giúp nàng sống hạnh phúc cả đời.
Hạnh phúc của nàng chắc chắn sẽ bao gồm cả cô em gái này, nếu biết em mình không phải thật, nàng sẽ chẳng vui vẻ được bao nhiêu đâu.
Cô cũng đã nói, mình phải thay nguyên chủ sống thật tốt. Hiện tại cô là Đường Giảo, Đường Giảo cũng là cô. Cô là thật!
Đường Giảo nói với 222: “Ba Lần Yêu, nếu nàng hỏi những chuyện tôi không biết, tôi nhờ cả vào cậu đó.” Hai chị em luôn bên cạnh nhau, tuy cô đã nghiên cứu cốt truyện rất kỹ nhưng vẫn khó tránh được mấy vấn đề ngoài luồng.[Không sao, chỉ cần trong ký ức của hai chị em có thì tôi đều biết cả.]
Đường Giảo thở phào nhẹ nhõm. Đường Quả hỏi bốn năm câu, Đường Giảo đã khổ công nghiên cứu, cộng với sự trợ giúp của 222 nữa nên đã vượt ải dễ dàng.
Cô nhận ra, ánh mắt Đường Quả nhìn mình càng lúc càng dịu dàng hơn, mang thêm chút tang thương nữa. Quái thật, nàng ấy mới mười tám là cùng, sao lại bi thương như thế?
Chưa kịp nghĩ thêm thì Đường Quả đã cầm tay cô, nhỏ giọng, “Giảo Giảo, em cũng sống lại đúng không?”
Hệ thống: A a a a, ký chủ diễn quá xuất sắc, lừa cả nó luôn cũng được á.
Nà ní? (Gì cơ?)
Đường Giảo: ???
“Ba Lần Yêu, nàng ấy nói gì thế?”
[Ký chủ, chắc là nàng ấy sống lại rồi, cảm thấy cô khang khác nên nghi ngờ. Cô trả lời được mấy chuyện hồi nhỏ, nhưng tính cách cô lại khác nên nàng ấy nghĩ là cô cũng sống lại giống nàng ấy.]Đường Giảo thở phào, “Tức là cô ấy nghĩ tôi trùng sinh hả?” [Đúng vậy. Thế cũng tốt. Nàng ấy rất thông minh, sống lại một đời rồi chắc sẽ không dẫm lên vết xe đổ nữa. Ký chủ này, cô cứ nói mình cũng sống lại, muốn báo thù, muốn thay đổi vận mệnh của hai chị em, không muốn bị đàn ông đùa bỡn nữa.]“Được. Chị em đồng lòng tát biển Đông cũng cạn. Bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ diễn vai Đường Giảo trùng sinh.” Đường Giảo thấy vậy cũng tốt, buông lỏng cảnh giác hơn.
Đường Quả sống lại đối với cô mà nói, càng dễ hoàn thành nhiệm vụ. Ít nhất là khi đối phó với hai tên kia, cô không phải kiêng dè gì nữa.
Suy nghĩ cẩn thận rồi, Đường Giảo nước mắt lưng tròng, “Chị, chị cũng sống lại ạ?” Cô vội vàng nhào vào ngực Đường Quả, “Chị, cuối cùng em cũng được gặp lại chị rồi. Đời trước em quá vô dụng, nếu sớm tỉnh lại, chị nhất định sẽ không khổ như thế.”