Nếu tôi không đoán sai, chẳng bao lâu nữa, gia tộc bị nhà họ Lê xúi giục sẽ đến thăm dò nền tảng của nhà họ Trần”.
Trần Hạo nói liền tù tì một hơi, nói xong liền trở về chỗ ngồi của mình.
Trần Hưng Hải nói: “Nếu là trước đây, tôi còn có chút lo lắng không thể trấn áp được đại gia địa phương như nhà họ Lê, nhưng bây giờ nhà họ Hàn và nhà họ Quan cũng đến rồi, tôi đã lại tràn đầy tự tin rồi”.
“Tôi nghĩ đây là cơ hội tuyệt vời để giúp nhà họ Hàn và nhà họ Quan có chỗ đứng ở Yến Đô.
Chỉ cần chúng ta hợp tác tốt, nhà họ Trần, nhà họ Hàn và nhà họ Quan sẽ là to nhất chỉ đứng sau tám gia tộc lớn nhất ở Yến Đô thôi”.
“Ba gia tộc lớn chúng ta liên thủ, cho dù là tám gia tộc của Yến Đô cũng không dám khinh thường chúng ta”.
Sau khi nghe Trần Hưng Hải nói, ánh mắt Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn đều tràn đầy mong đợi.
Dương Thanh cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đây là một cơ hội tốt, nếu đã như vậy thì quyết định như vậy đi.
Ngày mai nhà họ Trần sẽ nhân danh nhà họ Trần mời các gia tộc mà đứng đầu là nhà họ Lê, nhà họ Hàn và nhà họ Quan cũng phải chuẩn bị cho tốt”.
“Rõ!”
Mấy người vội lên tiếng.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn rất phấn khích, họ vốn nghĩ rằng họ vừa đến Yến Đô, còn lâu mới có thể đạt được thành tựu như nhà họ Trần.
Không ngờ bọn họ mới đến được có mấy ngày thì đã có cơ hội tốt như vậy rồi.
Chỉ cần Dương Thanh ra tay, chẳng phải chuyện đã chắc như đinh đóng cột rồi hay sao?
“Chỉ là, nếu những gia tộc đó không đến thì sao?”
Trần Hưng Hải đột nhiên hỏi lại, ánh mắt có chút lo lắng.
“Ông cứ yên tâm, chắc chắn bọn họ sẽ tới!”
Khóe miệng Dương Thanh cong lên hình vòng cung: “Cứ nói là nhà họ Trần muốn bàn chuyện hợp lực với bọn họ”.
“Tôi hiểu rồi.
Nhà họ Lê vốn dĩ muốn trở thành gia tộc đứng đầu chỉ dưới tám gia tộc lớn ở Yến Đô.
Nếu nói về việc hợp lực, bọn họ nhất định sẽ tới”.
Trần Hưng Hải cười nói: “Nếu như bọn họ không tới, họ cũng sẽ sợ rằng nhà họ Trần sẽ liên thủ với những gia tộc khác, đến lúc đó đối phó với nhà họ Trần sẽ càng khó hơn”.
Sau khi nghe Trần Hưng Hải giải thích, mọi người vừa rồi còn chưa kịp phản ứng đều đột nhiên vỡ lẽ.
Dương Thanh cười gật đầu: “Đúng vậy, nhà họ Lê từ trước đến nay đều dùng những gia tộc khác làm lá chắn, e rằng những gia tộc đó đã bất mãn với nhà họ Lê từ lâu, nhưng vì kiêng dè địa vị của nhà họ Lê nên bọn họ không dám làm gì”.
“Có thể nói, đám gia tộc nhà họ Lê bây giờ chỉ là một đám rời rạc.
Người của các gia tộc lớn không phải là những kẻ ngu, e rằng ai nấy đều có toan tính riêng của mình.
Một khi con chim đầu đàn là nhà họ Lê bị đánh thì các gia tộc khác đâu dám không nghe theo chứ?”
Sau khi nghe những lời của Dương Thanh, tất cả mọi người đều vui mừng không ngớt.
“Được rồi, hôm nay đến đây thôi, mọi người giải tán đi! Thời gian buổi tiệc sẽ là tối mai”.
Dương Thanh đứng dậy trước và nói.
“Được!”
Mọi người lần lượt đứng dậy, đích thân chủ của ba gia tộc hàng đầu ở Yến Đô trong tương lai đã tiễn Dương Thanh ra ngoài.
Sau khi Dương Thanh rời đi, người của ba gia tộc đều rất phấn khích.
“Ông chủ Hàn, ông chủ Quan, tôi xin chức mừng hai vị trước nhé, Yến Đô sắp có thêm hai gia tộc lớn nữa rồi”.
Trần Hưng Hải cười lớn nói.
Thấy hai chiếc xe sắp tông vào con Phaeton, Dương Thanh bất ngờ nhấn mạnh ga.
Động cơ phát ra tiếng gầm điên cuồng, chiếc Phaeton lao ra xa hàng chục mét trong tích tắc.
“Bùm!”
Ngay tức thì, hai chiếc Prado va chạm với nhau, hơn nữa do đang chạy với tốc độ cao, hai chiếc xe đã bị lật nhào.
Dương Thanh cũng dừng xe và bước ra ngoài.
– —————————.