Môtô BMW lao thẳng tới sát rạt bên cạnh chiếc Hornet rồi lách ra ngoài, dừng ở phía trước một chút, sau đó Tần Tu quay đầu lại nói: : “Anh cho rằng tôi sẽ bị dọa cho sợ mất mật hay là sẽ đáp trả lại?”
Doãn Long Nhất sắc mặt càng thêm đen, mở miệng định phản kích, nhưng Tần Tu lần thứ hai ngắt lời hắn:
“Không hiểu rõ đối thủ đã tùy tiện ra tay thì rất không sáng suốt, nhưng mà không sao, chúng ta còn nhiều thời gian. Anh rất nhanh sẽ hiểu ra tôi là dạng người gì.”
Tay lái băng sơn hạ kính chắn gió, môtô BMW phụt khí nóng, gầm rú phóng đi.
Doãn Long Nhất cầm nón bảo hiểm nện lên đầu xe của mình một cái.
***
Cả nhóm tập hợp thoáng một cái đã qua ba ngày. Jessica càng lúc càng cảm thấy mấy tên nhóc này hoàn toàn không có triển vọng sẽ kham được những khó khăn của một nhóm nhạc thần tượng. Trong ba ngày mới chỉ trải qua ba buổi học âm nhạc mà đã có xu hướng biến thành chiến trường. Đương nhiên, vấn đề đều xuất phát chỉ từ hai người.
Giờ luyện thanh.
Doãn Long Nhất: “Huấn luyện viên, hát như vậy quá đánh đố nhau à. Làm phiền tăng lên hai key.”
Tần Tu: “Huấn luyện viên, làm phiền giữ nguyên key.” (PS: ca khúc chính là -Rolling in the deep của Adele )
Giờ nhạc lý.
Doãn Long Nhất: “Huấn luyện viên, cái này ký hiệu nhiều quá, tôi sợ bạn học Tần không phân biệt được. Hay là chúng ta chiều theo cậu ta một chút, chuyển qua dùng giản phổ đi. Bạn Tần biết đọc giản phổ đấy chứ?”
Tần Tu: “Ngại ghê, là tôi lấy nhầm bản nhạc sao? Trên này chỉ có bốn khuông nhạc. Chẳng lẽ. . . . . . bốn khuông đã tính là nhiều?”
Giờ nhạc cụ.
Doãn Long Nhất: “Bạn Tần xuất sắc như vậy, không biết có thông thạo nhạc cụ gì không? Chi bằng cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt đi? Cần đàn ghi-ta tôi có thể cho cậu mượn.”
Tần Tu: “Tôi không dùng đàn ghi-ta.”
Doãn Long Nhất: “Không sao, kèn ác-mô-ni-ca cũng xem như nhạc cụ, thép góc cũng được a.”
Tần Tu: “Huấn luyện viên có thể cho mượn keyboard một chút được không?”
Jessica đứng ở lầu hai đau đầu nhìn hai người âm thầm phân cao thấp trong phòng nhạc, xoay người trưng cầu ý kiến của đại Boss bên cạnh: “Tình hình này ngài xem có được không?”
Ngu Tiêu không nói gì. Khi Tần Tu đứng trước piano chuẩn bị hạ cổ tay xuống phím đàn, ông chủ của Quan Triều nghĩ sẽ được nghe 《Twinkle twinkle little star》 kawaii, hoặc là tốt hơn một chút sẽ là phiên bản tệ hại của 《Fur Elise》, nhưng không. . …. Tay trái lướt nhanh trên phím đàn như dòng nước xiết, tay phải hợp âm mạnh mẽ vững vàng, kia rõ ràng là bản nhạc 《 Cách Mệnh 》của Chopin!
Ngu Tiêu trợn mắt há hốc miệng quay sang nhìn nữ đại diện: “. . . . . . Cô không nói với tôi cậu ta biết lướt đàn dương cầm!”
Jessica nhìn thoáng qua những người khác cũng đang chấn kinh trong phòng tập: “Nghe nói trước đây cậu ta đã từng học một thời gian, nhưng mà chuyện này không phải trọng điểm.”
Những âm thanh trầm bổng quay cuồng như sông lớn cuộn trào, Ngu Tiêu say mê nhắm mắt lại: “Tuy rằng các nốt không đủ rõ ràng, nhưng tốc độ kinh người, lực tay cũng kinh người a. Người trẻ tuồi cưỡi siêu môtô nên là thế này.”
Tần Tu ầm ầm bắn xong khúc nhạc ngắn của Chopin để kiểm tra trình độ, cả phòng nhạc bị hợp âm đằng đằng sát khí cuối cùng khiến cho im bặt. Tần Tu ngẩng đầu hướng bốn người còn đang chấn động không nói lên lời, cất tiếng: “Ngoại trừ bài này tôi chỉ đàn được《 Mary có một chú cừu nhỏ 》, có muốn nghe không?”
Huấn luyện viên (đầu đầy mồ hôi): “. . . . . . Không cần.”
Jessica nhìn phòng nhạc dưới lầu, nghiêm mặt nói: “Chính ngài cũng thấy đó, chỉ mới ba ngày mà mùi thuốc súng trong nhóm đã nặng đến như vậy. Nếu ngài tin tưởng con mắt của một người đại diện như tôi, thì tôi vẫn phải nhắc lại câu nói kia, gom những người này vào một nhóm sẽ không có kết quả tốt đâu.”
Ngu Tiêu nghe nữ đại diện một hơi nói xong, khóe miệng tiếc nuối nhếch lên: “Ý kiến bất đồng a. . . . . .” Nói xong lại nâng mắt kính, nhướn mắt nói: “Vậy thì dùng quy tắc cũ đi.”
Jessica hơi run một chút, nhưng lập tức gật đầu không chút nhượng bộ: “Được.”
Ngu Tiêu từ trong túi áo vest lấy ra một hộp diêm nhỏ, rút ra hai cây, đưa một cây cho Jessica, lại đem diêm của chính mình quẹt dài một cái, nữ đại diện giỏi giang cũng đưa diêm trong tay quẹt theo, giơ lên nói: “Không cần nhường tôi, chúng ta cạnh tranh công bằng.”
***
Khi Tần Tu đi ra khỏi phòng nhạc đã thấy đại sảnh ở lầu một vây quanh không ít người, tất cả đều đang nhìn lên, bàn tán xôn xao. Tần Tu cũng ngẩng đầu nhìn theo, chỉ thấy sau tay vịn thủy tinh lầu hai, Ngu Tiêu cùng Jessica mỗi người cầm trong tay một cây diêm đang cháy, mặt đối mặt không nói câu nào, giống như đang giằng co. Diêm cháy đã hai phần ba, phía dưới có người nhịn không được vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Chị Jessica, hay lắm. Phụ nữ cũng không hề kém cạnh mày râu a!”
Phương Viên từ phòng nhạc Äi tá»i, thấy thế cÅ©ng không khá»i âAâ má»t tiếng.
Tần Tu nhÃu mi há»i: âBá»n há» Äang là m gì váºy?â
âÃ, Äang cược diêm.â Phương Viên ngẩng Äầu liếc nhìn hai ngưá»i Äang phân cao thấp trên lầu hai, âCái nà y ÄÆ°á»£c coi là Äiá»m Äặc sắc cá»§a Quan Triá»u Äó. Trưá»c kia, trong công ty từng xảy ra chuyá»n tân binh do có bất Äá»ng mà gây Äá» máu. Sau Äó Ngu tá»ng nghÄ© ra cách nà y, nếu có mâu thuẫn lại không thá» giải quyết ÄÆ°á»£c, má»i ngưá»i sẽ cược diêm, ai chá»u không ná»i trưá»c thì phải chấp nháºn chá»u thua.â
âRất thú vá».â Tần Tu cưá»i, thoáng nhưá»n mi rá»i cÅ©ng gia nháºp và o Äám ngưá»i vây xem.
Cảm giác bá»ng tay cà ng ngà y cà ng mãnh liá»t. Nét mặt Ngu Tiêu cùng Jessica cÅ©ng bắt Äầu cÄng thẳng. Äám ngưá»i má»i trẻ tuá»i Äang vây xem bên dưá»i cÅ©ng sôi ná»i cá cược vá» kết quả cược diêm. Nhân dân tá» ÄÆ°á»£c chuyá»n qua lại rất nhiá»t tình, Äúng lúc nà y Ngu Tiêu trên lầu chợt quát má»t tiếng:
âÄến Äi, mấy thằng nhóc kia! Äá» cho ta ÄÆ°á»£c má» to mắt xem nà o! !â
Má»t tiếng sư tá» há»ng phấn khÃch nà y khiến cho má»i ngưá»i cả trên lầu lẫn dưá»i lầu Äá»u chấn Äá»ng. Có ngưá»i trong tay còn Äang cầm Äá»ng nhân dân tá» bá» giáºt mình mà rÆ¡i xuá»ng Äất. Trưá»c khà thế dữ dá»i cá»§a Ngu Tiêu, Jessica nhất thá»i không Äá»i phó ká»p, mắt thấy ngá»n lá»a sắp Äá»t Äến móng tay, que diêm trên tay bá»ng bất ngá» vụt tắt.
Là Ngu Tiêu thá»i tắt. Jessica nhìn thấy diêm trong tay chá» còn má»t mẩu diêm ngắn ngá»§n, có chút bất ngá», nhưng trong lòng cÅ©ng Äã buông theo.
âHà tất phải chá»ng cá»±.â Ngu Tiêu cưá»i vẫy tắt que diêm trong tay, âMóng tay Äà n ông và móng tay phụ nữ rá»t cuá»c không giá»ng nhau ha.â Ngu Tiêu vuá»t râu con kiến, hưá»ng vá» phÃa hai ngưá»i bảo vá» do Äang á» trong phòng trá»±c vừa nháo nhà o chạy tá»i vì nghe thấy tiếng la hét dưá»i lầu vẫy vẫy tay, ý bảo không có viá»c gì.
Äám ngưá»i vây xem phÃa dưá»i tản dần Äi. Jessica thá» ra má»t hÆ¡i, không thá» không thừa nháºn, cho dù Ngu Tiêu không thá»i tắt diêm trong tay cô thì cô cÅ©ng không thắng ÄÆ°á»£c Äá»i phương. Ngưá»i Äà n ông tên Ngu Tiêu nà y, Äôi khi nhìn có vẻ quần là áo lượt rất không Äáng tin, nhưng có lúc lại rất ngoan cưá»ng khiến cho ngưá»i ta phải bái phục.
âÄánh cược tôi chá»u thua. Tôi sẽ cá» gắng dẫn dắt nhóm tháºt tá»t.â Jessica vừa Äá»nh xoay ngưá»i rá»i Äi thì lại như nhá» ra Äiá»u gì, quay Äầu lại nói, â Chuyá»n cá»§a Ngô Tưá»ng, tôi hôm qua Äã tá»i bá»nh viá»n xác nháºn. Xương sá»ng cá»§a cáºu ta Äã ÄÆ°á»£c Äóng Äinh thép cá» Äá»nh, theo như bác sÄ© nói thì Ãt nhất ná»a nÄm má»i có thá» xuá»ng giưá»ng.â
âVáºy chá» có thá» há»§y bá» hợp Äá»ng.â Ngu Tiêu thản nhiên nhún vai, trong giá»ng nói không còn sá»± nhiá»t tình và hÄng hái như lúc trưá»c nữa mà Äã khôi phục lại vẻ lãnh Äạm mà khôn khéo cá»§a má»t thương nhân, âÄÆ°a cáºu ta tiá»n bá»i thưá»ng hợp Äá»ng. Tiá»n thuá»c men cÅ©ng bên chúng ta lo liá»u. Cô nhanh nhanh tìm má»t ngưá»i má»i Äi.â lại há»i, âTrong công ty còn có ai thÃch hợp không?â
Jessica suy nghÄ© má»t chút, trong Äầu bá»ng nhiên nảy ra má»t ngưá»i, tá»± bản thân cô cÅ©ng thấy có chút kỳ quái. Như thế nà o lại Äá»t nhiên nghÄ© Äến tên nhóc kia nhá»?
âLà m sao váºy?â Ngu Tiêu thấy Jessica vẻ mặt khó hiá»u bèn há»i.
âTừ Äám thá»±c táºp sinh trong công ty chá»n ra má»t ngưá»i ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thá», nhưng mà , nếu ngà i không ngại ký hợp Äá»ng thêm vá»i ngưá»i má»i thì tôi thá»±c ra Äã chá»n ÄÆ°á»£c má»t ngưá»i không há» tá»i.â