Kỵ sĩ trưởng vẫn dán mắt chăm chú nhìn cậu chủ nhà mình, thấy y dừng chân bèn hỏi: “Cậu chủ?” Trông theo ánh mắt y thấy được một đôi nam nam hôn nhau tới vô cùng thích chí xa xa, hắn khẽ ho nhẹ một tiếng nhanh chóng nhìn về, “Người quen của cậu chủ sao?” Trong lòng lại thoáng nổi lên một gợn sóng nhỏ tới chính bản thân hắn còn không cảm thấy được.
“Không quen.” Đỗ Cửu thu lại ánh mắt, dĩ nhiên y sẽ không nói trong hai người đằng kia có một người chính là Lông Vũ Nhỏ mà Arthur yêu thầm.
Nhưng Claymont tinh mắt lại có thể nhận ra đó là ai: “Kia không phải lớp trưởng lớp A khối ma pháp Ivan à? Còn người bên cạnh…”
“Là Miles, lớp trưởng lớp B khối võ chiến.” Reid tiếp lời, cậu ta ngáp một cái như chưa tỉnh ngủ hẳn, quầng thâm dưới hốc mắt có hơi đáng sợ, còn may là mặt mũi đủ dùng nếu không chắc chắn sẽ hù người khác.
Đỗ Cửu lo cho Arthur nên bèn xua xua tay: “Là ai thì cũng kệ, đi thôi.” Sau đó không nói thêm tiếng nào dẫn người đi mất.
Chờ vòng một vòng lại ăn trưa xong, mãi tới buổi chiều mặt trời ngả về Tây nhưng Victor vẫn không xuất hiện, Đỗ Cửu không nhịn được châm chọc mỉa mai mấy câu, sau đó kéo kỵ sĩ trưởng bị y dẫn đi dạo một ngày tới tham gia vũ hội.
Y cố tình ăn mặc lộng lẫy, từ đầu tới chân nhìn còn ra vẻ hoàng tử hơn cả Arthur, dưới sự dụ dỗ của y kỵ sĩ trưởng cũng thay quần áo chỉnh tề, lúc này nhìn đặc biệt anh tuấn.
Vũ hội được tổ chức tại hội trường lớn nên bắt buộc phải đi qua quảng trường trung tâm, cũng là nơi học sinh tụ tập diễn thuyết cùng tổ chức một ít hoạt động linh tinh, lúc hai người đi tới giữa quảng trường, phía ngoài rìa lập tức túa ra mưa hoa cao hơn 10 mét, hoa hồng màu đỏ ngập trời từ từ đáp xuống đỉnh đầu hai người.
Sau đó là pháo hoa lóa mắt, trời vừa chập tối nên pháo hoa vốn không mấy rõ ràng nhưng nhờ có ma pháp hỗ trợ mà hiện rõ trước mắt mọi người:
I LOVE YOU!
Còn kèm cả icon mặt cười.
Đỗ Cửu dang tay đứng dưới dòng chữ “I LOVE YOU”, ra vẻ ta là vua ta là số một, ánh mắt nhìn kỵ sĩ trưởng toát ra vẻ đắc ý cùng kiêu ngạo.
Kỵ sĩ trưởng:???
Đỗ Cửu chìm vào hào nhoáng do chính bản thân mình tạo ra, tự cho rằng vẻ mặt của kỵ sĩ trưởng chính là vui mừng, bèn búng tay một cái với không trung.
Reid và Claymont đã đợi ám chỉ từ trước, lập tức bưng quà tặng chạy ra từ hai bên.
Đỗ Cửu nhận lấy cái hộp dài từ tay Reid trước, bước mấy bước tới trước mặt kỵ sĩ trưởng rồi mở ra, bên trong là một cái vòng cổ, nói đúng hơn là một cái mặt dây chuyền đá quý hình bầu dục lớn cỡ trứng bồ câu.
“Đây là ma thạch năm sao, tặng ngươi.”
Ma pháp sư của thế giới này cần ma tinh để tu luyện còn chiến sĩ lại cần ma thạch, gọi chung là ma tinh thạch, dựa theo cấp bậc chia là 5 loại, viên ma thạch năm sao lớn cỡ trứng bồ câu này của y đã coi như cực phẩm, người bình thường có khi cả đời đều chưa nhìn thấy được nhưng đối với Alsace mà nói thì cùng lắm chỉ là viên bi ném chơi mà thôi, đương nhiên lớn cỡ trứng bồ câu thì y cũng không có nhiều lắm.
Cho nên y có thể lấy ra một viên tới tặng cho kỵ sĩ trưởng đã coi như cực kỳ có lòng rồi.
Mưa hoa đầy trời còn chưa ngớt, thậm chí còn có thêm nhạc nền triền miên bay tới nữa, có ma pháp ảo giác hỗ trợ khiến hoa văn xinh đẹp bắt đầu nở rộ dưới chân, lan ra bốn phía vẽ nên hoa lá cây cối, sau đó là tinh linh nhỏ tay cầm tay vây quanh bọn họ mà vui vẻ bay múa cổ vũ.
Kỵ sĩ trưởng hoàn hồn lại mới thấy trong lòng rối rắm, bỗng dưng cũng không biết nên bày ra vẻ mặt gì.
Thấy hắn chậm chạp mãi không trả lời, Đỗ Cửu nhíu mày, chẳng lẽ là kỵ sĩ trưởng không thích thứ này sao?
Không sao cả, cũng may là y còn có kế hoạch B, sau đó lại búng tay thêm một cái, Claymont nhìn tình hình hiểu ý tiến tới đổi lấy hộp ma thạch trên tay y.
Đỗ Cửu mở ra nhìn trường kiếm bên trong nở nụ cười hài lòng, thanh kiếm này chính là Claymont lấy được từ kho chiến lợi phẩm của cha cậu, chắc chắn là đồ tốt rồi, y không tin kỵ sĩ trưởng sẽ không thích cái này.
“Đây thì sao, thích chứ?”
Y tự mình nâng kiếm đưa tới trước mặt kỵ sĩ trưởng.
Kỵ sĩ trưởng nhìn thiếu niên trước mắt đang ngẩng đầu nhìn mình, trên mặt đong đầy kiêu ngạo và mong chờ, đôi mắt tím còn lộng lẫy hơn cả ma thạch quý giá nhất mà hắn từng thấy, pháo hoa sau lưng y lấp lánh khiến cả người y tựa như được phủ thêm một tầng ánh sáng, chói lòa mắt hắn, cũng rọi tỏ lòng hắn.
“Thích.”
Trong tình cảnh này hắn chọn thật với lòng mình.
||||| Truyện đề cử: Lục Đông Hoa! Tôi Yêu Em |||||
Đỗ Cửu không biết kỵ sĩ trưởng đang nghĩ gì, chỉ tưởng rằng hắn thích thanh kiếm trong tay mình bèn hưng phấn lấy ra khỏi hộp nhét vào tay kỵ sĩ trưởng: “Thử xem xem, nếu không thuận tay thì ta lại đổi cho ngươi thanh tốt hơn nữa!” Dù sao có Claymont ở đây thì cứ tùy thích lấy đồ từ kho của ngài Diều Hâu.
Ngài Diều Hâu bài tỏ là do ông đen đủi nên mới chọc tới người ta!
Sau khi nhận lấy kiếm kỵ sĩ trưởng mới phát hiện thanh kiếm này hắn đã từng thấy, là quà sinh nhật mà thầy hắn đã đưa cho ngài Diều Hâu bạn mình, còn là do chính hắn mang đi tặng.
Hắn nhìn thoáng qua Claymont, cũng lờ mờ đoán được thanh kiếm này ở đâu ra, trong lòng bất đắc dĩ nhưng vẫn còn thừa chút hơi đi đồng cảm với ngài Diều Hâu, có đứa con trai hố cha như vậy xem ra cũng khá là cực khổ.
“Cảm ơn, thanh kiếm này thật tốt, tôi rất thích.”
Hắn nhìn Đỗ Cửu, đôi mắt màu xanh lá thâm trầm tựa như muốn nhìn thấu lòng y.
Đỗ Cửu thành công tự mình chìm đắm trong thỏa mãn, bị hắn nhìn như vậy bỗng dưng có hơi choáng váng, bốn mắt nhìn nhau cảnh vật bốn phía dường như nhạt nhòa, ngay cả nhạc nền cũng trở nên xa xôi không rõ, đầu óc chếnh choáng mơ hồ, mặt nóng bừng bừng.
Trong lòng y chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất là rõ ràng: Đè kỵ sĩ trưởng xuống! Đè hắn!
Muốn hắn, ngay bây giờ ngay lập tức muốn có hắn!
Môi hắn lưỡi hắn đầu ngón tay hắn, ngực hắn eo hắn bụng hắn trường kiếm của hắn, mỗi nơi mỗi chỗ trên người hắn!
Muốn hôn môi muốn vuốt ve, muốn xé nhỏ nuốt hắn vào bụng!
Cảm giác này ập tới mãnh liệt hơn so với trước đây nhiều, chỉ cần nhìn thấy kỵ sĩ trưởng thôi y đã lập tức cứng lên.
Ngàn lời vạn ý sau này nói tiếp!