– Nhờ có huynh nhắc nhở đúng lúc, nếu không hậu quả khó mà lường được, một chưởng kia của bộ hài cốt Đấu Thánh thật sự quá khủng bố, không một ai ở đây có thể chống lại được.(Tử Nghiên)
– Đó là Thiên Giai Đấu kỹ trong truyền thuyết mà chỉ là lực lượng do một đạo linh hồn tàn ấn của vị Đấu Thánh kia lưu lại, nếu để một vị Đấu Thánh thực sự thi triển sợ rằng thứ biến mất không chỉ là một tòa đại điện mà là toàn bộ di tích thậm chí có thể là một nửa Hài Cốt Sơn Mạch.(Phượng Thanh Nhi)
– Bọn họ bắt đầu tranh đoạt bộ hài cốt rồi.(Thải Lân)
– Huynh không đi tranh đoạt sao? Có khi phía trên đó có ghi lại Thiên giai Đấu Kỹ mà hồi nãy vị Đấu Thánh kia thi triển.(Thải Điệp)
– Không cần, chúng ta trở về thôi.
Đường Long mỉm cười thần bí mở ra Không Gian Trùng Động rời đi, tuy mọi người không biết vì sao Đường Long không tham dự tranh đoạt hài cốt nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng Đường Long.
Cổ Thành
Đường Long cùng mọi người về tới biệt viện thì mọi người đều thả lỏng nhưng mà Tử Nghiên vẫn là không cam lòng việc từ bỏ hài cốt Đấu Thánh.
– Phu quân, giờ có thể nói rồi chứ? Không lý nào mà anh từ bỏ hài cốt Đấu Thánh dễ như vậy trừ phi là có ngoạn ý xảy ra.(Lâm Linh Tú)
– Haha, các muội nói xem Đấu Kỹ mà hài cốt Đấu Thánh thi triển uy lực thế nào?
– Đương nhiên là mạnh kinh khủng, theo ta phán đoán thì đó là Thiên giai Cao cấp Đấu Kỹ.(Tử Nghiên)
– Vậy mọi người coi xem thử đây là cái gì?
Đường Long lấy ra ba mảng xương sườn có khắc văn tự để lên bàn. Mọi người xúm lại quan sát thì giật mình nhìn Đường Long.
– Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng.(Phượng Thanh Nhi)
– Muội nhớ là hài cốt kia thi triển Đấu Kỹ cũng hô cái tên này.(Thải Lân)
Mọi người lúc này mới nhận ra điểm chính, toàn bộ nhìn ba đoạn xương sườn phía trên văn tự.
– Thiên giai Đấu Kỹ bị anh đạt được.(Thải Điệp)
– Ừm, lúc giao thủ với hài cốt phát hiện ra nên âm thầm bẻ đoạn xương sườn ghi chép xuống thu cất.
– Đó là lý do vì sao huynh không có tham dự tranh đoạt hài cốt.(Thanh Lân)
– Vì đơn giản là không cần thiết.
Đường Long nghỉ ngơi khôi phục một chút rồi lấy ra Long Hoàng Căn Nguyên Quả cùng vài dược liệu khác, thấy động tác của cậu thì Tử Nghiên cùng Phượng Thanh Nhi kinh hỉ không thôi.
– Huynh là tính…(Phượng Thanh Nhi)
– Ừ, luyện chế Cửu phẩm Đan dược – Long Hoàng Đan.
Long Hoàng Căn Nguyên Quả theo ý niệm của Đường Long trôi nổi giữa không khí và có Dị Hỏa thiêu đốt, việc này tốn rất nhiều thời gian. Thời gian một ngày trôi thì Long Hoàng Căn Nguyên Quả mới để được tinh luyện hoàn thành.
Đường Long lại lấy ra Cửu Điệp Long Hoàng Đằng tiếp túc tinh luyện, tốn hao nửa ngày mới tinh luyện hoàn tất. Cậu lại lấy tinh chất hai dược liệu dung hợp lại với nhau, quá trình rất thuận lợi.
Kế tiếp là Cổ Hoàng Huyết Tinh, cái này thì Đường Long đi xin Phượng Minh mới có được, cậu dùng Dị Hỏa thiêu đốt có một chút đã khiến cho Cổ Hoàng Huyết Tinh tinh thuần rất nhiều rồi dung hợp lại với nhau.
Đường Long những ngày kế tiếp liền tinh luyện từng dược liệu rồi dung hợp với nhau.
Khi hoàn tất thì một viên sồ đan xuất hiện trước mặt Đường Long, hai tay kết thủ ấn.
– Cửu Long Hí Châu.
Viên sồ đan bay lên trên không trung vào có Thiên Địa Linh Khí tròng vòng trăm nghìn dặm đổ về Cổ Thành được Đan dược hấp thu. Động tĩnh như thế đương nhiên là thu hút rất nhiều cường giả xuất hiện, bọn họ ánh mắt rung động nhìn lấy thân ảnh cùng viên sồ đan đang trôi nổi trên không trung, lúc này trong biệt viện cũng phóng ra nhiều bóng hình đồng loạt tỏa ra khí thế kinh khủng đề phòng có người phá hoại việc luyện chế Đan dược.
Viên sồ đan không ngừng được Thiên Địa Linh Khí tẩm bổ mà phía trên bầu trời xuất hiện Đan Vũ. Mọi người ở đây chứng kiến cảnh này đều kinh hãi, lấy kinh lịch của bọn liền nhận trên bầu trời là Cửu phẩm Đan dược mà có Đan Vũ xuất hiện chứng tỏ là Cửu phẩm Huyền Đan.
Có vài người đỏ mắt không quản có cường giả tọa trấn mà phi thân lên, có điều bọn họ bị mấy vị nữ hài tại chỗ đánh chết.
Phương viên trăm nghìn dặm Thiên Địa Linh Khí bị Cửu phẩm Huyền Đan hút vào thì phía trên Đan Vũ cũng hạ xuống từng đạo lôi điện. Đường Long thấy vậy rút kiếm ra hướng về phía Đan Vũ chém tới, Đan Vũ bị cậu chém nát thì chộp lấy Cửu phẩm Huyền Đan đang có ý định chạy trốn rồi đáp xuống.
Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi cùng Thiên Giao chạy lại, các nàng ánh mắt lửa nóng nhìn về phía Đường Long trong lòng bàn tay.
– Đây là Cửu phẩm Huyền Đan – Long Hoàng Đan, tổng cộng có bốn viên.
– Tử Nghiên một viên, Thanh Nhi một viên, Thiên Giao cần rất nhiều năng lượng mới có thể lột xác thành chân chính Thái Hư Cổ Long nên cần hai viên.
Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi nhận lấy Đan dược từ tay Đường Long rồi bỏ vào mồm nuốt xuống, Đan dược vào trong cơ thể thì hóa thành dược lực kinh khủng lan khắp toàn bộ cơ thể đồng thời bên ngoài cơ thể các nàng có năng lượng hình thánh cái kén đem thân hình Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi bao bọc vào trong.
Thiên Giao cũng đem hai viên Cửu phẩm Huyền Đan – Long Hoàng Đan nuốt vào bụng rồi hóa thành bản thể phi thẳng lên trên tầng mây, Đan Vũ lúc trước bị Đường Long chém nát thì giờ lại xuất hiện Lôi Vân. Thông Thiên Giao cũng bắt đầu độ kiếp để hóa thành Thái Hư Cổ Long.
Đường Long có chút mỏi mệt về phòng của mình, vừa bước vào phòng thì thấy một bóng hình xinh đẹp đang ngồi trên giường.
– Tào Dĩnh, nàng làm gì ở đây?
– Muội xuất hiện trong phòng của huynh mà cũng không biết sao?(Tào Dĩnh)
Đường Long mỉm cười đi tới giường vòng qua phía sau Tào Dĩnh đem nàng ôm vào lòng, Tào Dĩnh xoay người lại đầy vũ mị câu dẫn Đường Long.
– Tào Dĩnh, muội có biết hành động của muội cực kì mê người không?
– Hắc hắc, như vậy mới có thể câu dẫn được huynh chứ.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh hai tay ôm lấy cổ của Đường Long khiến cho hai người sát gần nhau rồi nàng chủ động chiếm lấy đôi môi của Đường Long, lưỡi cả hai người lần mò rồi không ngừng cuốn quýt lấy nhau.
– Hmm… Mmh… có mùi vị là lạ.(Tào Dĩnh)
– Lão công muốn em đi.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh kêu một tiếng làm cho hổ khu Đường Long chấn động, hắn là không nhịn được Tào Dĩnh mê người, cậu xoay người đẩy Tào Dĩnh xuống giường, mái tóc của nàng tán loạn ở trên giường mà tay lại bị đại thủ của Đường Long kiềm lại.
Đường Long cúi đầu xuống nhằm vào vành tai của Tào Dĩnh mà tập kích, Tào Dĩnh sắc mặt đò ửng vô cùng đáng yêu, bên dưới đôi chân thon dài của nàng không ngừng cọ sát nhau.
– Ưm… lão công… Ahhh… đừng mà… Ưm… nó… Ahhh… sướng quá… Ưm… Hiiií.(Tào Dĩnh)
Đường Long dùng răng cắn lấy vành tai vài cái rồi nhã ra sau đó dùng lưỡi liếm lấy vành tai khiến cho Tào Dĩnh cơ thể co giật.
Tào Dĩnh nằm trên giường thở hồng hộc mà đôi mắt đầy hơi nước nhìn lấy Đường Long, tình cảnh này Đường Long sao chịu nổi, cậu úp mặt vô bộ ngực D cup của Tào Dĩnh lắc qua lắc lại khiến cho Tào Dĩnh kêu rên không thôi.
– Ahhh… lão công… Ưm… tha mạng… Ahh… đừng có làm… Ahhh… như vậy.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh sướng đến tê người, hai tay gắt gao ôm lấy đầu mà đôi chân kẹp eo khiến cho Đường Long mặt úp vào khe ngực của nàng.
– Hmm… Dĩnh nhi… Mmh… mau thả ra… Mmh… muội tính giết phu sao?
Đường Long ngẩng đầu lên tham lam hít thở không khí, hắn chỉ làm bộ để chọc cười mà thôi, quả nhiên Tào Dĩnh che miệng cười khẽ.
– Huynh đạt đến trình độ Đấu Thánh… Ahhhh… thì nhiêu đó… Ưm… đâu có nhầm nhò gì… Ahhh… chỗ đó… Ahhhh… không phải… AHHHHH.(Tào Dĩnh)
Đường Long bàn tay lần mò bên dưới váy vào được bên trong dùng ngón giữa cho vào âm đạo rồi di chuyển khiến cho ngón giữa ra vào âm đạo cùng với bàn tay cọ sát khu rừng thần thánh khiến cho Tào Dĩnh cảm thấy tâm thần lên đỉnh nhịn không được bắn ra đại lượng dâm thủy.
– Hah… đến lượt muội… Hah… từ nãy tới giờ… Hah… là anh kích thích.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh bò dậy lột bỏ quần của Đường Long đang mặc đi để lộ cự long đang ngủ yên, nàng đứng ở trên giường dùng chân của mình sờ lấy khiến cho cự long đang ngủ say thức giấc. Tào Dĩnh nhìn bàn tay của mình chạm vào côn thịt của Đường Long xấu hổ không thôi nhưng mà bàn chân động tác không chậm chút nào.
Tào Dĩnh dùng ngón chân của mình mò lấy thân côn thịt thỉnh thoảng lại trêu đùa quy đầu, nàng cũng là lần đầu dùng những động tác đáng xấu hổ này. Đường Long được Tào Dĩnh kích thích một lúc thì bắn tinh dịch ra ngoài dính lên chân cùng với một chút văng lên mặt nàng. Tào Dĩnh dùng ngón tay của mình quệt một đường trên mặt rồi cho vào trong miệng mút lấy.
– Nó có vị ngòn ngọt.(Tào Dĩnh)
– Hắc hắc, Dĩnh nhi chuẩn bị cho cuộc đại chiến sắp tới chưa?
– Ừm, huynh tới đi.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh nằm trên giường mà tràn đầy mong chờ nhìn lấy Đường Long, nàng cảm giác được tay của Đường Long vịn lấy chân của mình dần tách ra để lộ nơi tư mật của mình. Đường Long tay cầm côn thịt dần tiến sát lại âm đạo hồng hào.
– Mmh… bên trong của em thít quá.
Đường Long đẩy côn thịt vào một nửa thì âm đạo quá thít nên dừng lại, huyết cũng từ từ chảy ra ngoài, Tào Dĩnh trên mặt hiện lên vẻ đau đớn nhưng cắn răng không lên tiếng. Đường Long dừng lại một chút lại tiếp tục đẩy côn thịt vào trong và huyết lại chảy ra.
– Đau thì lên tiếng đừng có nhịn.
– Ừm.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh vẫn cắn răng kiên trì, Đường Long thấy vậy bắt đầu nhấp hông của mình khiến cho côn thịt di chuyển ở bên trong không ngừng ma sát với thành âm đạo, bên trong âm đạo từng thớt thịt như bàn tay xoa bóp côn thịt khiến cho Đường Long sung suống không thôi.
Bạch Bạch Bạch
– Ưm… sướng… Ahhhh… lão công… Ưm… ta cảm thấy… Ahhh… côn thịt… Ahhh… di chuyển bên trong… nó thật to… Ưm… thật lớn.(Tào Dĩnh)
Theo Đường Long nhấp hông thì da thịt chạm nhau âm thanh vang lên, Tào Dĩnh cũng không chịu thua kém mà dùng chân kẹp eo của Đường Long cố định bản thân thỉnh thoảng đổi thủ thành công. Cả hai lẫn nhau kích thích đối phương làm cho hai người cảm giác được khoái cảm khi mây mưa.
– Ahh… lão công… Ahhh… trao cho em… Ahhh… bắn vào trong… Ahhh… tinh dịch của anh đi… Ahhhh… em muốn… Ahhh… có con với anh.(Tào Dĩnh)
– Anh bắn đây.
Bạch Bạch Bạch
– Ahhhh… sướng quá… Ahhhh… tinh dịch của anh… Ahhh… đã vào trong em.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh hai tay hai chân đều sụi lơ trên giường không thể nhấc lên lên được, Đường Long rút côn thịt của mình ra thì dâm thủy cùng tinh dịch của hai người trào ra ngoài, Tào Dĩnh một thân mồ hơi với khuôn mặt thoải mãn nhìn Đường Long.
– Anh… Hah… đi sang… Hah… phòng kế bên… Hah… đi… Hah… Đan Thần muội… Hah… đang chờ.(Tào Dĩnh)
Tào Dĩnh nói xong đầu nghiêng sang một bên ngủ thiếp đi.
Đường Long nghe được Đan Thần đang chờ mình không nhanh không chậm đi sang phòng kế bên, đẩy cửa bước vào phòng thấy được Đan Thần quỳ hai chân hướng cửa nhìn lấy, khi thấy hắn bước vào thì cúi người hành lễ.
– Mong lão công chăm sóc.(Đan Thần)
Đường Long tiến tới nhấc bổng Đan Thần lên rồi đi về phía giường, cậu đặt Đan Thần xuống giường nhìn nàng làm cho nàng vốn hướng nội ngại ngùng không thôi.
– Ano, muội muốn… muốn cùng huynh lăn ga trải giường.(Đan Thần)
– Là ai kích thích muội làm việc này?
– Là Tào Dĩnh tỷ.(Đan Thần)
Đan Thần nói xong thì bò tới dùng cánh tay mảnh khảng của mình nắm lấy thân côn thịt vuốt lấy vuốt để, côn thịt vẫn còn dư âm từ cuộc chiến với Tào Dĩnh nên khi Đan Thần vuốt vài lần thì có tinh dịch bắn ra ngoài, Đan Thần nhắm lại một mắt của mình.
– Chúng ta bắt đầu luôn đi lão công, bên dưới của em đói khát lâu lắm rồi.(Đan Thần)
Đan Thần đứng dậy đi tới rồi hai chân cong lại, âm đạo của nàng không ngừng bị côn thịt đâm chọc, khi nàng đang tìm cách xoay sở thì trượt chân thế là côn thịt cắm thẳng vào sâu bên trong âm đạo, huyết cũng từ đó chảy ra ngoài.
– AAAAAA, đau quá.(Đan Thần)
Đan Thần thét lên một tiếng rõ to, nàng cúi đầu xem xét thì thấy bên dưới bụng của mình phần da thịt trồi lên có hình dạng trụ dài.
– Thiệt là, gấp gáp như vậy làm gì.
Đường Long giữ nguyên tư thế không có động đậy gì để cho Đan Thần thích ứng việc phá thân. Đợi một lúc thì Đường Long vịn lấy vòng eo nhỏ bé tinh tế của Đan Thần mà nhấp eo, đầu lại cắn nhũ hoa của nàng.
– Ưm… nơi đó… Ahhh… đừng có cắn… Ahhh… anh chưa ăn hay là… Ahhh… bị Tào tỷ… Ahhh… móc rỗng rồi.(Đan Thần)
Bạch Bạch Bạch
Đường Long nghe vậy liền nhấp điên cuồng khiến cho côn thịt di động cường độ cao ở bên trong, Đan Thần có thể chứng kiến được côn thịt di chuyển bên trong mình.
– Ahhh… lão công… Ahh… đừng có mạnh bạo… Ahhh… như vậy… Ahhh… Ưm… em không nhịn được mất.(Đan Thần)
– Hắc hắc, chả phải em chê anh chưa ăn cơm sao? Giờ anh chứng minh cho em xem anh khỏe cỡ nào.
– Ahhhhhh… Ưm… tha cho em… Ahhhhh… em biết lỗi rồi.(Đan Thần)
– Không được.
Bạch Bạch Bạch Bạch
Đường Long áp Đan Thần ở dưới sân đồng thời để nàng nằm sấp mà hắn ở phía sau không ngừng thúc eo giáng những cú trời giáng. Đan Thần trợn mắt lè lưỡi mà tận hưởng có điều nàng tận hưỡng trong sung suống và đau đớn.
– Ưm… Ahhhh… lão công… Ahhhh… cầu tha mạng… Ahhhh… em không chịu nổi nữa.(Đan Thần)
– Lần sao mà dám nói nam nhân của mình không được thì biết tay anh.
– Vâng… Ahhhh… em không dám… Ưm… nữa.(Đan Thần)
– Anh bắn đây.
– Ahhh… lão công… Ahhh… nhiều quá rồi… Ahhhh… bụng của em… Ahhh… chịu không nổi.(Đan Thần)
Đường Long bắn rất nhiều tinh dịch vào trong tử cung của Đan Thần, hậu quả là bụng của nàng phình to lên. Đường Long rút côn thịt của mình ra thì tinh dịch bị kẹt bên trong mới thoát ra ngoài và bụng của Đan Thần mới xẹp xuống.
– Hah… lần đầu của em… Hah… mà anh mạnh… Hah… quá đi… Hah… không thể ôn nhu sao?(Đan Thần)
– Hắc hắc, không thể.
– Hah… đợi em hồi phục… Hah… sẽ cắn… Hah… anh cho bỏ tức.(Đan Thần)
– Vẫn rất ngoan cố, vậy chúng ta tiếp tục.
Đường Long lại đúc côn thịt của mình vào trong mở màn cho cuộc đại chiến mới, Đan Thần bị Đường Long ch-ch vô số lần mới chịu mở miệng xin tha.