Mễ Thanh nhanh chân chạy đến cung điện chính. Trước cung điện có mấy chục thềm đá, Mễ Thanh nhảy một bước ba bậc thềm, đang định kêu vệ binh trông cửa thông báo thì bỗng nghe thấy tiếng quát phẫn nộ trong cung điện chính: “Jeffs đâu? Kêu Jeffs tới đây cho tôi! Bác sĩ! Mau kêu bác sĩ!”
Theo tiếng hô này, cửa cung điện chính đột nhiên mở ra, Mễ Thanh thấy mấy thành viên hoàng thất kinh hoàng chạy qua bên cạnh mình. Ngay sau đó, một cô gái tóc vàng mắt xanh, vóc dáng cao gầy vô cùng xinh đẹp xuất hiện trước cửa cung điện. Mễ Thanh biết người này, đó chính là công chúa Sarah – trưởng công chúa của hoàng gia nước Pháp.
Công chúa Sarah lập tức nhìn thấy Mễ Thanh trên thêm đá, cất tiếng quát thanh thúy: “Cô, lại đây!” Nói xong, công chúa Sarah quay đầu đi vào cung điện chính.
Nhìn vẻ mặt của công chúa Sarah, trong lòng Mễ Thanh nảy sinh linh cảm chẳng lành, nhanh chóng đi vào cung điện chính. Mặc dù trong cung điện chính vô cùng xa hoa, nhưng Mễ Thanh vẫn bị thu hút bởi bàn ăn. Lúc này, hoàng tử Charles đang ngồi bệt bên cạnh bàn ăn, gương mặt anh tuấn trắng bệch, miệng không ngừng sùi bọt mép. Thấy cảnh nay, Mễ Thanh hoàn toàn sững sờ.
“Tôi hỏi cô, bữa ăn hôm nay là do ai nấu!” Công chúa Sarah quát lên, xuất thân từ vương thất nên mang theo cảm giác uy nghiêm.
“Là tôi..” Mễ Thanh nhìn món ăn trên bàn, mỗi món đều do chính cô lựa chọn nguyên liệu, rửa sạch, nấu nướng, không có bất cứ vấn đề gì.
Công chúa Sarah gật đầu: “Vậy là đúng rồi. Người đâu, bắt cô ta lại cho tôi!”
Công chúa Sarah ra lệnh một tiếng, mấy vệ binh lập tức xông lên bắt lấy Mễ Thanh. Vệ binh vừa đi tới trước mặt Mễ Thanh thì bỗng một giọng nói trầm ổn vang lên trước cửa cung điện chính: “Thưa công chúa Sarah, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi xuất hiện trước cửa cung điện. Người đàn ông trung niên này đeo huân chương màu tím trước ngực, đại biểu cho thân phận của mình. Ông ấy chính là bếp trưởng hoàng gia nước Pháp, .Jeffs, cũng chính là sư phụ của Mễ Thanh và lan.
Thấy Jeffs, Sarah hít sâu một hơi. .Jeffs đã vào hoàng thất từ năm mười mấy tuổi, đến nay đã hơn ba mươi năm, có thể nói là tư lịch rất sâu. Sarah không đối xử với Jeffs như Mễ Thanh, cô ta nói: “Thưa ông .Jeffs, khi em trai tôi đang dùng bữa tối thì bị ngộ độc thứ ăn. Tôi nghĩ ông cần phải giải thích một chút vì chuyện này”
“Ngộ độc thức ăn ư?” .Jeffs cau mày. Ông biết bữa ăn tối nay là do Mễ Thanh chế biến, ông rất hiểu biết Mễ Thanh, sẽ không xảy ra vấn đề gì đối với thức ăn. Bình thường ngộ độc.
thức ăn đa phần đều là vì món ăn chưa chín kỹ, hoặc là nhiều loại thức ăn ăn kèm với nhau, nhưng vấn đè này sẽ không xảy ra đối với sau bếp hoàng gia.
Nermous XIII ngồi trên ghế chính của bàn ăn, không nói một câu nào.