– Long gia ta có một vô thượng vương giả? Quân Lâm Thần Châu?
Một ít đệ tử Long gia kinh hỉ hoan hô lên.
Giờ phút này, không ít ánh mắt cường giả Long gia nhìn về phía Long Tử Nghiên hoàn toàn phát sanh biến hóa.
Bất quá lại vẫn có người không dám tin, ôm thái độ hoài nghi, nói:
– Nói xạo, đem năm đầu Long Tư Hư Ảnh hiện ra xem nào.
Long Tử Nghiên đang muốn thi triển thì Long lão gia tử lại đưa tay ngăn lại, lớn tiếng nói:
– Sự tình hôm nay, nếu có người tiết lộ sẽ phải lãnh hậu quả chết không có chỗ chôn.
Nói xong, Long lão gia tử kéo tay của Long Tử Nghiên nói:
– Hài tử, ta tin tưởng con, theo gia gia đi Hải Long cư, sau khi con ở tại đó, bất kể là đan kinh hay là bí kíp võ học Long gia, con muốn học cái gì thì học cái đó.
Long Tử Nghiên hưng phấn gật nhẹ đầu.
Ánh mắt Long lão gia tử nhìn về phía ba người Huyền Thiên nói:
– Ba vị tiểu hữu xin mời tới, đa tạ các ngươi chiếu cố Tử Nghiên trên đường đi.
– Tiền bối khách khí, chúng ta đều là hảo hữu của Tử Nghiên, đó là chuyện nên làm.
Ba người cùng nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Long lão gia tử nắm Long Tử Nghiên, mang theo ba người Huyền Thiên rất nhanh liền rời đi quảng trường, đi tới chỗ ở của hắn — Hải Long cư.
Thái Thượng trưởng lão Long gia nhìn bóng lưng Long Tử Nghiên ly khai, trong ánh mắt tiếp xúc có hoài nghi nhưng lại có xen lẫn nét hưng phấn.
Long Đãng Thanh vẫn bị đóng đinh trên tường nhưng trong ánh mắt cũng có vẻ cả kinh…
Màn đêm buông xuống, ba người Huyền Thiên đều được an bài tại phụ cận hải long cư. Hướng Thiên Tiếu tới gian phòng của Huyền Thiên nhỏ giọng nói:
– Sư tôn ta tới Thiên Hải Thành rồi!
Huyền Thiên cả kinh trong lòng, bọn họ một đường từ Thiên Kiếm Tông chạy tới đây, hôm nay mới tới Thiên Hải thành Long gia, Túy Kiếm Ông làm sao có thể tới đây nhanh như thế.
Hướng Thiên Tiếu nhỏ giọng nói tiếp:
– Ngươi đừng không tin, hôm nay Long Đãng Thanh xuất thủ với ta, tuy không muốn đoạt mạng ta mà chỉ muốn đoạt lấy đồ trong ngực. Ta cũng không có bị sinh tử uy hiếp, đạo kiếm ý kia tự động giêt ra ngoài. Vốn ta còn muốn chính mình xông về trước để cho Long Đãng Thanh đánh trúng chỗ hiểm nơi trái tim kích thích kiếm ý, kết quả ta còn không nhúc nhích, kiếm kia đã bay ra. Sư tôn ta khẳng định là đã đi theo chúng ta tới đây.
– Trách không được chúng ta đi xa, đám người họ lại yên tâm như vậy, Hướng Thiếu, có sư tôn ngươi ở đây, chuyện tiến tới Nguyên Trúc đảo đoạt Hóa Cương Thiên Đan thì không còn sơ hở nào. Đệ Nhất Công Tử mà tới cũng toi công.
Huyền Thiên hưng phấn nói.
Long Tử Nghiên có năm đầu Long Tư Hư Ảnh, chính là tư cách vô thượng vương giả. Đợi một thời gian nữa nàng tất trở thành tồn tại vô thượng vương giả làm cho mọi người Long gia phải rửa mắt mà nhìn, thái độ hoàn toàn chuyển biến.
Tuy rằng Long Tử Nghiên không có biểu hiện ra Long Tư Hư Ảnh nên còn có chút người trong lòng bảo trì thái độ hoài nghi, nhưng có Long lão gia tử làm chỗ dựa, Long gia không còn có người dám bất kính đối với Long Tử Nghiên.
Thấy địa vi của Long Tử Nghiên tại Long gia đã lên rất cao, Huyền Thiên liền yên tâm, ngày kế tiếp chào từ biệt đi tới Nguyên Trúc Đảo.
Đi Nguyên Trúc Đảo là đoạt Hóa Cương Thiên Đan của Đệ Nhất Công Tử, giật đồ việc này không nên mang theo La Ngọc Y. Vì thế Huyền Thiên để nàng ở lại Long gia cùng Long Tử Nghiên, hai người Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu cùng đi.
Thiên Hải thành là giải đất duyên hải, Long gia đối với hải đảo vùng biển phía đông tương đối quen thuộc, còn có vẽ địa đồ, đương nhiên giới hạn chỉ ở bên trong vùng biển hơn vạn dặm gần Thần Châu đại địa mà thôi. Xa hơn bên ngoài là vùng biển vô biên, đảo nhỏ nhiều vô số, trừ một số đại đảo thì đại đa số không biết tới.
Nguyên Trúc Đảo cách Thần Châu đại địa cũng không quá xa, chỉ có tám hơn nghìn dặm, nhưng nằm trong Thiên Hải thành mấy vạn dặm lần, nó nằm ở hải ngoại vùng phía nam cách Thiên Hải thành hơn năm vạn dặm.
Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu ly khai Thiên Hải thành Long gia liền dọc theo đường ven biển phi hành về phía nam.
Khi mà hai người rời đi một thời gian ngắn, ở bờ biển cách Thiên Hải thành không xa xuất hiện một người áo đen. Người này mặc áo choàng màu đen, cả cái đầu đều ở trong áo choàng nhìn không rõ mặt. Áo choàng đen dài chấm đất,chân mang một đôi trường ngoa màu đen, trên tay đeo một đôi bao tay màu đen.
Toàn thân duy nhất có một chỗ không bị vải đen che được chính là nơi tiếp giáp của ống tay áo và bao tay.