Mọi người đều giật mình nhìn con thú nhỏ trước mặt mình, bọn họ lúc này mới nhớ tới nơi này là Di tích Viễn cổ sao có thể xuất hiện một con thú nhỏ không có chút lực lượng nào trên người.
– Mẹ nó, thứ này mà là Đan dược?(Hùng Chiến)
– Bát phẩm Đan dược khi luyện chế thành công sẽ mang hình dáng khác nhau.(Phượng Thanh Nhi)
– Đan dược này không phải gọi là Đan dược mà phải gọi là Đan Thú.
– Quả thật là có một số đan dược cao giai đến mức hóa hình thậm chí còn có được cả linh trí. Nơi này là di tích mà Đấu Thánh để lại, tồn tại loại kỳ vật kì diệu như thế này thì cũng không quá kỳ quái.(Lâm Linh Tú)
– Chẳng lẽ tiểu thú này là Cửu phẩm đan dược trong truyền thuyết?(Tử Nghiên)
– Không phải là Đan dược Cửu phẩm nhưng chắc cũng kém không xa. Đan dược chỉ cần có thể vượt qua Thất sắc Đan lôi là đã có năng lực hóa hình cũng sinh ra linh trí rất mạnh.
– Nếu ta đoán không sai thì Đan thú bản thể hẵn là trải qua Bát sắc Đan lôi thậm chí là Cửu sắc Đan lôi cách Cửu phẩm Đan dược gần trong gan tấc mà thôi.
Mọi người đảo mắt liếc nhìn nhau liên tục. Loại đan dược phẩm cấp đến bậc này, phóng toét mắt nhìn khắp Đấu Khí Đại Lục thì hiện tại cũng không quá năm người có thể luyện chế ra mà thôi.
– Nếu tin tức này được truyền ra thì e rằng tất cả cường giả trong di tích cũng phải điên cuồng.(Thanh Lân)
Loại đan dược phẩm cấp đến thế này thì dù cho những lão quái có thực lực kinh khủng cũng không thể miễn dịch được. Nếu để bọn họ biết thì chắc sẽ dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt.
– Thứ này quả thật là một đại bảo bối nhưng cũng là một củ khoai nóng phỏng tay. Nếu như tin tức này lọt ra ngoài thì chỉ sợ mọi người đi vào di tích này đều nhanh chóng đỏ mắt lên.(Tiểu Y Tiên)
– Haha, thứ này bọn hắn không có đạt được đâu.
Bên ngoài gian phòng có hai cường giả Bát tinh Đấu Tôn từ Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc canh cửa thì dù họ động lòng muốn ngắm nghía đồ vật trong này đến cỡ nào nhưng dưới tình huống chưa có tin tức xác thực thì họ cũng không dám xông vào.
– Bắt tiểu gia hỏa này lại.(Tử Nghiên)
– Không nên hành động thiếu suy nghĩ! Thoạt nhìn tiểu gia hỏa này không có năng lượng gì nhưng cũng chưa thể kết luận chắc chắn được. Nếu dọa nó sợ mà chạy đi, không có khí tức làm tiêu điểm dẫn đường thì chúng ta rất khó lòng tìm được nó trong cái Đan điện khổng lồ như vậy.(Phượng Thanh Nhi)
– Vả lại muốn bắt nó không thể cậy mạnh.
– Huynh có cách gì sao?(Thải Điệp)
Đường Long mỉm cười lấy ra bình ngọc từ trong giới chỉ sau đó đổ ra vài viên Đan dược rồi ném về phía Đan Thú. Viên Đan dược bay đến rồi nhẹ nhàng dừng lại bên cạnh tiểu thú trắng như tuyết kia đoạn quay tròn khe khẽ. Đầu tiên tên nhóc ấy kinh hãi lui về mấy bước rồi sau đó mới dè dặt tiến đến hít hà vài hơi nhưng nằm ngoài dự kiến của Đường Long, nó không ăn mà chỉ lắc đầu quầy quậy tỏ ý Đéo thích. Xem bộ dáng đó rõ ràng là nhóc tì kia hoàn toàn coi thường Đan dược cấp thấp.
Nhìn thấy cảnh tượng này thì Đường Long khóe miệng co giật, trên trán có hắc tuyến chạy xuống. chúng nữ bên cạnh cũng nhịn không được phải phì cười.
– Tên nhóc này đúng là không nể mặt.
– Xem ra là bị mấy tên Đan dược cao giai tập cho thành cái tính kén chọn như vậy rồi.
Đường Long cũng không có đau lòng mà lấy ra Lục phẩm Đan dược bắn về phía Đan thú, Đan thú sau một hồi phẩm dược thì hài lòng gật đầu, ánh mắt linh động của nó mới thoáng hiện ra vẻ hưng phấn, đầu lưỡi hồng hào lập tức cuốn viên thuốc vào miệng giống như trẻ con ăn đậu phộng vậy, sau đó nhai rôm rốp rồi mới nuốt xuống bụng.
Ăn xong một viên Lục phẩm đan dược, nó lại ngước mắt lên nhìn Đường Long chằm chằm, đầu lưỡi không ngừng thè ra liếm mép tựa một chú cún con, rõ ràng là ăn chưa đã.
– Biện pháp tốt nhất để thu phục Đan Thú là dùng Đan dược đi thu phục nó.
Đường Long lại bắn ra thêm vài viên Lục phẩm Đan dược bắn về phía tên nhóc tỳ, lúc này Đan Thú ngược lại lập tức tỏ bộ dạng không cự tuyệt bất kì ai liền há miệng nuốt hết. Theo mười viên thuốc vào bụng, ánh mắt của tiểu thú đối với Đường Long mới giảm đi vài phần cảnh giác.
– Đúng là bại gia tử, giống như ai đó coi Đan dược thành phổ thông kẹo đường đến ăn.
Tử Nghiên bị Đường Long so sánh với Đan Thú, răng hàm cắn lại hung tợn trừng lấy Đường Long.
Nhìn thấy Đường Long coi Lục phẩm đan dược như đậu phộng không ngừng ném ra, cường giả Thái Hư Cổ Long và Thiên Yêu Hoàng Tộc nhịn không được mà lòng đau như thiến. Những viên thuốc này ở bên ngoài có thể xem như vạn kim khó cầu mà bây giờ lại trở thành thức ăn gia súc.
– Không có biện pháp, tiểu gia hỏa này quá kén ăn dưới Lục phẩm Đan dược là không thèm để ý.
Đường Long không ngừng ném ra Lục phẩm Đan dược, đối với cậu mà nói thì Lục phẩm Đan dược đến cảnh giới hiện tại đã không cần thiết mà bỏ trong giới chỉ lại uổng phí nên lấy ra dụ dỗ Đan thú cũng không đau lòng. Có điều cho Đan thú ăn nhiều như vậy Đan dược cũng có lợi, Đan thú ít nhất đã giảm bớt rất nhiều địch ý với bọn họ.
Đường Long dự tính phải thêm một khoảng thời gian thì Đan thú mới kết thúc thì Đan Thú lại nhón hai chân sau, dùng đôi chân trước có móng vuốt phủ đầy lông mềm như nhung vỗ vỗ cái bụng căng tròn, trong mắt có vẻ thỏa mãn.
– Mọi người lùi lại một chút.
Tất cả đều nghe theo lùi về sau cách Đường Long một đoạn, Đường Long hướng Đan Thú huýt sáo một tiếng. Tiểu tử kia dùng ánh mắt linh động nhìn hắn. Đường Long biết Đan Thú đang do dự có nên tới hay không thì dùng ra tuyệt chiêu của mình, cậu từ trong giới chỉ lấy ra một viên Bát phẩm Đan dược ở trước mặt Đan Thú lắc lắc.
Đan Thú bèn lập tức bắn ra từ trên mặt bàn, thân thể tròn vo ở giữa không trung vẽ lên một đường cong rồi khẩn cấp vọt tới Đường Long. Đan Thú vẽ lên một dường cong trên không trung nhào thẳng vào lòng Đường Long dùng đôi mắt long lanh của mình nhìn cậu với đáng vẻ đáng thương.
– Haha, thiệt là hết cách với ngươi.
Đường Long đưa Đan dược vào tới bên mép Đan Thú, Đan Thú không ngừng cọ lấy cậu.
– Tuy Đan thú này không có dao động năng lượng nhưng các Luyện Dược Sư già dặn có thể cảm giác được đan hương, từ đó suy ra thân phận chân chính của nó.
Đường Long vận chuyển Đấu Khí lên một đầu ngón tay, sau đó điểm lên thân thể của tiểu thú. Chốc lát sau, một võng năng lượng hình thành, bám chặt vào bộ lông của nó. Lúc năng lượng võng hoàn toàn dung hợp thì cỗ đan hương kia cũng biến mất hoàn toàn. Lúc này, nhìn nó chẳng khác gì mấy con thú bình thường, như vậy không cần lo lắng có người phát hiện ra thân phận của nó nữa.
– Chúng ta thử chạy đến Chủ điện xem thử có bảo bối gì không, nếu chậm trễ chỉ có húp chén canh thôi.
Lúc này, ở trên tầng ba Đan Điện càng ngày càng có nhiều cường giả tiến vào. Có một vài đan thất còn truyền ra tiếng giao thủ, có lẽ là đang tranh giành một món bảo bối nào đó.
Suốt đường đi có không ít ánh mắt nhìn theo, có vài ánh mắt chú ý tới Đan Thú trên đầu Đường Long nhưng vẫn chưa có ai nhìn ra được thân phận thật sự của nó. Thêm nữa thực lực của nhóm người Đường Long cực kỳ khủng bố, không ai ngu đến nỗi nhào ra gây sự.
Đoàn người thuận buồm xuôi gió rời khỏi Đan điện nhưng khi nhìn thấy thông đạo giao nhao kia, họ nhất thời ngây người. Di tích này quá lớn, muốn nhanh chóng tới chủ điện cũng không phải chuyện dễ.
Đường Long lại mở ra Seinegan quan sát rồi hướng một thông đạo bay đi, những người khác nhanh chóng đuổi theo. Sự phức tạp của Di tích Viễn cổ nằm ngoài dự đoán của mỗi người, qua nhiều hành lang ngoằn ngèo làm người ta có cảm giác như đang lạc trong mê cung. May là chỉ khoảng mười phút sau, con đường trước mắt chợt rộng lên, thân hình bay vọt ra một quảng trường lớn. Một tòa đại điện cổ xưa xuất hiện trước mắt mọi người.
Tòa đại điện hiện lên vẻ hoang vu không biết qua bao nhiêu tuế nguyệt, hơi thở thâm trầm xa xưa hòa lẫn vào từng phiến đá xây nên. Ai nhìn vào cũng đều cảm nhận được ý vị thương hải tang điền trong đó.
Đại điện cực lớn, người đứng trong đó nhỏ bé như một con kiến. Tại trung tâm đại điện có mười vầng sáng lơ lửng giữa không trung, phát ra quang mang chói mắt. Mơ hồ thấy được bên trong nó có một thứ như là quyển trục, ẩn sau lớp ánh sáng đó.
Đường Long đảo mắt nhìn xung quanh rồi tập trung phía trung tâm của những vầng sáng, trên đó có một bộ hài cốt nhìn như bạch ngọc đang ngồi xếp bằng, hai tay kết ấn.
– Hài cốt cường giả Đấu Thánh. Đây hẵn là nơi tọa hóa của vị cường giả Đấu Thánh mà những vầng sáng đó là Đấu Kỹ mà vị cường giả Đấu Thánh còn sống sử dụng.
Ở phía trung tâm có không ít thân ảnh đang đứng, khí tức của ai cũng rất mạnh mẽ.
Đường Long nhìn sang thấy được đoàn người Phong Lôi Các cùng Phần Viêm Cốc, cậu bay tới vị trí hai thế lực.
– Lôi Tôn Giả, Đường Cốc Chủ không biết có thể hợp tác hay không?
– Là Đường Long tiểu hữu.(Đường Chấn)
– Tiểu hữu muốn hợp tác thế nào?(Lôi Thiên Tử)
– Tam thế lực hợp tác đoạt Đấu Kỹ cùng bộ hài cốt Đấu Thánh, Đấu Kỹ thì ta sao chép lại nhưng hài cốt Đấu Thánh thì ta mang đi. Ngoài ra, hai thế lực có thể hướng ta đặt chế hai viên Bát phẩm Đan dược.
Lôi Thiên Tử cùng Đường Chấn suy tư một lát cũng gật đầu đồng ý liên minh, dù sao bọn họ cũng không có mất gì ngoài việc đạt được hài cốt Đấu Thánh, có điều đổi lại bọn họ có thể hướng Đường Long yêu cầu đặt chế hai viên Bát phẩm Đan dược.
Bước vào đại điện, Đường Long mới phát hiện, có hơn mười thân ảnh ngồi xếp bằng dưới mặt đất, người đơ ra như được điêu khắc từ đá. Hai mắt họ nhắm chặt, nhìn dáng vẻ như vậy không biết trải qua biết bao nhiêu tháng năm rồi nhưng khí thế vẫn không hề suy giảm. Mười mấy đạo thân ảnh này thủ hộ cách thạch đài mười trượng, không cho người khác xâm nhập vào.
– Khôi lỗi hơn nữa là Thiên Yêu Khôi, toàn bộ đều có thực lực Đấu Tôn.
Đường Long nhìn mười đạo vầng sáng, hắn biết trong mười đạo vầng sáng chỉ có một đạo là có Thiên giai Đấu Kỹ.
– Quang mang nó phát ra ngày càng yếu, nguyên nhân có lẽ là do phong ấn đang từ từ mất đi.
Đường Long lặng lẽ mở ra Seinegan quan sát mười đạo vầng sáng liền phát hiện ra trong mười đạo vầng sáng cái nào là chứa Thiên giai Đấu Kỹ. Đường Long truyền âm cho Lâm Linh Tú để nàng mật thiết chú ý vầng sáng đó và nhân cơ hội không ai để ý cướp đoạt Thiên giai Đấu Kỹ.
– Đây có lẽ là lần huyết chiến cuối cùng trong Di tích Viễn cổ, mọi người đề cao tinh thần.
Dưới bầu không khí này, một vài cường giả hoặc thế lực có quan hệ cũng âm thầm hội tụ lại, ở địa một nơi hỗn loạn thế này mà đơn thương độc mã thì chẳng xơ múi được gì cả, có khi còn mất luôn cái mạng nhỏ ấy chứ. Cường giả xông vào chủ điện càng lúc càng nhiều.
Từng đạo thân ảnh không ngừng đi vào đại điện, dù người đông hơn nhưng không khí bên trong vẫn im lặng đến rùng rợn, áp lực vô hình làm cho không ít người toát mồ hôi lạnh, Đấu Khí luôn vận chuyển trong người, tùy thời đều có thể phản ứng. Chỉ sợ là gió thổi cỏ bay thôi cũng đã làm mọi người giật mình rồi.
– Haha, xem ta không đến trễ.(Trích Tinh)
– Lão già khọm, Trích Trinh.
Trong lúc mọi người còn đang kinh nghi, tiếng rít xé gió lại tiếp tục vang lên, hắc vụ chợt ùn ùn kéo tới, sau đó hội tụ vào khoảng giữa không trung phía trên đại điện, hắc vụ tản đi, vài đạo thân ảnh liền lộ ra bên ngoài. Cách xuất hiện đặc biệt này làm cho không ít người đều nhận ra thân phận của họ. Nhận ra thân phận của đám người mới đến, trong lòng không ít người đều giật thót, chau mày. Tất cả mọi người trên đại lục đều biết thực lực của Hồn Điện này, nếu như bọn họ muốn cướp đoạt Thiên Giai Đấu Kỹ kia thì không biết sẽ làm cho cục diện đang rối loạn này phức tạp thêm đến mức nào nữa.
– Khặc khặc, đúng là náo nhiệt nha, không ngờ di tích này lại thu hút nhiều người tới như vậy, nếu như ta thu thập linh hồn ở đây thì chắc cũng được kha khá đấy.(Trích Tinh)
Một câu này của lão quỷ khiến cho trong mắt không ít người lộ ra vẻ căm ghét. Việc Hồn Điện chuyên đi khắp nơi tại Trung Châu này để thu bắt linh hồn đã không còn là bí mật gì nữa. Loại hành vi này khiến hầu hết mọi người đều khinh bỉ nhưng vì e ngại thực lực khủng bố của Hồn Điện nên không có kẻ nào dám ra mặt đối địch với chúng mà thôi.
Nhiều người đều từng gặp qua Trích Tinh nên biết hắn là có hai tay nhưng lần xuất hiện lại cụt mất một tay.
– Trích Tinh lão quỷ hay nên gọi là Cụt Tay lão quỷ? Thương thế đã lành chưa mà xuất hiện ở đây?
Trích Tinh nghe được giọng nói quen thuộc liền nhíu mày theo âm thanh vang lên nhìn lại thấy được Đường Long mỉm cười híp mắt nhìn mình liền hoảng hồn không thôi. Trận chiến tại Đan Tháp ngày đó thì Đường Long là giết chết nhiều người Hồn Điện nhất, hắn cũng kém chút mất mạng trong tay Đường Long nếu không kịp thời chạy nhanh nhưng hậu quả lại trả gái bằng một cánh tay của mình.
– Thằng con hoang, hôm nay lão phu quyết trả mối sỉ nhục bị chặt tay này lại cho ngươi.(Trích Tinh)
Ánh mắt Trích Tinh lão quỷ đỏ ngầu lên như máu, bị Đường Long chặt mất một cánh tay là nỗi nhục khó có thể phai mờ trong lòng lão. Tuy hiện giờ thương thế nghiêm trọng kia đã khỏi hẳn nhưng cánh tay thì không thể nào mọc lại nữa rồi.
– Bài học lần trước vẫn chưa để ngươi thông minh lên hẵn nhỉ?
Đường Long thở dài lắc đầu, trên thân khí tức cũng biến thành lăng lệ lên. Những cường giả khác thấy vậy đều khiêng kỵ nhìn Đường Long.
– Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Không gian chấn động xuất hiện chấn nát hắc vụ bao phủ người Trích Tinh cùng với những cường giả Hồn Điện khác, bọn hắn sợ vãi cả linh hồn. Hồn Điện nổi tiếng quỷ dị là bởi vì có hắc vụ hộ thể nên có thể miễn giảm được vài sát thương vật lý nhưng khi hắc vụ tiêu tán chả khác nào bại lộ nhược điểm trước mắt kẻ địch cả.
Đường Long biết rất rõ nhược điểm của Hồn Điện, cổ họng cậu có gân xanh nổi lên và âm ba công kích tác động lên người Trích Tinh lão quỷ khiến hắn đầu óc choáng vánh.
– Phật Nộ Đường Liên.
Oanh
Trích Tinh ăn một cú Phật Nộ Đường Liên của Đường Long thì thổ huyết bay ngược ra ngoài, hắn bị Đường Long đánh thành trọng thương.
Đánh trọng thương Trích Tinh xong thì Đường Long cũng thu tay lại, cường giả Hồn Điện bị hắn đánh nát hắc vụ nên không dám lỗ mãn tham dự chiến đấu.
– Sau khi phong ấn biến mất, không nên vội vã xuất thủ, mấy cái thứ bảo bối này đều nóng bỏng tay, đoạt được trước chính là tai họa.
– Phong ấn sắp biến mất rồi.
Đường Long vừa dứt lời, mười vầng sáng bỗng dưng run lên kịch liệt, chợt bộc phát ra một trận quang mang chói lóa, bên trong đám quanh mang này chính là một cái quyển trục. Những quyển trục này hóa thành một đạo ánh sáng hệt như sao băng, vùng vẫy thoát ra khỏi vầng sáng.
Quyển trục vừa xuất hiện làm cho cả tòa đại điện liền sôi trào. Cùng lúc, hai mắt đã nhắm lại không biết bao nhiêu năm tháng của đám Khôi Lỗi bỗng nhiên mở ra. Một luồng khí tức sát phạt mênh mông tràn ngập trong đại điện.
Vầng sáng biến mất, mười đạo ánh sáng đủ màu phóng ra từ bên trong. Xuyên thấu qua nó, có thể mơ hồ thấy được trong ấy có một quyển trục, một cỗ khí tức cổ xưa tản ra từ quyển trục khiến không ít cường giả phải đỏ mắt vì ham muốn, cả hô hấp cũng theo đó mà trở nên nặng nề.
Quyển trục toái ra khí tức cổ xưa chính là Thiên giai Đấu Kỹ mà nhiều thế lực đi vào Di tích Viễn cổ lần này mong muốn đoạt được.
Trong chủ điện những cỗ Đấu Khí cực kỳ mạnh mẽ cũng bùng lên. Từng đạo thân ảnh như thiêu thân bất chấp sống chết lao về phía những quyển trục phát sáng kia.
Đối mặt với sự ngăn trở của vô số cường giả, mười đạo ánh sáng kia dường như tự có linh trí, lúc bay ra còn có thể tự động thay đổi quỹ đạo, tránh thoát khỏi những bàn tay chỉ chăm chăm muốn túm lấy mình.
Giữa không trung, bóng người trùng trùng điệp điệp đan xen vào nhau, không ngừng truyền ra những thanh âm giao thủ. Ngay sau đó, từng đạo thân ảnh thổ huyết rơi xuống sau đó đập mạnh lên nền đại điện, thanh âm trầm thấp ảm đạm đó khiến không ít người đều phải hết hồn, bọn người kia đều đang hạ sát thủ.
– Tốt nhất là đừng di chuyển.
Đường Long căn dặn mọi người không nên tham chiến vội mà quan chiến đồng thời cậu hướng Lâm Linh Tú gật đầu, Lâm Linh Tú tiềm hành trong bóng tối, trước sự hỗn loạn thì việc nàng biến mất không có ai chú ý cộng thêm nàng thực lực là Bán Đế càng không có ai phát hiện.
– Ha ha, Đường Long tiểu hữu, lát nữa chúng ta đều tự xuất thủ, xem có thể lấy về một quyển hay không, đã tới di tích viễn cổ này thì tự nhiên không thể tay không mà quay về, đúng không?(Đường Chấn)
– Bọn họ tranh đấu đúng là kịch liệt, đúng huyết tanh.(Lôi Thiên Tử)
Chủ điện bỗng vang lên một loạt tiếng kêu thảm thiết. Mọi người vội vàng nhìn về phía ấy, sắc mặt đều đại biến, chỉ thấy những con khôi lỗi xung quanh thềm đá kia đã hoàn toàn thức tỉnh, một cỗ sát khí nồng nặc dị thường tràn ngập ra xung quanh.
Những con khôi lỗi này vừa thức tỉnh liền lập tức hạ sát thủ với bất kỳ kẻ nào đứng gần nó. Thực lực của chúng đều ở cảnh giới Đấu tôn, lại còn đồng thời xuất thủ nên thanh thế cực kỳ kinh người. Chỉ trong nháy mắt, trong chu vi trăm mét quanh thềm đá đều thấm đẫm máu tươi, mùi tanh nồng nặc bốc lên làm mọi người kinh sợ.
– Đây không phải khôi lỗi bình thường, trong mắt chúng nó dường như có sự sống.
– Ta từng đọc trong tộc cổ thư có ghi chép qua, đây là Viễn Cổ Nhân Khôi dùng dùng phương pháp đặc thù để rút linh hồn của cường giả ra khỏi người sau đó phong ấn vào trong Khôi lỗi, một Khôi Lỗi được tạo ra như vậy không chỉ có được thần trí lại còn có thể thi triển Đấu kỹ, khó xử lý hơn nhiều so với loại Khôi Lỗi bình thường.(Phượng Thanh Nhi)
Bên trong đại điện rộng lớn, cục diện vốn đang rối loạn, nay vì có thêm mấy tên Khôi lỗi cuồng bạo này nên lại càng trở nên phức tạp hơn. Cho tới lúc này, mấy tên cường giả và các thế lực muốn ngồi chơi chờ ngư ông đắc lợi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, bởi vì chỉ trong vài giây đồng hồ, mấy con Khôi lỗi cường hãn chỉ biết giết chóc này đã đưa bọn họ vào trong phạm vi công kích.
Chủ điện giờ loạn thành một đoàn, tất cả mọi người đều vì mười cái quyển trục đang bay loạn kia mà mất đi lý trí, ánh mắt đỏ ngầu, không ngừng truy đuổi mà mỗi khi có kẻ nào tới được gần quyển trục liền sẽ bị một đám ở phía sau vây công, Đấu Khí đánh ra tên bắt được quển trục kia còn không kịp la lên một tiếng thì đã biến thành một đám huyết nhục.
Đường Long cảm nhận được đằng xa truyền đến âm thanh xé gió, cậu xoay đầu lại nhìn thấy một bóng xám nhanh như chớp bay ra từ huyết vụ, cây trường thương đẫm máu mang theo tiếng gió rít gào sắc bén đâm thẳng về phía đám người Đường Long.
– Hừ, nghĩ chúng ta dễ bắt nạt sao?
– Hủy Diệt Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Đường Long rút kiếm chém về phía Viển Cổ Nhân Khôi, công kích của cậu cực kì kinh khủng, trường thương trong tay Viển Cổ Nhân Khôi bị chém nát mà trước ngực Viển Cổ Nhân Khôi xuất hiện vết chém khá sâu.
– Một chiêu chém bị thương Nhân Khôi? Sức công phá của Đấu Kỹ mà Đường Long tiểu hữu vận dụng thật là mạnh.(Lôi Thiên Tử)
Đường Long đẩy lùi Viển Cổ Nhân Khôi cũng không quản đến nó nữa mà quan sát những quyển trục đang bay đầy trời rồi tập trung vào quyển trục màu đỏ đậm lại mơ hồ có một khí tực cuồng bạo truyền ra từ bên trong.
Nhìn thấy Đường Long nhắm vào quyển trục thì những người đang phát điên cũng không quản nhiều mà xuất thủ về phía cậu. Đường Long chỉ là hừ lạnh một tiếng vung kiếm ra ngoài, vài người bị chém cho đầu và thân tách ra. Đường Long sát phạt quyết đoán làm cho những người truy đuổi cậu thoáng giật mình tỉnh lại lập tức chỉ có thể cắn răng và cố nén lại công kích mình chuẩn bị phát ra.
Đường Long cách quyển trục chỉ có hai trượng thì cậu tạo ngộ một làn sóng tập kích nữa.
– Ngũ Luân Ly Hỏa Trận.
Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm
Lấy năm loại Dị Hỏa cấu thành trận pháp liền ngăn cản hết Đấu Khí đang ập tới, Ngũ Luân Ly Hỏa Trận chặn lại công kích đồng thời lan ra ngoài biến những người khác thành hỏa nhân.
– Lại đây cho ta.
Đường Long vươn ra thủ chưởng của mình và hấp lực kéo quyển trục vào lòng bàn tay. Bắt được quyển trục thì Đường Long không có mở ra xem ngay mà thu vào trong giới chỉ.
– Phong Lôi Các cùng Phần Viêm Cốc đều có riêng phần mình quyển trục, chúng ta cũng thu hoạch được một quyển.
– Làm sao bây giờ? Sau khi tranh đoạt thì quyển trục chỉ còn lại có ba cuốn. Để tranh chấp ba quyển trục kia không biết đã chết bao nhiêu người. Chúng ta có cần tiếp tục tranh đoạt một quyển nữa không?(Tiểu Y Tiên)
– Những quyển trục này bên trong tối cao chỉ là Địa giai Cao cấp Đấu Kỹ mà thôi.
– Mấy tên gia hỏa Hồn Điện bên kia muốn làm gì?(Tử Nghiên)
– Bọn họ mục tiêu là bộ hài cốt Đấu Thánh kia.
– Mọi người dùng uy lực mạnh nhất Đấu Kỹ đánh tới vị trí ta đứng.
Tất cả không biết Đường Long tính làm gì nhưng đều đồng loạt ra tay đánh về phía vị trí của Đường Long, Đường Long lại mở ra Seinegan nhìn về phía vị trí của đám người Hồn Điện sau đó thân hình cậu cùng đám người Hồn Điện hoán đổi cho nhau.
– Hồn Điện người đoán nhận món quà mà ta chuẩn bị đi.
Đoàn người Hồn Điện bay cách xa Trích Tinh lão quỷ nên toàn bộ bị dịch chuyển tới vị trí của Đường Long đứng trước đó, không đợi bọn hắn định thần chuyện gì xảy ra thì vô số công kích đổ ập xuống người bọn họ. Trích Tinh lão quỷ cách quá xa nên không dính chưởng, nếu không hắn đã hóa thành người chết.
– Đây là hài cốt cường giả Đấu Thánh sao?(Trích Tinh)
Ánh mắt của Trích tinh lão quỷ cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào hài cốt tỏa sáng như bạch ngọc trước mặt, không nhịn được phải liếm liếm miệng, chân bước nhanh tới trước hai bước, bàn tay trực tiếp đưa về phía hài cốt.
Ngay khi bàn tay của Trích Tinh lão quỷ chạm vào hài cốt thì không gian ở đó đột nhiên xuất hiện luồng dao động rất nhỏ, biến thành vô số mũi nhọn cực kỳ sắc bén đâm vào tay của Trích Tinh lão quỷ.
Bàn tay truyền đến một cơn đau làm cho Trích Tinh lão quỷ ngẩn ra, vội vàng rút tay lại. Khi hắn nhìn lại thì phát hiện lòng bàn tay chảy ra không ít má mà trong đó vài giọt nhẹ nhàng rơi xuống chỗ hài cốt đang ngồi xếp bằng.