Bóng ma không ngừng từ phía dưới chui lên, phát ra công kích chí mạng.
Trong lúc đám Nhập ma giả luống cuống tay chân muốn phản kích, chúng nó lại trốn trong bóng ma.
Trong nháy mắt, mấy vạn Nhập ma giả đi tong!
Theo thời gian trôi qua, con số này đang khuếch đại không ngừng.
Những vị ma vương khác thu ánh mắt lại.
“Đúng là gian trá, ta cũng phải đi nhanh mới được.” Diễm Phệ Ma vương căm giận nói.
Hắn ta rút nhẹ trường đao ra, nhẹ nhàng gõ lên thân kiếm một cái.
Keng!
Một tiếng nhỏ vang lên.
Diễm Phệ Ma Vương lập tức biến mất trước mặt cả nhóm người.
“Nếu Ảnh Ma đã chiếm phía tây, vậy phía đông là của ta!”
Giọng của hắn ta từ xa truyền tới.
Giây tiếp theo.
Trên bầu trời rơi xuống một cơn mưa lửa.
Ánh lửa lấp lánh rơi thẳng xuống phía đông vòng vây doanh địa.
Trong ánh lửa rợp tời, vô số Diễm Phệ Ma hiện thân, từ trên trời giáng xuống!
Chúng nó dồn dập oanh kích Nhập ma giả.
Từng mảng lớn Nhập ma giả ngay lập tức bị lửa thiêu chết!
Có một số ít Diễm Phệ Ma không đánh trúng Nhập ma giả cũng đánh trúng mặt băng, chấn động đám Nhập ma giả ngã trái ngã phải.
Đám Diễm Phệ Ma bắt đầu điên cuồng thu gặt sinh mệnh!
“A, loại chuyện như chiến tranh này sao thiếu được bộ tộc A Tu La chúng ta?”
A Tu La vương nói xong, nhẹ nhàng đập trường mâu lên thân kiếm một cái.
Keng!
Tiếng vừa vang lên, cũng không thấy A Tu La vương đâu nữa.
“Đám ở chính giữa kia có vẻ khá mạnh, ta còn nhìn thấy thủ lĩnh của bọn chúng… Cho nên chỗ đó giao cho A Tu La chúng ta đi.”
Giọng hắn ta từ xa xa truyền lại.
Trên bầu trời vang lên tiếng kèn hùng hậu.
Từng mảng hư không lớn nứt mở ra.
Voi trắng đi trước, đại quân A Tu La cưỡi các loại tọa kỵ chiến tranh đi phía sau.
Trong tiếng kèn chiến tranh vang lên, bọn họ lăng không chạy tới, xung phong hướng về phía mặt đất phát động chiến tranh!
A Tu La vương đứng trên lưng voi trắng, tay cầm trường mâu, chỉ thẳng vào thủ lĩnh Nhập ma giả.
“Đến đây đi! Đánh với ta một trận, ta cho ngươi được vinh hạnh chết trận sa trường!”
A Tu La vương hét to.
Thủ lĩnh Nhập ma giả không thể không rút binh khí ra, phẫn nộ quát lên: “Ông mày không phải Tu hành giả!”
Lời nói của gã nhanh chóng bị chìm trong tiếng gầm rú khắp nơi.
Theo sát A Tu La vương, cả đại quân A Tu La ầm ầm xông vào trận địa Nhập ma giả.
Trận chiến ngay từ đầu đã đến đoạn gay cấn!
Trong doanh địa yêu quỷ, ba vị quỷ vương đều cảm thấy nóng nảy.
“Hỏng! Hỏng hết rồi! Bọn họ đã đoạt mất không ít linh hồn, chúng ta cũng phải đi nhanh.” Ngọa Đọa quỷ vương lo lắng kêu lên.
Ba vị quỷ vương nhìn nhau, gật gật đầu.
Bọn họ đều rút binh khí ra, khẽ gõ lên trường kiếm của Cố Thanh Sơn một cái.
Keng!
Keng!
Keng!
Ba tiếng giòn giã vang lên, thân hình bọn họ nhoáng lên một cái, biến mất không thấy đâu.
Cùng lúc đó.
Trên bầu trời, đám quỷ vật vẫn ẩn mình trong gió dường như đã cảm nhận thấy điều gì.
Vô số quỷ vật mặc sức rống lên, tiếng kêu vang rung trời đất.
Chi chít, vô vàn ngạ đọa quỷ, thị huyết quỷ, ma la thân quỷ từ trên trời giáng xuống.
Chúng nó mặc kệ việc phân chia thế lực của Ảnh Ma vương và Diễm Phệ ma vương, chỉ xông thẳng về phía đại quân Nhập ma giả.
Với sự gia nhập của chúng, toàn bộ Nhập ma giả đều rơi vào vòng hỗn chiến!
“Đáng chết, quỷ tộc mấy người sao chẳng tuân theo quy củ gì cả!” Diễm Phệ ma vương bất mãn kêu lên.
Ở cách đó không xa, Ngạ Đọa quỷ vương lớn tiếng đáp lại: “Ngươi bị Ảnh Ma vương lừa rồi, quy củ duy nhất đó là ai giết được của người đó, chẳng lẽ ngay từ đầu không phải đã nói vậy à?”
Diễm Phệ ma vương ngẩn ra, vỗ vỗ đầu, lớn tiếng mệnh lệnh: “Tất cả Diễm Phệ ma theo ta giết qua bên kia!”
Hắn ta chỉ về hướng của đám Ảnh Ma.
… Đó là trận địa nhiều Nhập ma giả nhất.
Đám Diễm Phệ ma toàn thân bốc cháy lập tức hành động!
Bên kia, quân doanh yêu quỷ.
Keng!
Trường kiếm của Cố Thanh Sơn lại phát ra một tiếng vang.
Ma mẫu Nguyên thủy thu chủy thủ lại, khẽ cười nói: “Được rồi, chúng ta mỗi người đều công kích ngươi một lần, nhiệm vụ thiên kiếp bố trí cho chúng ta đã hoàn thành, giờ ta cũng phải đi hưởng thụ mỹ vị đây.”
“Mời.” Cố Thanh Sơn nói.
Ma mẫu Nguyên thủy hóa thành một làn khói đen, chẳng biết đi đâu.
Trên bầu trời, theo cuồng phong thổi qua, càng ngày càng xuất hiện nhiều đóa hoa màu đen.
Những đóa hoa màu đen đó như màn đêm, bao phủ khắp không trung.
Một gã tu hành giả nhập ma đang chiến đấu, ngẩng đầu lên nhìn.
“Không! Không thể nào, vì sao lại có nhiều thiên ma như vậy!” Hắn thất hồn lạc phách kêu lên.
Đúng vậy, khắp bầu trời đều là những đóa hoa hắc ám.
Dường như thiên ma có thể tới đều đã tới đây hết.
Hoa nở rộ.
Từng người từng người một, những mỹ nữ tuyệt sắc dáng vẻ mê người đứng lên từ đóa hoa.
Bọn họ nhìn tình hình chiến đấu kịch liệt phía dưới, cảm nhận được chém giết kích động bởi máu tanh, ánh mắt hoàn toàn sáng lên.
Bọn họ phát ra tiếng cười như chuông bạc.
“Thật đúng là cảnh tượng rung động.”
“Sống hay chết, hỗn loạn và sợ hãi, cảnh tượng như vậy vĩnh viễn thuộc về thiên ma chúng ta.”
“Đúng vậy, đây là cảnh tượng thích hợp nhất để chúng ta kiếm ăn.”
“Em vừa nói ta lại thấy đói rồi…”