“Vì sao không thể tiến vào?”
“Một khi chúng ta tiến vào phong kiếp, thiên kiếp sẽ mặc định là số người độ kiếp gia tăng, lập tức sẽ có nhiều ma và quỷ xuất hiện hơn, chúng nó cũng sẽ coi chúng ta là mục tiêu công kích.”
Thủ lĩnh lộ ra vẻ mặt thoải mái, nói: “Nói vậy, không cần chúng ta ra tay hắn đã phải chết?”
“Đúng vậy, cho dù hắn may mắn vượt qua thiên kiếp chắc chắn cũng đã kiệt lực, đến lúc đó tùy tiện vài ai tới cũng có thể lấy mạng hắn.”
Thủ lĩnh cười nói: “Như vậy, ta còn phải cầu nguyện hắn đừng chết bên trong phong kiếp, dù sao mạng của hắn cũng đáng giá một món tiền thưởng lớn.”
Ở xung quanh gã, những Nhập ma giả cường đại lập tức nở nụ cười.
“Hiện tại truyền mệnh lệnh của ta, mọi người xem là được, đừng lỗ mãng xông lên chịu chết.”
“Chờ phong kiếp kết thúc, nếu thằng nhãi này còn sống, ta lại đến xử lý cái tên có thể mang về phần thưởng cho chúng ta này.” Gã thủ lĩnh nói.
“Tuân mệnh!” Cả đám người đồng thanh đáp.
Mệnh lệnh nhanh chóng được truyền xuống.
Tất cả mọi người đều đã biết phong kiếp là chuyện như thế nào.
Đám Nhập ma giả cuối cùng cũng thoáng trầm tĩnh lại.
… Để cái tên khủng bố này đi độ kiếp đi.
Tu hành giả độ kiếp vốn là một loại hiện tượng kỳ dị.
Vì đa số con đường trở nên mạnh mẽ của rất nhiều chức nghiệp khác đều thuận buồm xuôi gió.
Nhưng Tu hành giả khá xui xẻo, phải tranh đấu với trời, may mắn sống sót mới có thể có cơ hội thăng cấp.
Lôi kiếp đã là kiếp nạn đáng sợ rồi.
Trong phong kiếp, vạn ma kéo đến, Tu hành giả phải lấy một địch vạn, tồn tại tới cuối cùng.
Chỉ cần nghĩ một chút cũng biết tình cảnh này hung hiểm đến mức nào.
Không có ai tự nguyện đi thử tư vị đó cả.
Chỉ cần nghĩ vậy, đám Nhập ma giả lập tức đồng loạt lùi về phía sau, sợ mình bị cuốn vào trong phong kiếp.
Hiện tại chỉ cần chờ đợi.
Đợi tên kia chết đi, hoặc là tinh bì lực tẫn.
Cố Thanh Sơn đứng ở trung tâm quân doanh yêu quỷ, rất nhanh đã nhận ra ý đồ của đám nhập ma.
“… Phối hợp thật.”
Hắn nhẹ giọng nói.
Một giây phút nọ, dường như cảm ứng được gì đó, hắn lấy Trấn Ngục Quỷ Vương trượng ra cắm xuống đất.
Trên đầu Quỷ Vương trượng đầu tỏa ra một quầng sáng màu đỏ tươi.
Đây là lời kêu gọi của thiên kiếp.
Sắp bắt đầu rồi.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía không trung.
Trên bầu trời.
Gió thổi tứ tung không ngừng.
Dần dần có vô số tồn tại quỷ dị từ trong hư không nhô đầu ra nhìn thế giới phía dưới.
Mấy thứ này toàn bộ cấu thành từ ánh lửa, chỉ khi ở ngay gần ngọn lửa lập lòe kia mới có thể nhìn thấy gương mặt màu đen dữ tợn của chúng.
Một giọng nói hưng phấn vang lên.
“A, thật sự là hơn hai trăm triệu linh hồn, vậy mà ngươi lại có thể khiến bọn họ tự lập đội tới, đúng là hiếm thấy.”
Ma vật màu đen toàn thân bốc cháy từ trên trời giáng xuống, dừng ở bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Diễm phệ Ma Vương vào chỗ.
Ngay sau đó, bên ngoài băng dương, những bóng đen vô tận xao động không ngừng, tựa như có vô số cái bóng chuyển động dưới lớp băng, trên mặt nước, thậm chí còn cả ở trên không trung.
Một giọng nói âm lãnh vang lên.
“Chậc chậc chậc, hai trăm triệu linh hồn cứ thế chờ ta tới? Nể mặt ngươi đã chuẩn bị thỏa đáng như vậy, chuyện ngươi giết phân thân kia của ta, ta sẽ không so đo với ngươi nữa.”
Một bóng ma thật lớn từ dưới đất hiện lên, cao chừng tám mét, nhìn qua giống như một vực sâu hắc ám không lường trước được.
Ảnh Ma vương đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Bầu trời u ám bỗng nhiên xuất hiện ánh nắng rực rỡ khiến tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn.
Trong ánh nắng đó, vô số giọng nữ xôn xao vang lên.
Bọn họ đồng thang hát: “U u lộc minh, thực dã chi bình. Ngã hữu gia tân, cổ sắt xuy sanh. Minh minh như nguyệt, hà thì khả xuyết. Ưu tòng trung lai, bất khả đoạn tuyệt.”
Tiếng ca vang lên, vô số đóa hoa hắc ám từ trong hư không rơi xuống.
Một nữ tử thành thục đoan trang tuyệt sắc đạp lên hoa, từ trên trời giáng xuống.
Bà ta nhẹ nhàng dừng bên cạnh Cố Thanh Sơn.
“Đám yêu quỷ đâu?” Bà ta hỏi hắn.
“Giết sạch rồi.” Cố Thanh Sơn tùy ý đáp.
“Đúng là sạch sẽ lưu loát.”
Ma Mẫu Nguyên Thủy nói, nhìn đám Nhập ma giả trùng trùng điệp điệp bốn phía.
Bà ta vừa nhìn vừa không nhịn được mà nhẹ nhàng liếm môi.
“… Tất cả đều là hồn phách trẻ dưới ba mươi tuổi, đúng là hợp khẩu vị của ta…”
Ma Mẫu Nguyên Thủy vào chỗ.
Giây tiếp theo, một nam tử mỹ mạo để trần thân trên từ trên trời hạ xuống.
Hắn ta cầm trong tay một thanh trường mâu, đặt nó lên vai, nhìn về phía đối diện.
“Người của ta đã chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể đại sát tứ phương.” Hắn ta tùy ý nói.
A Tu La vương vào chỗ.
Lại thấy ba luồng quỷ khí đen nhánh ùng ục từ dưới toát ra.
Ba Quỷ Vương cùng hiện thân.
“Hai trăm triệu… Chỉ sợ còn nhiều hơn.” Ngạ Đọa Quỷ Vương kinh ngạc nói.
“Hoàng tuyền Quỷ Vương đúng là cao tay.” Thị Huyết Quỷ Vương tán thưởng nói.
“Nhiều sinh mệnh tươi sống như vậy, khi nào chúng ta bắt đầu?” Ma La Thân Quỷ Vương nôn nóng hỏi.
Bọn chúng vừa nói vừa đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Giờ khắc này, bốn Ma Vương, bốn Quỷ Vương tề tụ!
Cố Thanh Sơn đặt tay lên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, nhẹ giọng nói: “Bây giờ bắt đầu.”