Tiêu Viêm dẫn theo đệ tử Tinh Vẫn Các cùng Phong Lôi Các gằng go với nhau mà các thế lực tới quan chiến trong lòng cười lạnh không thôi, trong lòng bọn họ ước gì Tinh Vẫn Các cùng Phong Lôi Các chó cắn chó, như vậy sẽ giảm được đối thủ cạnh tranh với bọn họ.
Hiện giờ, Phong Lôi Các ỷ vào quan hệ với Thiên Yêu Hoàng Tộc mà kêu ngạo, cho rằng mình siêu việt hơn. Mạnh mẽ chiếm địa bàn đóng quân của Tinh Vẫn Các chính là giáng một cái tát đau vào mặt của Tinh Vẫn Các. Chuyện này nếu cứ cho qua thì ngày sau sẽ thành trò cười cho người khác.
Khai tông lập phái thì phải nhường nhịn đôi chút nhưng nhường nhịn cũng có giới hạn, tuyệt không thể là sự yếu nhược. Nếu không chẳng những danh tiếng bị xấu đi mà còn làm cho tinh thần sĩ khí các đệ tử trong tông phái sa sút.
Tiêu Viêm hiện giờ danh phận là thiếu các chủ Tinh Vẫn Các nên hắn không thể không ra mặt được.
Hành động lần này của Tiêu Viêm lập tức nhận được sự ủng hộ của vô số đệ tử của Tinh Vẫn các, bọn họ vốn không phải là người tầm thường, bây giờ nhìn thấy Tinh Vãn Các bị sĩ nhục dựa theo tình cách tuổi trẻ khí thịnh của bọn họ, dù biết rõ không phải là đối thủ của đối phương cũng sẽ xông lên để người khác biết rằng Tinh Vẫn Các không hề yếu nhược.
Hôm nay nếu không bị hai vị trưởng lão quản thúc, chỉ sợ họ đã sớm với động thủ Phong Lôi Các. Vốn nghĩ rằng phải nuốt cục tức này nhưng không rằng vị thiếu các chủ có chút xa lạ kia lại tức giận ra mặt, trong lúc nhất thời địa vị của Tiêu Viêm trong lòng của những đệ tử trẻ tuổi này, trong nháy mắt bạo tăng.
Ở gần vị trí trung tâm của Hài cốt Sơn Mạch, có không ít ngọn núi cao vút cũng vì nơi này gần với nơi viễn cổ di tích mở ra nên nhưng ngọn núi ở đây chính là một địa phương tốt. Đa số đều đã bị các thế lực lớn chiếm đóng nhưng cường giả một mình hoặc tiểu thế lực chỉ có thể tìm một địa phương khác.
Hiện giờ trong Hài Cốt Sơn Mạch gần như nơi nào cũng có bóng người, tiếng la hét cùng tiếng tranh cãi ầm ĩ vang bên tai không dứt. Bởi vì nơi này vốn không có thế lực nào quản chế nên bây giờ Hài Cốt Sơn Mạch rất hỗn loạn, Chỉ vì một việc nhỏ mà mà kêu gọi bằng hữu ra tay với nhau là một chuyện bình thường.
Một tòa núi ở trong dãy núi gần trung tâm, đã có vô người chiếm cứ, mà ở trên đỉnh của ngọn núi, có một đại kỳ đang đón gió phất phất, có ghi ba chữ lớn Phong Lôi Các màu bạc, từ xa nhìn đến có vẻ rất khí phách.
– Tiêu Viêm không ngờ tới ngươi bị Thiên Yêu Hoàng Tộc cường giả truy sát mà không chết.(Lôi Thiên Tử)
– Nhờ ơn các ngươi Phong Lôi Các cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc mà ta mới có thành tựa hôm nay.(Tiêu Viêm)
Trong Hài Cốt Sơn Mạch lúc này sớm đã bị biển người bao phủ, khắp nơi đều là bóng người. Lúc đầu khi đoàn người của Tiêu Viêm đằng đằng sát khí tiến tới thì không ít người liền biết rằng sẽ có trò hay để xem. Bởi vậy, trên không trung nhất thời liên tiếp vang lên những tiếng phá không. Trong chớp mắt, trên bầu trời quanh ngọn núi này liền xuất hiện hàng loạt bóng người.
Những người này đưa mắt nhìn xuống ngọn núi phía dưới, trong ánh mắt hiện lên chút kinh ngạc. Phong Lôi Các ở Trung Châu cũng có thể tính là một thế lực không kém, nếu không cũng không thể chiếm được một ngọn núi làm doanh địa. Không ngờ bây giờ lại có người gây ra động tĩnh lớn như vậy như vậy, làm sao có thể không khiến cho bọn họ kinh ngạc và tò mò cho được.
Lôi Thiên Tử và Tiêu Viêm nhìn nhau mà giữa hai người có tia lửa dấy lên, gằng go một lúc thì Lôi Thiên Tử cùng Tiêu Viêm cơ hồ cùng nhau động thủ.
– Phong Lôi Chưởng.(Lôi Thiên Tử)
– Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Uỳnh
Lôi Thiên Tử và Tiêu Viêm va chạm nhau rồi lùi lại, Lôi Thiên Tử lòng bàn tay rung rẩy kịch liệt mà ánh mắt của hắn nhìn về phía Tiêu Viêm tay cầm Huyền Trọng Xích. Tiêu Viêm ngưng trọng nhìn Lôi Thiên Tử, thoại nhìn là hắn chiếm thượng phong nhưng mà Đấu Tông cùng Đấu Tốn vẫn có sự chêch lệch nhất định.
– Tam Thiên Lôi Động.(Lôi Thiên Tử)
– Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.(Lôi Thiên Tử)
Lôi Thiên Tử dùng Tam Thiên Lôi Động cùng Tam Thiên Lôi Huyễn Thân khiến cho Tiêu Viêm không phân biệt thật giả, hắn chỉ biết đợi Lôi Thiên Tử dần tiếp cận mình thì bàn tay xòe ra.
– Phật Nộ Đường Liên.(Tiêu Viêm)
Oành
Vụ nổ kinh thiên xuất hiện nhưng mà Tiêu Viêm không có thả lỏng vì hắn cảm nhận được chiêu vừa rồi của mình không trúng Lôi Thiên Tử.
– Phong Lôi Chưởng.(Lôi Thiên Tử)
Phốc
Tiêu Viêm bị Lôi Thiên Tử bất ngờ xuất hiện ở phía sau lưng đánh trúng nên nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi đồng thời cơ thể đụng vào thân cây to.
– Ngươi vô sỉ.(Tiêu Viêm)
– Haha, chỉ trách ngươi lịch luyện không đủ mà thôi.(Lôi Thiên Tử)
Đệ tử Tinh Vẫn Các thấy thiếu các chủ của mình bị Lôi Thiên Tử đánh bị thương thần sắc có chút ảm đạm.
Tiêu Viêm không cam lòng bước ra chuẩn bị động thủ tiếp với Lôi Thiên Tử thì từ một hướng có kiếm khí bay ra cắt ngang chiến trường.
– Ai?(x2)
– Cùng là Nhân tộc với nhau mà ở trước mặt Ma thú đấu đá không cảm thấy mất mặt sao?
Tiêu Viêm cùng Lôi Thiên Tử nhìn về phía âm thanh phát ra thấy được đoàn người dẫn đầu bởi Đường Long chậm rãi đi tới.
– Thì ra là Đường Long các hạ.(Lôi Thiên Tử)
– ĐƯỜNG LONG.(Tiêu Viêm)
Cừu nhân gặp nhau liền đỏ mắt, toàn bộ mọi thứ từ lúc xuất phát từ Ô Thản Thành đều là bái Đường Long ban tặng mà Tiêu Viêm khổ cực suốt bao lâu nay.
Tiêu Viêm không quản việc giữa hai người chêch lệch hướng Đường Long xông tới.
– Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Đường Long không nghĩ tới Tiêu Viêm gặp mặt mình liền động thủ nhưng phản ứng của cậu không chậm chút nào.
– Long Trảo Thủ.
Khanh
Huyền Trọng Xích vỗ vào lòng bàn tay của Đường Long không di động được Đường Long mảy may. Đường Long thất vọng lắc đầu hơi dùng lực chấn văng Tiêu Viêm ra xa.
– Ta không có hứng thú với ngươi, tốt nhất là an phận một điểm nếu không ta không ngại giết ngươi dù có Phong Tôn Giả cùng Dược Tôn Giả ra mặt.
Đệ tử Tinh Vẫn Các đi tới đỡ Tiêu Viêm dậy di chuyển rời khỏi khu vực này, bọn họ biết Tinh Vẫn Các đại thế đã mất không dám ở lâu.
Đường Long hướng Lôi Thiên Tử gật đầu rồi dẫn người hướng trung tâm dãy núi, hướng đó chính là địa phương Di Tích Viễn Cổ xuất thế. Bằng vào việc chơi đùa với Không Gian Chi Lực nhiều năm nên hắn cảm giác được không gian nơi đó có chút uốn cong vặn vẹo. Hiển nhiên là chủ nhân của di tích viễn cổ kia đã bố trí một bức màn không gian ngăn cách rất mạnh.
– Trong Di Tích Viễn Cổ này nguy hiểm trùng trùng, có không ít khôi lỗi viễn cổ thực lực cực kỳ mạnh mẽ thủ hộ, hơn nữa còn nhiều cơ quan kỳ lạ cổ quái. Cho dù là Đấu Tôn cường giả cũng không dám xem thường.(Lâm Linh Tú)
– Di Tích Viễn Cổ nằm trong không gian phong ấn. Thường thì cứ cách một đoạn thời gian, không gian dao động sẽ xuất hiện một số khe hở mà trong khoảng thời gian này sẽ có không ít người thực lực mạnh mẽ xông vào nhưng cuối cùng phần lớn đều là chật vật chạy ra.(Lâm Linh Tú)
Lâm Linh Tú là Phượng Hoàng sống từ thời Viễn Cổ cho tới giờ, bản thân cũng tham gia tranh đoạt qua mấy lần Di Tích Viễn Cổ nên biết được chút tình báo.
– Mảnh không gian phong ấn này có công hiệu hạn chế, Đấu Tôn cường giả nếu mạnh mẽ công vào sẽ dẫn động phong ấn phản kích cực kỳ mạnh mẽ. Phong ấn do Đấu Thánh cường giả thiết lập, mặc dù trải qua vô số năm tháng nhưng những Đấu Tôn bình thường cũng không dám lấy thân ra thử.(Lâm Linh Tú)
– Đấu Tôn không thể đi vào sao? Theo ta thấy thì phong ấn hạn chế này chẳng mấy chốc sẽ giảm bớt đến lúc đó Đấu Tôn có thể thoải mái đi vào trong.
– Có phát hiện đám người Hồn Điện không?
– Chưa hề thấy qua nhưng mà những tên kia xưa nay vốn quỷ dị khó lường. Theo suy đoán của muội thì tin tức của Di Tích Viễn Cổ này truyền đi không ít. Hồn Điện chắc hẳn cũng đến nhúng tay vào, chỉ là không biết đến đây bao nhiêu cường giả.(Lâm Linh Tú)
– Bọn họ hẵn là không dám hưng sư vọng chúng, một trận chiến với Đan Tháp trước đây đã khiến cho bọn họ hao tổn nguyên khí, không có thời gian dài lắng động thì khó lòng khôi phục lại được.
– Trong Hài Cốt Sơn Mạch này cũng không chỉ lo lắng mỗi Hồn Điện, Cửu U Địa Minh Mãng nhất tộc vốn là địa đầu xà ở đây mới là phiền toái nhất. Đám người kia không chỉ người đông thế mạnh mà còn có nhiều cường giả. Mặc dù là Thiên Yêu Hoàng Tộc cũng không nguyện ý phải ra tay với bọn họ nhưng mà muội cũng thấy hơi lạ. Nơi này đã có thể được tính là địa bàn của Cửu U Địa Minh Mãng nhất tộc, lấy tính cách của bọn hắn sao lại không tuyển chọn cách phong bế dãy núi, ngược lại còn làm cho tin tức này truyền ra ngoài.(Lâm Linh Tú)
– Hẵn là nội bộ bất hòa dẫn tới tin tức rò rỉ ra ngoài, nếu không lấy tính cách của bọn chúng sẽ không chia sẽ miếng mồi ngon như vậy.