Hắn xác thực tu thành Lôi Đình Chi Thân, tắm rửa ở trong lôi đình, chỉ có thể tẩm bổ mà sẽ không làm thương tổn hắn.
Nhưng cái này cũng có tiền đề, là lôi đình kia nhất định phải thuần túy, trong đó không tồn tại ý chí võ đạo, bằng không sẽ xung đột với ý chí võ đạo của hắn, vậy sẽ là một hồi đại chiến.
Nếu không hai võ giả cùng tu công pháp, võ kỹ hệ hỏa, hoặc cùng tu thủy hệ, vậy đánh tới đánh lui chỉ uổng phí thời gian và khí lực mà thôi.
Nhưng Hổ Nữu rất hưng phấn, quát to một tiếng liền muốn nhảy vào Lôi Hà, còn kêu lên:
– Đi tắm thôi!
Lăng Hàn vội kéo nàng lại nói:
– Không nên loạn, lôi đình này không đơn giản!
Đây tuyệt đối không phải lôi đình thuần túy, Lăng Hàn có thể nhìn thấy trong đó mơ hồ có mạch văn lấp lóe, thậm chí không phải mạch văn lôi đình, mà là mạch văn hỏa diễm!
Làm sao có thể!
Trong Lôi Hà, lại xuất hiện hỏa diễm?
– Dọc theo sông nhìn!
Lăng Hàn nói, ánh mắt của hắn nhìn về phía thượng du của Lôi Hà, tuy trên Lôi Hà khói tím tản đi rất nhiều, có thể nhìn ra xa một chút, nhưng vẫn có giới hạn, xa xa vẫn như cũ là khói tím tràn ngập.
Phần cuối của Lôi Hà là gì, có phải là có bí bảo lôi đình hay không?
– Ôi, đau bụng, vừa nãy ăn nhiều cây cải củ, Thỏ Gia lui trước!
Con thỏ đảo con ngươi một vòng, đột nhiên ôm bụng kêu lớn.
Lăng Hàn cười khà khà nói:
– Con thỏ, sợ chết sao? Đi, ngươi đi đi, sau này cũng không cần ăn vụng cây cải củ trong Hắc Tháp a.
– Tiểu tử, ngươi không trượng nghĩa!
Con thỏ một bộ đại nghĩa lẫm nhiên.
– Thỏ Gia là hạng người ham sống sợ chết sao? Thỏ Gia là sợ ba người chúng ta đều luân hãm ở chỗ này, sẽ không có người cứu, vì lẽ đó dự định bảo vệ ở bên ngoài, vạn nhất các ngươi bị nhốt, Thỏ Gia cũng dễ tìm người đến cứu a!
– Chà chà sách, ngươi vô liêm sỉ như vậy ta thật nên học một ít, sau này nói không chắc có tác dụng.
Lăng Hàn chế nhạo nó.
Hổ Nữu cắn tới một cái, đau đến con thỏ oa oa kêu thảm thiết, không thể không đàng hoàng đi theo bọn họ.
– Nếu muốn Thỏ Gia bán mạng, mau lấy Long Huyết Phách Vương Tham ra, Thỏ Gia có chết cũng phải làm quỷ no!
Con thỏ duỗi móng vuốt ra.
– Cút!
Lăng Hàn phất phất tay.
– Nợ ngươi hai cây đã sớm trả, còn muốn chiếm tiện nghi của ta? Không có cửa đâu!
– Chúng ta vốn là huynh đệ, còn quan tâm ai với ai sao?
Con thỏ bắt đầu lôi kéo tình cảm.
Bọn họ vừa đi vừa đùa giỡn, nhưng trong lòng lại không dám khinh thường, đùa kiểu này chỉ vì hóa giải không khí sốt sắng, dù sao nơi này thực quá quỷ dị. Chỉ có Hổ Nữu mới thật ung dung, vừa đi vừa hát, quả thực không có tim không có phổi.
Càng tiếp cận thượng du, sức mạnh Lôi đình càng kinh người, tuy dòng sông không chảy xiết, nhưng đầu sóng tung toé lên lại rất doạ người, tuyệt đối có thể so với một vị Phá Hư Cảnh chuyên tu bí pháp Lôi hệ ra tay, để thanh thiên cũng muốn nứt vỡ.
Bọn họ đều không dám áp sát quá gần, tuy những đầu sóng kia không có chủ động hại người, nhưng uy năng đặt ở đó, ai dám coi thường?
Con thỏ vác không được, mãnh liệt yêu cầu tiến vào Hắc Tháp, Lăng Hàn suy nghĩ một chút, thu nó và Tầm Kim Thử vào, chỉ có hắn và Hổ Nữu còn ở bên ngoài. Hổ Nữu xác thực quái thai, ngay cả Lăng Hàn ở dưới khí tức như vậy da dẻ cũng rạn nứt, nhưng tiểu nha đầu lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Phải biết hiện tại thể phách của Lăng Hàn đạt đến trân kim cấp chín, cũng vác không được khí tức của Phá Hư Cảnh lao nhanh, có thể thấy được Hổ Nữu yêu nghiệt cỡ nào.
Điều này cũng có thể thấy được, Phá Hư Cảnh mạnh mẽ đến mức nào.
—————