Lát nữa mình sẽ nói chuyện với con bé”, Tần Thanh Tâm an ủi.
Tô San cười gượng đáp: “Cậu đừng la Y Y, đừng vì mình mà ảnh hưởng tới tình chị em của hai người”.
“Được rồi, mình đã giải thích rõ mọi chuyện.
Mình đi trước đây”.
Tô San nói xong định rời đi.
“Mình nấu xong cơm rồi, cậu ở lại ăn rồi hẵng đi!”, Tần Thanh Tâm vội vàng ngăn lại.
Tô San chỉ mỉm cười rồi bỏ đi, Tần Thanh Tâm không ngăn kịp.
Tiếng xe nổ máy mau chóng vang lên.
Sau đó Tần Thanh Tâm cũng về phòng, hung dữ lườm Dương Thanh: “Đều tại anh!”
Dương Thanh mỉm cười bất lực, cũng không phản bác.
Tần Y thực sự tức giận, cơm tối cũng không chịu ăn.
“Sao Tô San lại tới đây?”
Lúc ăn cơm, Dương Thanh hỏi.
Tần Thanh Tâm thở dài nói: “Cô ấy tới giải thích chuyện ảnh chụp, nhưng Y Y không chịu tha thứ.
Ăn xong anh giúp em khuyên nhủ con bé đi”.
“Tô San là bạn thân nhất của em.
Em tin cô ấy sẽ không làm gì có lỗi với mình, cũng tin tưởng anh”.
Nghe Tần Thanh Tâm nói vậy, Dương Thanh không khỏi chột dạ.
Đồng thời cũng cảm thấy không đáng thay Tần Thanh Tâm.
Tô San chính là một người đàn bà xảo trá, giả bộ trước mặt cô tốt như vậy, chỉ sợ anh nói cô ta xấu, cô cũng không chịu nghe.
“Anh thấy Y Y không làm gì sai”.
Dương Thanh đột nhiên nói.
Sắc mặt Tần Thanh Tâm lập tức cứng đờ: “Ý anh là gì?”
“Anh chỉ muốn nói Y Y là em gái em.
Dù Tô San và em có thân tới đâu cũng chỉ là người ngoài.
Đừng vì cô ta mà ảnh hưởng tới tình chị em của hai người”.
Dương Thanh định nói thật, cuối cùng vẫn phải đổi giọng.
Tần Thanh Tâm trừng mắt nhìn anh: “Tô San không phải người ngoài mà là bạn thân của em.
Anh không được nói cô ấy như vậy.
Hơn nữa chuyện này là tại anh còn gì? Nếu anh không uống say, trùng hợp gặp được Tô San, chắc anh đã phải ngủ ngoài đường rồi”.
Dương Thanh biết Tần Thanh Tâm rất coi trọng Tô San.
Nhưng càng như vậy, anh càng thấy mâu thuẫn, không biết đối mặt với Tô San kiểu gì.
Anh biết rõ Tô San có ý xấu, nhưng Tần Thanh Tâm lại rất coi trọng người bạn này.
Sau khi xác nhận Dương Thanh cũng không thích Tô San, Tần Y mới nở nụ cười, kiêu ngạo nói: “Xem như anh biết điều! Nể tình anh thẳng thắn, em sẽ không để bụng chuyện anh thân mật với ả trà xanh kia!”
Dương Thanh thấy dở khóc dở cười.
Cô gái này đúng là dễ giận dễ cười.
“Không đúng!”
Tần Y bỗng nhíu mày nhìn chằm chằm Dương Thanh: “Có phải Tô San đã làm gì anh rồi không? Nếu không sao anh biết chị ta rất giảo hoạt?”
– —————————.