Một tiếng hô từ bên cạnh truyền đến, Dương Khai cảnh giác quay đầu, phát hiện Thánh Nữ của Cửu Thiên Thánh Địa đang ở một góc vắng vẻ vẫy tay với mình.
Dương Khai nhíu mày, dưới sự thúc giục của nàng, khi này mới đi đến.
Bây giờ nàng cũng là thần hồn linh thể, như thực như hư, sau khi không thay đổi dung mạo, lộ ra hình dạng vốn có.
– Ngươi có biết đây là nơi nào không?
Thánh Nữ Cửu Thiên Thánh Địa vừa xem xét xung quanh, vừa khẽ hỏi.
– Sao ta biết được?
Dương Khai nhíu mày, trong lòng dù có chút phỏng đoán nhưng cũng không dám chắc.
– Ta thấy thời gian ngươi kháng cự lâu hơn bất cứ kẻ khác, thực lực của ngươi không chỉ là Thần Du Cảnh thất tầng chứ?
Thánh Nữ áng chừng, dò xét Dương Khai, bỗng nhiên kinh ngạc:
– A, thần hồn của ngươi sao…
Dựa gần vào Dương Khai, nàng cảm nhận được hơi thở nóng bỏng từ người Dương Khai phát ra.
Dương Khai lạnh lùng nhìn nàng.
Thánh Nữ khẽ cười:
– Yên tâm, ta sẽ không nói lung tung, ngươi đã tu luyện Thần Hồn Kỹ đặc biệt nào vậy?
– Xem như đúng đi.
Dương Khai khẽ gật đầu, cũng không giải thích nhiều, ngày thường, hắn có thể giữ bí mật Thần Thức Chi Hỏa của mình, dù trong khi dùng thần thức chiến đấu, chỉ cần không thi triển năng lựng Thần Thức Chi Hỏa là có thể giấu người khác, nhưng thần hồn linh thể ra khỏi thức hải, thần hồn trong linh thể không thể tránh khỏi xuất hiện chút dấu hiệu nóng rực.
Khi nói chuyện, khẽ liếc nhìn vị Thành Nữ này, trong lòng kinh ngạc.
Trên thân thể Thánh Nữ này có một sức mạnh kỳ bí, ngăn cản Dương Khai dò xét, cho nên trước đây, Dương Khai không biết nàng rốt cuộc là tu vi gì, nhưng lúc này, tu vi của Thánh Nữ vừa nhìn là thấu.
Siêu Phàm nhất tầng cảnh!
Tuổi của nàng cũng không hơn hắn là bao, nhưng có trình độ như vậy, Cửu Thiên Thánh Địa quả là rất giỏi.
– Ta thấy chúng ta vẫn nên chiếu cố cho nhau thì tốt, ngươi nói xem?
Thánh Nữ đột nhiên đề nghị, nàng vốn cho rằng nhiều người cùng xuống biển thế này không thể có chuyện gì, nhưng trên đường tìm kiếm, liên tiếp xuất hiện tình huống nàng không nghĩ đến, nàng mới ý thức được trong di tích thượng cổ này tồn tại những nguy hiểm nàng không thể ngăn nổi.
Hiện tại thần hồn linh thể lại bị kéo xuống nơi này, Thánh Nữ tự nhiên là muốn tìm người trợ giúp, quan tâm lẫn nhau.
– Ta không mang theo gánh nặng.
Dương Khai nhìn nàng, lắc đầu.
Thánh Nữ bĩu môi nói:
– Tên tiểu tử thối, ngươi vẫn chưa thấy khả năng của ta, sao biết ta là gánh nặng của ngươi? Nói không chừng ngươi mới là gánh nặng của ta, đến lúc thực sự có nguy hiểm, ai chăm sóc ai còn chưa biết.
– Vậy ngươi cho ta xem khả năng của ngươi.
Dương Khai cười, thần sắc thản nhiên
– Đợi ta thấy rồi, mới suy nghĩ có nên hợp tác với ngươi không.
Khuôn mặt xinh đẹp của Thánh Nữ có chút lạnh, hừ một tiếng, cũng không muốn nói thêm với Dương Khai.
Từ nhỏ đến lớn, dù nàng ít tiếp xúc với nam nhi cùng trang lứa, nhưng cũng chưa từng nghĩ, trên đời lại có loại nam nhi thối như Dương Khai, tính tình tự cao tự đại.
Cứ như trên đời này chỉ mình hắn lợi hại, những người khác đều không đáng.
Người này thật đáng ghét.
Trong khi hai người nói chuyện, liên minh thất gia cùng các võ giả họ triệu tập tới cũng đang xì xào bàn tán, dò xét tình hình trước mắt.
– Nhìn phía trên kia!
Chợt một tiếng thét kinh hãi truyền ra, nghe vậy, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy trong hư không mịt mù, có mấy chữ lớn kim quang phát sáng, vô cùng chói mắt.
Thần Chiến Chi Đình!
Bốn chữ lớn, mỗi nét đều rất cứng cáp, có lực, lộ ra ý vị không nói ra được, hơn nữa, những bút tích này không phải dùng phương thức bình thường viết lên, mà dùng lực lượng thần thức khắc ở phía trên kia.
Dù đã qua nhiều năm tháng, nét uy nghiêm từ bốn chữ đó lộ ra vẫn chưa hề bị xòa nhòa, chỉ vừa nhìn liền vội rời ánh mắt đi, dường như tiếp tục nhìn, thần hồn linh thể của mình liền bị hủy diệt.
– Thần Chiến Chi Đình? Có phải là nơi có thể lý giải Thần Thức Chi Chiến?
– Nói như vậy, quả cầu kim quang là một thần hồn bí bảo rồi?
– Thần hồn linh thể của ta bị kéo xuống đây là để chúng ta chiến đấu?
Mọi người đua nhau nói, nhanh chóng làm rõ manh mối, không khác gì phỏng đoán của Dương Khai.
Hải Vạn Cổ vẫy tay, ra hiệu cho mọi người bình tĩnh, cao giọng nói:
– Nếu như đây đúng là bên trong bí bảo, mà thần hồn linh thể của chúng ta bị kéo xuống đây, vậy nếu chúng ta muốn ra ngoài, trước tiên phải tìm được lối ra mới được, các vị chớ nhàn rỗi nữa, tìm xung quanh xem, xem xem ở đây có huyền cơ ẩn giấu nào không!
Nghe y nói vậy, mọi người liền chia nhau hành động.
Không gian mịt mù này nhìn có vẻ rộng lớn nhưng mọi người hành động mới thấy, không gian trong này vô cùng quái dị.
Bất luận mọi người đi thế nào, cũng không rời khỏi giới hạn chu vi vài dặm, luôn lưu chuyển ở đây.
Tìm tới tìm lui, tìm một hồi lâu, cũng không có ai phát hiện dấu hiệu khả nghi nào, một số người không khỏi nản lòng.
Những Siêu Phàm Cảnh của liên minh thất gia cũng đang tìm kiếm, năng lực thần thức hơn người luôn đặt ra ngoài, nhưng dù họ nỗ lực thế nào, không gian trắng xóa này cũng giống như một nơi không điểm dừng, giam giữ tất cả mọi người ở đây, đóng kín mọi lối ra của họ.
– Ngươi tìm được chưa?
Thánh Nữ Cửu Thiên Thánh Địa đột nhiên lại đến bên Dương Khai, hỏi như không có chuyện gì, dường như những chuyện không vui giữa nàng và Dương Khai, nàng ta đã quên hết.