“Trương Thác, anh đi theo tôi qua đây” Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác, lạnh giọng nói, sau đó quay đầu đi ra ngoài khu vực dùng tiệc. Trương Thác vội vàng đuổi theo Lâm Ngữ Lam.
Ngoài hành lang phòng tiệc, Lâm Ngữ Lam đứng một mình ở đó, vóc dáng cao gầy, váy dài màu đen khiến cô trông như một đóa hoa hồng đen quyến rũ, khiến người ta chỉ dám thưởng thức chứ không dám đụng vào.
“Vợ, có chuyện gì mà còn phải nói lén lút vậy?” Trương Thác cười đi đến trước mặt cô Nhìn nụ cười của người đàn ông này, Lâm Ngữ Lam thật sự sợ mình không nhịn được sẽ nhào vào lòng anh. Nhưng Lâm Ngữ Lam vẫn luôn tự nhủ rằng mình phải nhịn xuống, không thể vì bản thân mình mà khiến anh rơi vào nguy hiểm.
Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác, lạnh giọng nói: “Anh nhỏ mọn vậy hả? Người khác chỉ nói với tôi mấy câu mà anh đã ra tay đánh người rồi à?”
“Đúng, anh nhỏ mọn như thế đấy” Trương Thác không phủ nhận: “Anh không tiếp thụ được người đàn ông khác nói chuyện với vợ anh, em là của anh!”
Nghe lời nói vừa bá đạo vừa ghen tuông của Trương Thác, trong lòng Lâm Ngữ Lam ngọt ngào, nhưng vẫn không biểu hiện mảy may.
“Trương Thác, tôi nói với anh lần nữa, tôi đã không còn thích anh nữa, từ hôm nay trở đi anh không phải là chồng tôi, tôi kết giao với ai không hề liên quan tới anh, anh hiểu chưa?”
Lâm Ngữ Lam cố ý làm cho giọng mình trở nên lạnh như băng.
Trương Thác lắc đầu: “Anh không rõ. Em là vợ anh, chúng ta đã đăng ký kết hôn Lâm Ngữ Lam cao giọng nói: “Chẳng qua chỉ là một tờ hợp đồng mà thôi, tôi có thể đơn phương hủy bỏ bất cứ lúc nào: Trương Thác thờ ơ xòe tay: “Vậy thì anh sẽ đền tiền hủy hợp đồng. Bao nhiêu tiền em nói đi, tóm lại anh không đồng ý ly hôn”
“Anh!” Thấy vẻ mặt vô lại của Trương Thác, Lâm Ngữ Lam phồng má, không nói nên lời. Trương Thác cười gian xảo: “Vợ, có phải em hiểu lầm gì anh không? Nói cho anh đi”
Trương Thác nói rồi dang tay ra, muốn ôm Lâm Ngữ Lam.
“Cách tôi xa một chút!” Lâm Ngữ Lam đẩy Trương Thác ra. Mặc dù giọng điệu rất khó chịu, nhưng trong mắt cô không hề biểu hiện ra vẻ chán ghét đối với Trương Thác: “Tôi nói cho anh biết, bất kể anh có đồng ý hay không thì tôi chắc chắn sẽ ly hôn với anh. Còn nữa, đừng đi theo tôi, nghe chưa?”
Trương Thác dang tay ra dừng lại trước mặt Lâm Thùy.
Hân: “Vợ, em nói cho anh nghe đi, có phải em gặp được chuyện gì không? Hay là có kẻ nào đe dọa em? Em nói cho anh đi!”