– Hân hạnh được làm quen, ta là Tống Thanh.(Tống Thanh)
Tống Thanh mỉm cười thân thiện chào hỏi Dược Linh nhưng nàng ngó lơ hắn khiến cho Tống Thanh xấu hổ không thôi.
Khảo hạch thứ hai là tại Đan giới tìm dược liệu mà quyển trục yêu cầu, cửa ải này là loại nhiều người nhất vì có khi nhiệm vụ của hai người giống như phải tranh đoạt một phen hơn nữa có Ma thú bên trong.
Toàn bộ người thông qua cửa thứ nhất lâu lâu liếc nhìn một lão giả mặc quần áo bình thường ngồi khoanh chân trên người một con rùa lớn màu đen như hắc thiết. Từ chiếc huy chương trước ngực lão giả, hiển nhiên có thể thấy được hắn là người của Đan Tháp.
– Thời gian đã đến, có thể đi vào Đan giới rồi. Trước khi đi vào trong đó phải đến chỗ ta lấy một tờ danh sách dược liệu, bản đồ của Đan giới cùng một viên Không Gian Thạch. Danh sách dược liệu là những dược liệu mà các ngươi phải tìm kiếm ở bên trong. Chỉ có đem toàn bộ dược tài thu thập đủ mới có thể tính là thông qua cửa ải này. Tác dụng của bản đồ, ta không cần phải nói nhiều, trên đó có viết địa điểm cửa ra vào của Đan giới. Sau khi các ngươi tìm đủ dược liệu thì chạy đến nơi đó là được.(Lão già)
– Về phần Không Gian Thạch là dùng để bảo vệ tính mạng. Nếu như vô tình gặp phải tình huống khẩn cấp, có thể bóp nát Không Gian Thạch sau đó ngươi sẽ tự động bị đưa ra khỏi Đan giới nhưng cũng tượng trưng cho việc ngươi mất đi tư cách tiếp tục dự thi. Tất cả đều hiểu rồi chứ?(Lão già)
Nghe vậy mọi người đều khẽ gật đầu. Những người có thể đến được đây, không có một ai kém cỏi, đương nhiên đều hiểu rõ được lão nhân trước mặt cũng không phải là người tầm thường.
– Bên trong Đan giới, vì bị hư tổn nên không thích hợp cho việc ở lâu. Bởi vậy các ngươi chỉ có mười ngày để tìm kiếm các dược liệu cần thiết trong nhiệm vụ. Phân biệt dược liệu là kiến thức cơ bản của Luyện Dược Sư.(Lão già)
– Bên trong Đan giới mặc dù không thích hợp cho người ở nhưng đối với một ít Ma thú mà nói thì đó lại là động tiên. Trải qua nhiều năm sinh sản, Ma thú trong Đan giới cũng cực kỳ mạnh mẽ. Nếu như gặp phải chúng, cần cẩn thận một chút, đừng có đánh mất luôn cái mạng nhỏ của mình. Bởi vì, sẽ không có ai đi cứu các ngươi. Điểm này, các ngươi nên sớm có chuẩn bị về tâm lý. Đan hội cũng không phải là trò chơi, càng không phải là một trận đấu bình thường. Nơi này, là một tràng thi đấu đổ máu.(Lão già)
– Đã chuẩn bị tốt tâm lý thì đi lên nhận đồ. Bây giờ nếu muốn rời đi thì vẫn còn kịp.(Lão già)
Lời đe dọa của lão già không có khiến ai trùng bước cả, lần lượt từng người tới nhận quyển trục nhiệm vụ rồi đi vào trong Đan giới. Dược Linh cũng tiếp nhận đồ vật bỏ vào trong giới chỉ rồi rảo bước đi vào trong Đan giới.
Dược Linh xuất hiện là một vùng bình nguyên hoang vắng, chỉ có một màu vàng nâu trải dài, điểm xuyết chút màu xanh, dường như là minh chứng cho sự sống ở nơi này. Một vài Ma thú nhỏ thoáng xuất hiện rồi mang theo bụi đất vàng biến mất ở phía xa.
– Để xem thử nhiệm vụ yêu cầu thu hoạch gì?(Dược Linh)
Dược Linh lấy ra quyển trục nhiệm vụ kiểm tra xem mình cần phải thu hoạch những gì. Quyển trục nhiệm vụ chỉ yêu cầu ba loại dược liệu mà ba loại này làm cho Dược Linh có chút khó thu hoạch.
– Long Lân Cửu Diệp Chi, Ma Huyết Linh Quả, Thăng Tiên Thảo.(Dược Linh)
– Đan tháp cũng quá ác đi! Diện tích của Đan giới này hẳn là không nhỏ, muốn kiếm ba loại thiên tài địa bảo quý hiếm này đâu phải dễ dàng.(Dược Linh)
May ra, bản đồ trong tay mỗi người dự thi đều có tiêu chí một khu vực nhất định dễ cho thí sinh thu hoạch.
– Có tiêu chí thì mọi việc dễ hơn nhiều.(Dược Linh)
Dược Linh lập tức khởi hành tới khu vực có dược liệu mà mình cần gần nhất được tiêu chí trên bản đồ. Dược Linh vừa mới chạy không được bao lâu thì bình nguyên rơi xuống vài bóng người, những người này vừa đặt chân xuống thì cồn cát trên mặt đất đột nghiên động đậy, rồi một con Cự mãng khổng lồ to vài chục trượng vươn mình dậy. Nó dữ tợn há cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn, trực tiếp lao tới định cắn xé một Luyện Dược Sư.
Biến cố đột ngột xuất hiện làm tên Luyện dược sư kia hơi kinh hãi nhưng cũng không quá hoảng loạn. Hắn quát lạnh một tiếng, một luồng đấu khí hùng hồn dữ dội tuôn ra, hung hăng đánh mạnh vào đầu Cự Mãng. Lực đạo mạnh mẽ khiến cho đầu của Cự Mãng ngay lập tức nổ tung.
– Tiểu tử, nhìn bộ dạng ngươi cũng có chút tài năng. Khôn hồn thì cút sang một bên cho ta.(Đại hán)
Mấy người này xuất hiện thì Dược Linh dừng lại thân hình nhìn sang, nàng vừa vặn thấy được đại hán vung trong tay tinh cương thiết côn đập nện vào ngực tên Luyện Dược Sư mới giết chết cự mãng.
– Ồ, không ngờ ở đây gặp phải một nữ hài.(Đại hán)
Đại hán nhìn Dược Linh với ánh mắt dâm tà, điều này làm cho nàng cực kì chán ghét. Dược linh vung tay lên thì Đấu Khí hóa thành kiếm nhận chém về phía đại hán, đại hán bị công kích bất ngờ chỉ biết dùng tinh cương thiết côn hoành tại trước ngực đón đỡ.
– Nữ hài mà hung hăng làm gì?(Đại hán)
Phốc
Đại hán vừa nói xong cảm thấy cổ đau xót, hắn ánh mắt co rụi lại không cam lòng ngã xuống đất.
Nơi cự mãng chết có hố sâu mà bên trong hố sâu có một cái rễ sâu màu vàng sẫm cỡ đầu trẻ nhỏ hiện ra trước mắt mọi người.
– Địa Hoàng Tinh?(Người qua đường)
Nhìn hình dáng khối rễ đó, xung quanh nhất thời vang lên hàng loạt tiếng kinh hô.
Địa Hoàng Tinh là một loại dược liệu hiếm có do Đại địa chi lực ngưng tụ thành. Dùng Địa Hoàng Tinh luyện chế một số loại đan dược có hiệu quả khá tốt trong việc ức chế năng lượng bạo động trong quá trình luyện công. Dược Linh nhìn Địa Hoàng Tinh ở trong hố đất có điều suy nghĩ.
Trăm năm Địa hoàng tinh chỉ lớn cỡ nắm tay đã được coi là cực kì hiếm thấy. Không ngờ rằng Địa Hoàng tinh trong Đan giới lại có thể trưởng thành đến hình dáng này, thật khiến cho người ta kinh ngạc. Chắc hẳn gốc Địa Hoàng tinh này cũng phải đạt đến nghìn năm tuổi. Nếu thứ này mang ra bên ngoài, chắc chắn sẽ khiến không ít kẻ đỏ mắt thèm thuồng.
– Hẵn là phát hiện ra Địa Hoàng Mãng mới biết nơi đây có Địa Hoàng Tinh.
Nơi nào có Địa Hoàng mãng xuất hiện thì nơi đó chắc chắn sẽ có Địa Hoàng tinh. Chẳng qua Địa Hoàng Mãng và Cự mãng bình thường không khác nhau nhiều lắm, nếu không phải là người có nhiều kinh nghiệm thì khó mà phân biệt được.
– Địa Hoàng Tinh này là của ta, không ai có ý kiến?(Dược Linh)
Ở đây hơn mười danh Luyện Dược Sư đều lắc đầu không có ý kiến gì, dù sao bọn hắn là chứng kiến Dược Linh một lời không hợp liền sát nhân, bọn hắn vẫn yếu quý tính mạng của mình. Thấy không có ai phản đối thì Dược Linh vung tay đem Địa Hoàng Tinh nghìn năm thu vào nạp giới.
Địa Hoàng Tinh bị Dược Linh thu hoạch thì mười tên Luyện Dược Sư rời đi, Dược Linh chắn ăn kiểm tra xung quanh xác định không có ai thì nhìn chăm chú vào mặt đất. Nàng từng được Đường Long giáo qua Địa Hoàng Tinh chính là do tinh thuần Đại địa chi lực trầm ổn hậu trọng ngưng tụ mà sinh ra nhưng chính vì thế mà nó cũng có tính cực hạn. Phàm là Địa Hoàng Tinh sinh trưởng sau một trăm năm sẽ bởi vì năng lượng bão hòa mà không tăng trưởng thêm nữa cũng chính vì thế mà Địa Hoàng tinh hơn trăm năm mới quý giá đến vậy.
Đường Long từng nói với nàng, nếu Địa Hoàng Tinh có tuổi thọ hơn xa trăm năm, vậy thì thứ nuôi dưỡng cho Địa Hoàng Tinh sinh trưởng chắc chắn không phải là Đại địa chi lực mà là một thứ Thiên Địa kỳ vật khác.
Dược Linh khi thấy Địa Hoàng Tinh nghìn năm liền biết bên dưới hẵn là có Thiên Địa kỳ vật khác nuôi dưỡng.
– Không hỗ là Đan giới.
Dược Linh bàn tay gập lại, đánh mạnh về phía hố sâu. Một luồng hấp lực bùng phát, cả tảng lớn bùn đất bay ra. Dược Linh kiên trì đào 5 phút cũng được hồi báo, bên dưới là một khối ngọc thạch.
– Đây là Địa Tâm Ngọc Mẫu.(Dược Linh)
•Địa Tâm Ngọc Mẫu: Một loại Ngọc thạch thần kỳ do Đại Địa Chi Lực ngưng tụ vô số năm tháng mới có thể thành hình. Bởi vì sự trầm ổn hậu trọng đặc thù của Đại Địa Chi Lực mà trở thành bảo bối vạn kim khó cầu đối với người tu luyện. Trong lúc tu luyện hoặc luyện đan mà có được Địa Tâm Ngọc Mẫu mang theo người sẽ có hiệu quả cực kỳ tốt trong việc áp chế năng lượng cuồng bạo trong cơ thể. Có thứ này thì tỷ lệ bị tẩu hỏa nhập ma cũng sẽ giảm tới mức thấp nhất.
– Thu hoạch ngoài ý muốn.(Dược Linh)
Dược Linh thu cất Địa Tâm Ngọc Mẫu vào nạp giới rồi đi tìm dược liệu mà nhiệm vụ yêu cầu.
– Ha ha, tiểu cô nương hễ là thiên tài địa bảo, người thấy được đều có phần. Ngươi nhận lấy toàn bộ như vậy, có chút không hợp quy củ rồi.(Kẻ thần bí)
– Cuối cùng cũng chịu hiện thân?(Dược Linh)
– Haha, tiểu cô nương đúng là không biết hàng. Bên trong Địa Tâm Ngọc Mẫu có Địa Tâm Hồn Tủy nên ta không thể không hiện thân. Lão phu Hoàng Dịch, không biết tiểu hữu đã từng nghe qua hay chưa? Nhưng chưa từng nghe qua cũng không sao cả! Ta biết rằng ngươi cũng là một cường giả Đấu Tông, bởi vậy cũng không muốn mạnh mẽ cướp đoạt. Chia một nửa Địa Tâm Hồn Tủy cho ta, ta có thể cho ngươi rời đi.(Hoàng Dịch)
– Chia một nửa Địa Tâm Hồn Tủy? Lão già, ngươi đúng là công phu sư tử ngoạm.(Dược Linh)
– Quy củ hễ là thiên tài địa bảo, người thấy được đều có phần chỉ là cái cớ mà lão già ngươi để ta giao ra một nửa Địa Tâm Hồn Tủy mà thôi.(Dược Linh)
– Không giao cũng được, vậy thì ta đoạt lấy nó.(Hoàng Dịch)
– Không biết sống chết.(Dược Linh)
Dược Linh không che dấu khí tức nữa mà bạo phát khí tức Đấu Tôn của mình, Hoàng Dịch cảm ứng được Dược Linh là Đấu Tôn liền biến sắc. Hắn không ngờ tới mình lại chạm trán với Đấu Tôn.
– Khoang đã… chúng ta có thể thương lượng.(Hoàng Dịch)
– Không có thương lượng gì ở đây cả.(Dược Linh)
Dược Linh biến mất tại chỗ, Hoàng Dịch cảm thấy lồng ngực đau xót cúi đầu nhìn lấy thì phát hiện lồng ngực vị trí trái tim đã xuất hiện lỗ máu.
– Chỉ mới nhỏ tuổi mà tâm ngoan thủ lạc.(Hoàng Dịch)
Hoàng Dịch nói xong những lời đó thì ngã xuống khí tuyệt bỏ mình, hắn giờ hối hận trong lòng khi mà tranh giành Địa Tâm Hồn Tủy với Dược Linh.
Dược Linh chạy đến nơi gần nhất là được tiêu chí trên bản đồ có tên là Vạn Dược Sơn Mạch, khi nàng tới đây tìm kiếm một lượt cũng tìm được Ma Huyết Linh Quả, ở đây nàng xảy ra tranh chấp với một người vì hắn trong danh sách nhiệm vụ có Ma Huyết Linh Quả. Hắn không có lấy đi là vì có một con Lục giai Ma thú Quỷ Linh Đằn thủ hộ, cuối cùng tiện nghi Dược Linh.
Dược Linh tại trong Vạn Dược Sơn Mạch dạo quanh phát hiện ra hai loại dược liệu Long Lân Cửu Diệp Chi cùng Thăng Tiên Thảo lại không có định rời đi phát hiện ra có nhiều người đang tập trung lại.
– Chư vị, chắc hẳn trên bản đồ của các ngươi cũng đánh dấu ba điểm đỏ, ở trong Vạn Dược Sơn Mạch, quả thật có vật phẩm nhiệm vụ của các ngươi nhưng các ngươi hẳn là cũng tinh tường, trong dãy núi này không phải cứ muốn lấy là có thể lấy được.(Tống Thanh)
– Tống Thanh? Hắn làm gì ở đây?(Dược Linh)
Dược Linh tính rời đi nghe được giọng Tống Thanh trò chuyện nên trốn ở một bên lắng nghe xem hắn nói gì.
– Theo ta được biết, trong Vạn Dược Sơn Mạch này Ma thú rất nhiều mà chỉ huy những Ma thú này là một đầu Thất Giai đỉnh phong, thậm chí còn một nửa sắp đột phá Bát Giai tuyệt thế hung thú, hung thú này dùng một phương pháp đặc biệt đem tất cả thiên tài địa bảo trong sơn mạch dời về động phủ của nó, trong đó có rất nhiều vật phẩm nhiệm vụ của chúng ta ở đó.(Tống Thanh)
– Thì ra là vậy, hèn chi ta tìm mãi mà không thấy Long Lân Cửu Diệp Chi cùng Thăng Tiên Thảo. Có lẽ bên trong động phủ của con Thất giai đỉnh phong Ma thú kia có dược liệu mà ta cần.(Dược Linh)
– Dưới trướng của ma thú này, còn có rất nhiều ma thú cực mạnh khác, nếu muốn một mình làm việc thì trừ khi ngươi đạt tới cảnh giới Đấu Tôn. Nói cách khác, nếu một mình xông vào thì mọi người không thể có được vật phẩm mình cần, cho nên ta đề nghị mọi người liên thủ, đối phó với con ma thú kia trước, chỉ cần giải quyết nó đám Ma thú còn lại sẽ tự chạy tán loạn.(Tống Thanh)
Tống Thanh cũng không có nói chuyện giật gân, có đầu hung thú kia tọa trấn ở Vạn Dược Sơn Mạch, bọn họ đừng nghĩ có được bất cứ vật phẩm nhiệm vụ nào.
– Ta biết rõ tất cả mọi người đang suy nghĩ gì, chúng ta có thể làm hiệp định, trước khi đem con hung thú kia giải quyết, đều không được ra tay với đồng bạn, nếu có ai vi phạm ước định, chắc chắn sẽ gặp những người còn lại liên thủ đối phó, thế nào?(Tống Thanh)
Nghe vậy, người ở chỗ này đều hai mặt nhìn nhau, trầm ngâm trong chốc lát cũng có một số người đồng ý, nếu không tìm được biện pháp nào thì họ cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ, bởi vậy lập tức trong đám người vang lên những âm thanh phụ họa, Tống Thanh là người của Đan Tháp, những người ở chỗ này đều biết, lời của hắn tự nhiên càng thêm có trọng lượng.
Thấy vậy, Tống Thanh cũng mỉm cười, nghiêng đầu nhìn sang Tào Dĩnh trong mắt có chút đắc ý, có thể ở trước mặt người đẹp đem những Luyện Dược Sư này thu phục cũng không phải người bình thường có thể làm được.
– Dược Linh, nếu đã đến sao không hiện thân?(Tào Dĩnh)
Ở đây, Tào Dĩnh là có Linh hồn lực cường đại nhất nên khi Dược Linh thì nàng đã phát hiện ra. Dược Linh biết mình trốn không thoát cảm nhận của Tào Dĩnh nên chủ động hiện thân, Tống Thanh thấy Dược Linh xuất hiện thì đôi mắt lóe tiến ý.
– Dược Linh muội, có muốn gia nhập vào đoàn của chúng ta hay không?(Tống Thanh)
– Xin gọi ta là Dược Linh tiểu thư, chúng ta không có thân quen đến mức như vậy.(Dược Linh)
– Về phần gia nhập vào đoàn của các ngươi thì bỏ đi. Nhiều người nhãn tạp nên ta không có hứng thú.(Dược Linh)
Dược Linh nói xong xoay người rời đi, nàng là không có hứng thú với việc cùng Tống Thanh cùng một chỗ, hắn làm cho nàng buồn nôn. Dược Linh vừa mới xoay người thì nàng cảm nhận được có vài âm thanh xé gió truyền tới, nàng nhìn lại thì thấy đó là Thần Nhàn Huyền Minh Tông thiếu tông chủ.
– Là ngươi?(Thần Nhàn)
Thần Nhàn vào đêm hôm qua dưới sự yểm hộ của cường giả Huyền Minh Tông mới tránh thoát được một kiếp, hắn rất khôn khi mà chạy vào trong Đan Tháp vì hắn tin tưởng Đường Long sẽ không xằng bậy.
– Đúng vậy, thật là oan gia ngõ hẹp.(Dược Linh)
– Chờ đã, chúng ta có thể hảo hảo thương lượng không?(Thần Nhàn)
– Ngươi đem hành tung của chúng ta cáo tri Hồn Điện đã khiến cho huynh ấy tức giận rồi. Ngươi không giữ được mạng của mình được đâu.(Dược Linh)
– Khôngggg.(Thần Nhàn)
Dược Linh thân hình lóe lên không có quan tâm Thần Nhàn cầu xin, nàng khi xuất hiện lần nữa thì mi tâm Thần Nhàn đã xuất hiện lỗ máu. Biến cố này làm cho những người có mặt tại đây giật mình không thôi.
– Dược Linh muội sát tâm thật lớn nha.(Tào Dĩnh)
– Chỉ là hắn tự tìm chết mà thôi. Phu quân từng dặn nếu vào trong Đan giới có đụng phải Thần Nhàn thì cứ việc xuất thủ giết chết.(Dược Linh)
– Không phiền khi hai chúng ta cùng đi chứ?(Tào Dĩnh)
– Không phiền chút nào.(Dược Linh)
Thế là, Dược Linh cùng Tào Dĩnh và Đan Thần tạo thành nhóm nhỏ hướng Vạn Dược Sơn Mạch một phương hướng khác mà đi. Tống Thanh thấy Tào Dĩnh cùng Dược Linh rời đi thì sắc mặt âm trầm cực kì.
– Không ngờ tới ngoài trừ Tào Dĩnh cùng Đan Thần thì Dược Linh cũng gia nhập vào. Đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.(Mộ Cốt Lão Nhân)