Chỉ một gốc cây liền khổng lồ như tinh cầu, rễ của cây cối bắt được bảy viên tinh cầu này, ở trong không gian quay chung quanh Thái Dương phiêu lưu.
Một đại xà màu xanh quay quanh ở trên cây khô, cái đuôi thật dài quấn chặt lấy rể cây, đầu rắn thăm dò vào hư không, giắt tán trong cây, ánh mắt sâu kín nhìn thẳng trái cây kết xuất trên cành.
Mà ở trong tán cây, còn có một đầu hôi ưng đứng ở nơi đó.
Nhánh cây, lá cây, cành khô, cùng với rể cây nắm bảy viên tinh cầu, trải rộng sinh cơ nồng đậm, có vô số sinh linh ở trong đó phồn diễn sinh sống, Giang Nam nhìn thật kỹ, chỉ thấy trong đó còn có nhân loại, Yêu Tộc, ở trên lá cây thành lập từng quốc độ, những quốc độ này có cung phụng đại xà màu xanh, có cung phụng hôi ưng, còn có cung phụng Thần thụ, thành lập từng ngọn Thần Miếu tượng thần.
Hai con yêu thú này tản mát ra khí tức mạnh đến nổi kinh khủng, quả thực chính là Thần Ma, mà Thần thụ thì tản mát ra khí tức thánh khiết, tạo thế chân vạc, duy trì một loại thăng bằng kỳ diệu.
– Thần thụ này là một pháp bảo vô chủ, chỉ sợ cũng là cấp bậc Thần Tôn chi bảo!
Giang Nam cũng rút ra một ngụm lãnh khí, chủ nhân Thần thụ hiển nhiên đã chết không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng Thần thụ vẫn như cũ có sinh mệnh, từ pháp bảo chuyển thành sinh mệnh, hóa thành tinh cầu ở trong vũ trụ phiêu lưu, cuối cùng lưu đến bên cạnh Thái Dương này, trên cây diễn sinh ra tánh mạng sinh linh.
Mà con đại xà màu xanh cùng hôi ưng kia đoán chừng là Thần Ma ra đời trong tinh không Huyền Minh Nguyên Giới, vừa ra đời liền vô cùng mạnh mẻ, cuối cùng lựa chọn ở chỗ này sinh sống, cùng Thần thụ làm bạn.
Đại xà trên cây cùng hôi ưng rất xa đã nhìn thấy Giang Nam, nhưng lơ đễnh, đại xà tiếp tục ngó chừng trái cây trên cành, mà hôi ưng cũng tiếp tục hưởng thụ Thái Dương chiếu xạ.
– Đại Thiên Thế Giới thật là không gì không có, làm người ta mở rộng tầm mắt! Thần thụ kia hơn phân nửa là pháp bảo thời kỳ Trấn Thiên Thần Quốc, sau khi Trấn Thiên Thần Quốc tan biến, lưu đến chỗ này. Thần thụ thấp nhất đã sống hơn năm ngàn vạn năm! So sánh xuống, thọ nguyên Thần Ma bao gồm Thần Đế, ở trước mặt nó cũng bé nhỏ không đáng kể!
Trấn Thiên Thần Quốc kia mạnh như thế nào?
Giang Nam đã nhìn thấy qua ngọc bình, giờ phút này lại gặp được gốc cây này, chỉ sợ hai kiện bảo vật này cũng là Thần Tôn cấp, cái thần quốc đã từng huy hoàng nhất thời này, chỉ sợ có thể cùng Ứng Long Đại Thế Giới đánh đồng!
– Tỷ tỷ nói ao nhỏ nuôi không ra đại long, bất quá vì sao Huyền Minh Nguyên Giới có thể nuôi ra quái vật lớn như Trấn Thiên Thần Quốc?
Giang Nam khẽ cau mày:
– Hơn nữa, cho dù là Ứng Long Đại Thế Giới cũng đối với Huyền Minh Nguyên Giới mắt nhìn chằm chằm vào, muốn đem nguyên giới làm của riêng. Chẳng lẽ nói, Huyền Minh Nguyên Giới cũng không phải là giống như mặt ngoài nhìn qua đơn giản như vậy?
Giang Tuyết dù sao cũng là Thần Ma thế hệ này, tuổi còn nhẹ, không thể nào biết nhiều chuyện cũ biến mất của nguyên giới, nhưng lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới là nhân vật đã sống mấy ngàn vạn năm, chưởng khống Thiên Đạo chí bảo, Bất Tử Bất Diệt, hắn khẳng định biết càng nhiều bí mật.
– Huyền Minh nguyên quả nói không chừng là một cái ao có thể nuôi ra đại long….
Giang Nam nghỉ ngơi một lúc lâu, sau khi khôi phục tu vi liền xuyên qua hư không, tiếp tục hướng tinh vực của Trấn Thiên Thần Quốc bay đi.
Đột nhiên, tinh hạch trong mi tâm hắn lần nữa bành trướng, đã khuếch trương đến phạm vi ba ngàn dặm!
Mi tâm của Giang Nam trướng đau, một vết máu từ mi tâm chảy xuống, chỉ cảm thấy Tử Phủ của mình bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, thầm nghĩ:
– Tinh hạch bành trướng một lần nữa, liền là tử kỳ của ta, phải ở trước lúc bành trướng, chạy tới Trấn Thiên Thần Quốc!
Hắn tế lên Huyền Minh La Thiên Kính, chỉ thấy hắn đã ở trong tinh không phi hành một nửa khoảng cách, bất quá cách Trấn Thiên Thần Quốc vẫn còn cực kỳ xa xôi.