Bất quá, bởi vì có Thiên Giai Cảnh Hướng Thiên Tiếu ở đây nên thủ vệ ngược lại rất khách khí, nói:
– Lão gia chủ một mực thanh tu, rất ít gặp người, bốn người các ngươi có quan hệ gì với lão gia chủ? Nếu như không có quan hệ thì mời trở về đi, không nên quấy rầy lão gia chủ thanh tu.
Long Tử Nghiên nói:
– Long Đằng Hải là ông nội của ta.
Thủ vệ sững sờ, Xùy~~ cười một tiếng, nói:
– Cháu gái của lão gia chủ là Tử Lâm tiểu thư, ta biết rất rõ. Vị cô nương này, ngươi đừng giả mạo, xem ngươi xinh đẹp như tiên nên ta không đành lòng bắt ngươi lại.
Thủ vệ chỉ có hai mươi tuổi, còn khá trẻ, hắn vừa bước vào Địa giai cảnh không lâu. Một người thủ vệ khác chừng ba mươi tuổi, tu vi cũng cao hơn không ít, giờ phút này ánh mắt nhìn về phía Long Tử Nghiên sắc mặt đại biến.
Long Tử Nghiên tức giận dậm chân, hắn nói:
– Long Đằng Hải thật sự là ông nội của ta, ta tên là Long Tử Nghiên.
Thủ vệ vừa cười một tiếng, bất quá lập tức lại sững sờ, hắn cảm giác danh tự này tựa hồ có chút quen tai, hình như đã từng nghe đến.
Thủ vệ tuổi lớn hơn một chút lên tiếng kinh hô:
– Cô …cô là Long Tử Nghiên?
Mười năm trước thủ vệ này chỉ có 24 tuổi đã bước chân vào tu vi Địa giai cảnh tiến vào nội viện đông thành, vì thế sự tình mười năm trước hắn tận mắt chứng kiến.
– Đây là cô bé đáng thương năm đó sao? Hiện tại đã lớn như thế này rồi?
Trong lòng người này cảm thán nói.
Lúc này thủ vệ tuổi nhỏ hơn một chút thét lên một tiếng kinh hãi:
– Ngươi chính là con gái của phản đồ Long Hạo Thanh.
Sắc mặt Long Tử Nghiên lập tức trầm xuống.
Ánh mắt của Huyền Thiên lập tức nhìn về phía thủ vệ tuổi trẻ, như là hai đạo kiếm quang kích xạ tới.
Trong nháy mắt thủ vệ này như là bị lưỡi kiếm kề sát cổ, cảm giác lạnh buốt vô cùng, tựa hồ tánh mạng đã không còn nằm trong tay mình nữa. Mồ hôi lạnh đầm đìa, ánh mắt hắn hoảng sợ, rốt cuộc nói không ra lời.
Thủ vệ lớn tuổi hơn nói:
– Chư vị xin bớt giận, ta đi thông báo, bất quá cô nương, lão gia chủ vì thanh tĩnh nên ở trong một cái sân nhỏ hẻo lánh, chúng ta là thủ vệ ở đây, không có quyền lực đi trực tiếp thông báo đấy, chỉ có thể thông báo cấp trên của chúng ta… Chỉ sợ. . . Chỉ sợ không có dễ nói chuyện như vậy, cô nương nghe ta một câu, không bằng ly khai đi. Cấp trên của ta là thân tín của gia chủ, mười năm trước chuyện ngươi có lẽ nhớ rõ, gia chủ chỉ sợ sẽ không để cho cô nương gặp lão gia chủ.
Huyền Thiên thu hồi kiếm mục, nói:
– Ngươi chỉ cần thông báo, không thấy Long Đằng Hải tiền bối, chúng ta quyết không bỏ qua.
Long Đằng Hải có thể nói là một thân nhân duy nhất của Long Tử Nghiên, hiện tại đã đến Long gia, không gặp người mà đã đi thì còn gì đạo lý.
Coi như là đánh! Vậy cũng phải đánh mà vào!
Huyền Thiên thu hồi ánh mắt, thủ vệ tuổi còn trẻ chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ đi, lúc này hắn mới phát hiện mình đã mồ hôi đầy người. Vừa rồi như là đi một chuyến ở quỷ môn quan, trong lòng hoảng sợ vô cùng, không dám mở miệng nữa.
– Ai. . . Mấy vị chờ một lát.
Thủ vệ lớn tuổi hơn thở dài một hơi, sau đó, liền tiến vào trong nội viện.
Cũng không lâu lắm liền có tiếng bước chân từ trong nội viện truyền đến, nghe thanh âm dường như có ba bốn người.
Còn chưa thấy người đã có tiếng gầm truyền tới:
– Phản đồ cấu kết Luyện Huyết Tà Giáo vũ giả Thần Châu mỗi người đều muốn chém, dám chạy tới Long gia, thật sự là to gan.
Nghe được thanh âm này, thủ vệ tuổi trẻ lập tức trấn định không ít, hắn ngây ngô nói:
– Thủ lĩnh của chúng ta đại nhân Long Thừa Minh đến rồi, các ngươi xong. . . Đã xong.