– Chuyện này vô cùng quan trọng, không thể coi như là việc bình thường, cho nên lão phu sẽ đích thân khảo nghiệm. Nếu như Đường Long có thể chống đỡ lão phu được mười hồi thì Bản nguyên Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa sẽ phân cho Đường Long tiểu hữu một phần.(Nhị trưởng lão)
Lời này vừa phát ra thì trong đại điện nhất thời im lặng. Phần đông trưởng lão phía dưới đều hai mặt nhìn nhau, nhịn không được cười khổ một tiếng. Thực lực của Nhị trưởng lão như thế nào thì bọn họ cũng hiểu rõ, hắn là Đấu Tông đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa là có thể tiến vào Đấu Tôn. Nếu để cho hắn đích thân khảo nghiệm thì có vẻ khi dễ người một ít. Đường Hỏa Nhi nhíu mày lại, trong đôi mắt đẹp cũng có chút tức giận. Lão gia hỏa này thật là khi dễ người ta, cho dù là nàng thì cũng rất khó chống cự nổi.
– Thân thận hai người cùng Đường Long xê xích quá nhiều, ra tay cũng không tốt lắm. Ta thấy hay là để Đường Long đấu với Hỏa Nhi, chỉ cần thắng Hỏa Nhi thì coi như hắn thông qua, thế nào?(Đường Chấn)
– Hỏa Nhi tiểu thư quả là một lựa chọn thích hợp nhưng Đường Long cách đây năm ngày mới luyện chế Hỏa Bồ Đan cho Hỏa Nhi thành công mà Hỏa Nhi lại là nữ tử, khó tránh lúc động thủ có điểm lưu tình, cho nên cũng không quá thích hợp.(Nhị trưởng lão)
– Ta thấy vẫn để cho Tam trưởng lão ra tay.(Nhị trưởng lão)
– Đường Cốc chủ, không cần xoáy xoắn vấn đề này. Ta có đề nghị thế này, chi bằng hai vị trưởng lão cùng nhau xuất thủ đi.
Lời nói của Đường Long làm cho các vị trưởng lão Phần Viêm Cốc giật mình, Đường Chấn khó thể tin nhìn Đường Long, Đường Hỏa Nhi giật góc áo của cậu ra hiệu đừng manh động.
– Tiểu tử, ta rất bội phục dũng khí của ngươi. Ta nhắc cho ngươi biết, ta là Bát tinh Đấu Tông mà Nhị trưởng lão lại là Đấu Tông đỉnh phong. Ngươi chắn rằng sẽ khiêu chiến hai chúng ta?(Ngô Thần)
– Chắn chắc, ta thực lực không như bề ngoài đâu.
Đường Long vốn ưu thích giả heo ăn thịt hổ, cậu từ lúc đầu tới Phần Viêm Cốc chỉ biểu hiện ra Nhị tinh Đấu Tông mà thôi. Đường Long trên thân khí thế đột nhiên thay đổi, từ Nhị tinh Đấu Tông thăng đến Nhất tinh Đấu Tôn mới dừng lại.
– Đấu Tôn? Hảo tiểu tử, đến cả ta cũng bị lừa.(Đường Chấn)
Ngô Thần cùng Nhị trưởng lão khóe miệng co giật, bọn hắn không ngờ tới Đường Long ẩn dấu tu vi, lấy thực lực của bọn họ thì biết Đường Long không có dùng Bí pháp mạnh mẽ tăng tu vi lên.
– Ở nơi này quá nhỏ nên ra ngoài sân khảo nghiệm đi. Hơn nữa, ta nghĩ đệ tử trong cốc đối với việc này cũng có chút hứng thú nên để cho họ quan sát một chút. Đây cũng là điều có lợi cho họ.(Ngô Thần)
Đường Long cùng Ngô Thần đi ra sân khảo nghiệm ở bên ngoài đại điện. Bên ngoài đại điện là một mảnh đất trống rộng rãi. Phóng mắt nhìn tới là có thể thấy ở cuối có một khu rừng cây xanh um, tạo thành một vòng tròn bao quanh cả đại điện lại.
Những trưởng lão Phần Viêm Cốc nối đuôi nhau mà ra mà người đi trước thì chính là Đường Chấn cùng Đường Hỏa Nhi. Hơn nữa còn có không ít các đệ tử Phần Viêm Cốc trông coi ở bên cạnh, bởi vì thế khi những người này vừa xuất hiện thì cũng bị không ít đệ tử Phần Viêm Cốc nhìn thấy. Trận chiến như vậy thì cho dù không phải là người thông minh cũng sẽ biết có chuyện gì xảy ra, cho nên từng tiếng bàn luận xôn xao nhất thời như một cơn sóng nước lan tỏa khắp bốn phương tám hướng. Chỉ ngắn ngủn trong vòng mười phút mà cả đại điện đã bị đông đúc đệ tử Phần Viêm Cốc vây quanh lại.
– Chuẩn bị tốt rồi chứ?(Ngô Thần)
– Phóng ngựa lại đây.
Ngô Thần nghe thấy thế thì cười to lên hai tiếng, tiếng cười thấm nhuộm đấu khí bàng bạc nên vang to lên như sấm mà thân hình cũng khẽ động, thoáng cái đã biến mất đi. Trong mắt của các đệ tử Phần Viêm Cốc thì Ngô Thần lúc này đã biến mất một cách quỷ dị còn đối với Đường Long thì lại có thể mơ hồ thấy được một tàn ảnh màu đỏ mang theo tiếng xé gió chói tai đột nhiên ập tới.
Phịch
Nắm tay màu đỏ của Ngô Thần quỷ dị hiện lên rồi oanh kích thật mạnh trên lồng ngực của Đường Long nhưng Đường Long chỉ đưa lên cánh tay của mình xòe lòng bàn tay ra đỡ lấy nấm đấm của Ngô Thần. Đường Long mỉm cười nhìn Ngô Thần sau đó hóa thành tia sét biến mất tại chỗ.
– Hắc hắc, đây hẵn là Tam Thiên Lôi Động của Phong Lôi Các đúng không? Quả thật có chút môn đạo.(Ngô Thần)
Cách Ngô Thần khoảng hơn mười mét thì thân hình Đường Long thoáng hiện ra, hắn lao tới Ngô Thần vung nấm đấm của mình. Sắc mặt của Ngô Thần cũng không có chút biến hóa, bàn tay của hắn còn có những ánh lửa quây quần mà dưới những ánh lửa đó thì bàn tay cư nhiên to lên thêm vài phần, từ xa nhìn lại thì giống như một cái quạt lửa vậy.
Ngô Thần công kích đánh vào người của Đường Long chỉ là cậu hóa thành lôi điện tiêu tán đi, Ngô Thần cảm giác cánh tay của mình tê dại. Hắn không biết Đường Long bản thân có Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp nên khi Ngô Thần tấn công sức mạnh của Dị Lôi sẽ ảnh hưởng đến hắn.
– Phân thân? Không đúng, đây là Tam Thiên Lôi Huyễn Thân Đấu Kỹ trấn các của Phong Lôi Các.(Ngô Thần)
– Thuần Dương Lạc Thủ.(Ngô Thần)
Hỏa Đấu Khí trong cơ thể vận chuyển đem lôi điện xâm nhập vào trong da thịt bức ra ngoài thì Ngô Thần triển khai phản kích của mình. Ngô Thần bàn tay hướng thẳng phần eo của Đường Long chộp tới.
– Long Trảo Thủ.
– Hàng Long Thập Bát Chưởng – Kiến Long Tại Điền.
Uỳnh
Trước ánh mắt của mỗi người, Thuần Dương Lạc Thủ của Ngô Thần cực kì quỷ dị bị Đường Long phá giải sau đó Ngô Thần bị một chưởng của Đường Long đánh bay vào thân cây. Ngô Thần lồng ngực có một đạo chưởng ấn khá rõ.
Ban nãy, khi Ngô Thần thi triển Thuần Dương Lạc Thủ sắp chộp vào eo của Đường Long thì bị bàn tay hóa trảo của Đường Long kẹp lại không thể rút ra, Ngô Thần cảm giác được công kích của Đường Long sắp rôi vào trên người muốn lùi về né tránh nhưng bàn tay bị Đường Long giữ lại cộng thêm tốc độ xuất thủ quá nhanh dẫn đến hắn ăn thiệt thòi.
– Thuần Dương Lạc Thủ, một trong những Đấu Kỹ Địa giai Cao cấp của Phần Viêm Cốc. Khi đã luyện tới trình độ lô hỏa thuần thanh thì có thể tùy tâm sở dục điều chỉnh độ dài của tay, khi đối địch có hiệu quả rất lớn. Không ngờ tới ngươi lại phản ứng nhanh như vậy.(Ngô Thần)
– Không hổ là trưởng lão Phần Viêm Cốc, Đấu Kỹ rất quỷ dị.
– Chúng ta tiếp đi.
Nhìn thấy Đường Long vẫn chưa vì thế mà ngã xuống, Ngô Thần hơi sững sờ rồi nhướng mày lên. Thuần Dương Lạc Thủ này không những có thể tạo ra công kích bất ngờ mà trong công kích còn có một luồng ám kình vô cùng nóng cháy cuồng bạo, một khi xâm nhập vào trong cơ thể thì sẽ chạy loạn khắp nơi. Mặc dù có thể không làm đối phương bị thương nặng nhưng cũng sẽ làm cho đối phương phải phân thần, có điều Đường Long cư nhiên không sao cả.
– Tam Thiên Lôi Động.
– Hủy Diệt Long Quyền – Lục Quyền – Cửu Trọng Kích.
– Không ổn, quyền này không thể ngạch kháng.(Ngô Thần)
Ngô Thần dùng tốc độ nhanh nhất của mình né đi, ngay khi hắn né đi thì quyền đầu của Đường Long oanh ra chín đạo quyền ảnh nện vào thân cây. Thân cây xuất hiện chín đạo quyền ấn rồi đột nhiên nổ tung.
– Hảo tiểu tử, lợi dụng ám kình mà ta đánh vào cơ thể gia tăng uy lực của Đấu Kỹ mà mình phát ra. Nếu ta không né tránh mà ngạch kháng thì trọng thương rồi.(Ngô Thần)
– Đối với Tam Thiên Lôi Động của Phong Lôi Các thì lão phu đã sớm muốn kiến thức một phen, ta cũng muốn xem thử rốt cuộc là Thiên Cương Toái Thạch Bộ của Phần Viêm Cốc ta hay Tam Thiên Lôi Động của bọn hắn lợi hại hơn.(Ngô Thần)
Ầm
Ngô Thần cười hắc hắc, bàn chân đang bốc lửa lên kia bỗng nhiên đạp mạnh một cái. Khối đá cứng rắn dưới chân Ngô Thần bỗng nhiên mở tung, mà cùng lúc đó thì thân hình của hắn cũng quỷ dị biến mất tại chỗ.
– Phụng bồi tới cùng.
Xẹt
Trên người Đường Long nổi lên Lôi Đấu Khí rồi đi xuống đôi chân, Đường Long cũng biến mất tại chỗ.
Uỳnh Ầm Oanh Oành
Liên tiếp hai người Đường Long và Ngô Thần giao thủ khi thi triển Thân pháp Đấu Kỹ, cả ha ingang tài ngang sức.
– Lục Hợp Du Thân Xích – Lục Hợp Hỏa.
Đường Long cánh tay hóa đao chặt về phía Ngô Thần, công kích mang theo kình phong vỗ thẳng vào người Ngô Thần. Ngô Thần từ trên bàn tay to màu đỏ kia có Đấu Khí màu đỏ dữ dội tuôn ra, mạnh mẽ chụp lấy cánh tay của Đường Long.
– Cơ hội tốt, Thuần Dương Lạc Thủ.(Ngô Thần)
Vù
Đường Long bị trảo thủ của Ngô Thần chộp vào lòng ngực thì bay ngược ra ngoài, cậu dùng phương pháp tá lực đả lực thông qua bàn tay truyền xuống đất ám kình, mỗi một bước cậu dẫm xuống để lại ấn giày.
– Trực tiếp ăn trọn Thuần Dương Lạc Thủ mà không hề hấn gì?(Đường Hỏa Nhi)
– Hỏa Nhi, con nên quan sát trận đấu này đi. Đây cơ hội khó kiếm được đấy.(Đường Chấn)
– Hai người này giao thủ đã được năm hồi rồi.(Đường Chấn)
Đường Chấn biết đây là Đường Long đang nhường nếu không bằng vào Nhất tinh Đấu Tôn cùng với những thứ quỷ quái mà chỉ Đấu Tôn mới làm được thì Ngô Thần đã thua từ lâu, chứ nói chi là giao thủ mười hồi.
Đường Hỏa Nhi ở bên cũng khẽ gật đầu một cái, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về Đường Long, đôi mắt đẹp không ngừng ở trên cơ thể Đường Long đảo quanh, chứng kiến nữ nhi dị dạng thì Đường Chấn trong lòng thở dài không thôi.
– Nếu như ngươi chỉ có như vậy thì sợ rằng không trụ nổi năm hồi kế tiếp đâu.(Ngô Thần)
– Lấy ra chút bản lĩnh vậy.
Đường Long đôi mắt cũng thành chăm chú, rút ra bên eo song kiếm chỉ về phía Ngô Thần. Ngô Thần thấy Đường Long rút kiếm ra cũng ngưng trọng lên, từ nãy tới giờ giao thủ thì hắn chưa thấy Đường Long rút kiếm nên không biết Đấu Kỹ mà Đường Long vận dụng kết hợp với kiếm sẽ như thế nào.
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.
Kinh khủng kiếm khí bay về phía Ngô Thần, Ngô Thân thi triển Thiên Cương Toái Thạch Bộ né tránh thì hắn ngạc nhiên phát hiện trong tầm mắt của mình một thanh kiếm đang bay tới.
– Tiểu tử này…(Ngô Thần)
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhị Kiếm – Trảm Giang Sơn.
– Thuần Dương Lạc Thủ.(Ngô Thần)
Ngô Thần chứng kiến Đường Long xuất hiện trước mặt mình trong khi trước đó cậu cách hắn tận 20m. Ngô Thần bất đắc dĩ thi triển ra Thuần Dương Lạc Thủ đón đỡ.
Keng
Bàn tay của Ngô Thần chạm vào Nguyên Thiên Kiếm thì phát sinh âm thanh kim loại va chạm nhau. Đường Long chủ động buông Vẫn Thiên Kiếm rồi nấm tay lại nện về phía Ngô Thần.
– Chấn Động Chi Quyền.
– Cái gì? Thái Ất Hỏa La Chưởng – Hỏa La Kinh Thiên Địa.(Ngô Thần)
Khoảng cách gần nên Ngô Thần cảm nhận được uy lực của Đấu Kỹ mà Đường Long thi triển ra. Ngô Thần bị bức phải dùng tới Thái Ất Hỏa La Chưởng.
Thái Ất Hỏa La Chưởng tại Phần Viêm Cốc là Thiên giai Sơ cấp cũng là một trong những Đấu Kỹ trấn cốc của Phần Viêm Cốc.
Rắc
Ngô Thần mạnh mẽ ngạch kháng nhưng bị sóng chấn động đánh cho trọng thương đồng thời hắn thân hình xô ngã thạch trụ đè hắn bên trong.
– Nếu như Ngô Thần đã thua vậy thì theo ước định sẽ phân một phần Bản nguyên Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa cho Đường Long.(Đường Chấn)
Đường Chấn thông báo xong thì Ngô Thần cũng từ trong loạn thạch bước ra ngoài, trên người hắn chỉ có vào chỗ bầm tím do đá đè lên người mà thôi.
– Hỏa Nhi, con dẫn Đường Long tới nơi để Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa đi.(Đường Chấn)
– Vâng, phụ thân.(Đường Hỏa Nhi)
Đường Long phủi bụi trên người giống như chưa trải qua trận đại chiến nào cả mà đi theo Đường Hỏa Nhi. Ngô Thần thấy vậy khóe miệng co giật, hắn đã dùng con át chủ bài là Thái Ất Hỏa La Chưởng mà vẫn không chịu nổi một đòn của Đường Long, ngược lại bị đánh cho trọng thương. Đường Long không hề bị thương gì cả.
Nơi cất Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa của Phần Viêm Cốc rất bí mật chỉ có trưởng lão cùng lịch đại Cốc chủ mới biết, Đường Hỏa Nhi là trường hợp đặc biệt. Khi Đường Hỏa Nhi dẫn Đường Long tới nơi cất Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa thì cậu thấy được phía trước trong một sơn động chín đầu long màu bạc bay múa trong không trung.
Nhận ra có người tới thì Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa liền có dị động, phát hiện người tới là Đường Long với Đường Hỏa Nhi liền yên tĩnh. Đường Long mỉm cười gọi ra Dị Hỏa Tháp, Đường Hỏa Nhi thấy Dị Hỏa Tháp bay ra từ mi tâm của Đường Long tò mò không thôi.
– Anh tính dùng tòa tháp đó chứa Bản nguyên Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa?(Đường Hỏa Nhi)
– Ừm, đừng có xem thường nó. Bên trong Dị Hỏa Tháp là chứa gần hết Dị Hỏa trên Đấu Khí Đại Lục.
Đường Hỏa Nhi nghe vậy giật mình không thôi, điều này giải thích thông vì sao khi mà luyện chế Thất phẩm Đan dược – Hỏa Bồ Đan lại có nhiều hỏa diễm nhan sắc khác nhau bay ra từ tòa tháp.
Dị Hỏa Tháp dưới sự khống chế của Đường Long bộc phát lực hấp, Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa cũng không có kháng cự gì mà chủ động phân ra một bộ phận Bản nguyên của mình để cho Dị Hỏa Tháp hấp thu vào trong. Mọi chuyện thuận lợi đến bất ngờ làm cho Đường Long ngoài ý muốn.
– Chứ như vậy là xong rồi sao?(Đường Hỏa Nhi)
– Bình thường thì Dị Hỏa sẽ phản kháng, huynh chưa bao giờ gặp trường hợp nào Dị Hỏa chủ động tách ra Bản nguyên của mình.
– Bản nguyên Dị Hỏa – Cửu Long Lôi Cương Hỏa đã tới tay thì có lẽ huynh cũng nên rời đi Phần Viêm Cốc.
– Nhanh như vậy mà muốn rời đi rồi sao? Có thể ở lại đêm nay được không?(Đường Hỏa Nhi)
– Cũng được.