Sau khi Thánh Nữ đến đây, giống như đã mai danh ẩn tích chứ đừng nói đến chuyện tìm kiếm vị Thánh Chủ thần bí kia.
Trong lúc Dương Khai đang chu du quanh quần đảo, trong một cung điện trên một hòn đảo, vị Siêu Phàm cảnh tầng ba tên Tiền Thúc kia cung kính đi vào trước mặt Thánh Nữ, dò hỏi:
– Tiểu thư, vẫn không có phản ứng gì sao?
Thánh Nữ chậm rãi lắc đầu.
Tiền Thúc thần sắc buồn bã, khẽ thở dài một cái:
– Đây đã là nơi thứ tám chúng ta đến, xem ra Thánh Chủ cũng không ở đây! Mấy hôm nữa chúng ta sẽ đi, đến nơi khác.
Thánh Nữ khẽ gật đầu, cũng không hề phản bác, từ nhỏ nàng đã biết mình phải gánh vác trách nhiệm gì, cũng vẫn dùng điều này làm mục tiêu để nỗ lực. Nàng và ba vị tỉ muội kia, chắc chắn sẽ có một người, ở trong biển người mênh mông này tìm được Thánh Chủ kế nhiệm.
– Tiền Thúc, đến đây đã lâu như vậy vẫn không ra ngoài, hôm nay ta muốn cùng Bối Nhi ra ngoài xem phong cảnh, được không?
Thánh Nữ đột nhiên hỏi.
Tiền Thúc trầm ngâm, gật đầu:
– Cũng được! Tuy nhiên tiểu thư phải cải trang một chút mới được!
– Yên tâm, ta tự biết chừng mực!
Nhận được sự chấp thuận của Tiền Thúc, tâm tình của Thánh Nữ dường như trở nên tốt hơn rất nhiều.
Cải trang xong, hai nàng cao hứng đi ra cửa, sau lưng có hai vị cao thủ Siêu Phàm cảnh lén lút đi theo để đề phòng bất trắc.
…
Trên đảo, Dương Khai đang ở trong một cửa tiệm tìm kiếm dược liệu quý hiếm, bỗng nhiên, một cỗ năng lượng chấn động từ nơi không xa truyền tới, kèm theo một tiếng nổ khiến người nghe kinh sợ, toàn bộ hòn đảo dường như cũng lắc lư theo.
Mọi người trên đảo sắc mặt đều đại biến, không biết đã xảy ra chuyện gì. Dương Khai cũng biến sắc, vội vàng rời khỏi tiệm thuốc, bay lên không nhìn về phía phát ra tiếng nổ.
Chỉ thấy trên đại dương bao la, một cột nước ngút trời đang từ từ hạ xuống, hình như vừa rồi giữa biển sâu đã xảy ra biến cố khủng khiếp nào đó.
Một vài người đang vội vã bay từ trên mặt biển về, có nhiều võ giả khác không rõ tình hình đang lao về phía bên đó.
Cùng lúc đó, Dương Khai đã nhận ra một nguồn năng lượng khiến hắn cảm thấy cự kỳ thoải mái!
Đó là năng lượng Dương Chúc! Đương nhiên là do biến cố vừa rồi, năng lượng này đã tỏa ra từ dưới đáy biển.
Lúc này tinh thần hắn chấn động, cũng hướng về phía đó phóng đi.
Trên mặt biển, Thủy linh khí cực kỳ nồng đậm, cho nên bình thường không thể nào tạo ra năng lượng Dương Chúc gì đó, nếu tạo ra thì có nghĩa thứ này không tầm thường.
Dương Khai rất muốn biết, rốt cuộc đây là vật gì, không ngờ có thể tỏa ra năng lượng như vậy.
Nhưng hắn chưa kịp tới gần đã bị một số người ngăn cản, những người này hẳn là các võ giả bản địa trong Thất Gia liên minh, ở trên bờ biển tạo thành một phòng tuyến, không cho bất cứ kẻ nào tới gần.
Mặc dù có rất nhiều võ giả ngoại lai, nhưng tất cả mọi người đều tuân theo nguyên tắc không tự tìm phiến phức, cũng không cứng rắn xông vào, đều dừng chân cách đó không xa, nhìn về phía mặt biển, xì xào bàn tán.
Dương Khai nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, cũng không nghe được tin tức gì hữu dụng, chỉ biết biến cố này phát sinh bất ngờ.
Rất nhanh chóng, trên đảo liền xuất hiện không ít cao thủ.
Những người này Dương Khai cũng đã gặp, đúng là nhóm người đã đến tiếp đón Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ khi con thuyền cập bờ, là cao thủ của Thất Gia liên minh.
Những người này tụ tập một chỗ, thấp giọng thảo luận gì đó, vẻ mặt nghiêm trọng, thỉnh thoảng còn liếc nhìn về chỗ đám người ngoại lai đang tụ tập.
Dương Khai luôn luôn quan sát, chỉ cảm thấy năng lượng Dương Chúc tỏa ra từ đáy biển dường như càng ngày càng nồng đậm, càng ngày càng nhiều, trong lòng không khỏi vô cùng tò mò.
Khoảng nửa ngày sau, trong lúc Dương Khai đang suy nghĩ có nên nhân lúc đêm tối, lặn xuống đáy biển bí mật tìm hiểu không thì bên phía các cao thủ Thất Gia liên minh dường như đã có quyết định.
Một lão già mặt vàng Siêu Phàm cảnh lững thững đi về phía đám người ngoại lai, dừng lại cách đó không xa, ho nhẹ một tiếng:
– Chư vị, biến cố lúc trước mọi người đều đã nghe nói, cũng có người tận mắt chứng kiến. Thất Gia liên minh bọn ta cũng không gạt chư vị, căn cứ theo nguyên tắc người ở xa tới là khách, chuyện tốt phải được chia sẻ cùng mọi người, xin kính báo với chư vị, bên dưới hòn đảo này, dưới đáy biển sâu, dường như có một Di tích thượng cổ!
Một loạt tiếng kinh hô vang lên!
Dương Khai cũng biến sắc.
Di tích thượng cố, bốn chữ này giống như một tiếng sấm rền vang bên tai mọi người, khiến tất cả mọi người đều phải kinh sợ,
Lão già mặt vàng nhìn lướt qua, rất hài lòng với phản ứng của mọi người, mỉm cười nói:
– Không cần hoài nghi, đó đúng là Di tích thượng cổ, không còn nghi ngờ gì nữa. Trước đó, Thất Gia liên minh bọn ta đã có phát hiện, phái người xuống đó điều tra, chính vì chạm phải cấm chế trong đó, mới gây ra tiếng động lớn như vậy. Những người trở về đã xác nhận điều này.
– Lão già, ngươi có âm mưu gì, có phải muốn để bọn ta xuống đó giúp ngươi dò đường, còn Thất Gia liên minh các ngươi sẽ nhân cơ hội kiếm lợi phải không?
Lúc này có người tự cho là thông minh la lên.
Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người không khỏi có chút cảnh giác, đều nhìn về phía lão già mặt vàng.
Chuyện tốt như vậy, Thất Gia liên minh không thể vô duyên vô cớ mà nói cho đám người ngoại lai bọn họ biết, hiển nhiên là muốn đánh vào suy nghĩ muốn xuống đó kiếm lợi của bọn họ. Nói như vậy, phía dưới đó chắc chắn nguy hiểm trùng trùng, nếu không Thất Gia liên minh đã sớm đích thân xuống đó.
Lão già mặt vàng ha hả cười, trái với dự đoán của mọi người, lão lại thừa nhận:
– Đúng là có ý định như vậy, tuy nhiên cũng không hoàn toàn như thế! Thất Gia liên minh bọn ta biết rõ mình có bao nhiêu phân lượng, chư vị nếu cố tình muốn xuống đó kiếm một chén canh, chúng ta cũng không thể ngăn cản!
– Lão già này cũng tự biết sức mình đấy chứ!
Có người cười ha hả.
Bởi vì Thánh Nữ giá lâm nên những người ngoại lai đến đây thực sự rất nhiều, mặc dù đại đa số tu vị đều không cao lắm, nhưng bọn họ cũng không có khả năng ngăn cản tất cả mọi người.
Những lời nói này của lão già mặt vàng cũng chiếm được không ít thiện cảm của mọi người.
– Cho nên qua thảo luận, Thất Gia liên minh bọn ta có một đề nghị, xin chư vị nghe qua một chút!
– Lão già, có chuyện gì nói mau!
– Để Thất Gia liên minh bọn ta dẫn đầu, đi xuống điều tra xem Di tích thượng cổ kia rốt cục có cái gì, nếu có bằng hữu nào muốn đi cùng, xin mời sang bên kia đăng ký danh sách. Đến lúc đó nếu tìm được thứ gì, Thất Gia liên minh bọn ta in nguyện chia sẻ cùng chư vị, như vậy mới có lợi với tất cả mọi người, tránh xảy ra chuyện gì không hay.
Lão già mặt vàng trầm giọng nói:
– Tuy nhiên lão phu xin nhắc chư vị một câu, bên trong Di tích thượng cổ kia rốt cuộc như thế nào, chúng ta cũng không biết. Nhưng nơi có kho báu sẽ tồn tại nguy hiểm, các vị bằng hữu muốn cùng Thất Gia liên minh bọn ta hành động, kính xin hiểu rõ điều này, đến lúc đó nếu bị thương hoặc mất mạng, chúng ta cũng không chịu trách nhiệm!