– Ai!!!
Huyền Thiên thở dài một hơi, về sau Long Tử Nghiên theo Vạn bá bá, cha mẹ nàng đều gặp nạn, kinh nghiệm thống khổ so với hắn tuổi nhỏ bị người đuổi giết, còn mãnh liệt hơn nhiều lắm.
Ít nhất cha mẹ của Huyền Thiên vẫn còn, thân nhân vẫn còn.
Huyền Thiên lau đi nước mắt cho Long Tử Nghiên ôn nhu nói:
– Nghiên, gia gia của muội cũng là người của Long gia, muội trở về long gia sẽ làm gia gia của muội rất vui vẻ, thật cao hứng đấy. Muội không cần quan tâm đến người khác nhìn muội như thế nào, chỉ cần quan tâm người trong lòng của muội đối xử với muội như thế nào thôi. Gia gia của muội đối tốt với muội thì ta cũng vậy đối tốt với muội, không để muội bị bất luận kẻ nào khi dễ.
Hướng Thiên Tiếu lúc này hỏi:
– Ấy!! Cha ngươi mẹ ngươi, còn Vạn bá bá ngươi nữa không phải đều bị gia gia của ngươi cứu được sao? Như thế nào về sau đều chết hết? Ôi!
Hướng Thiên Tiếu vừa nói xong liền bị La Ngọc Y đánh một quyền trúng đầu.
– Nàng dịu dàng như thế, vì sao đột nhiên đánh ta?
Hướng Thiên Tiếu không hiểu hỏi.
La Ngọc Y giơ nắm đấm lên nói:
– Ngươi chính là thiếu nợ nên bị đánh, đừng lắm miệng.
Hướng Thiên Tiếu trừng đôi mắt trong chốc lát nói:
– Người khác đánh đầu của ta không được, nhưng La cô nương ngươi có thể tùy tiện đánh! Ôi!
Hắn lại bị đánh một quyền.
Huyền Thiên hồi tưởng lại sau khi gặp được Long Tử Nghiên thig Vạn bá bá đã bị chết ở dưới tay đệ tử Luyện Huyết Giáo, hắn nói:
– Về sau hẳn là cường giả Luyện Huyết Giáo tìm được muội phải không?
Long Tử Nghiên gật nhẹ đầu, càng khóc rống lên, nói:
– Vốn chúng ta tiếp tục ẩn cư rất vui vẻ nhưng có một ngày xuất hiện rất nhiều người của Luyện Huyết Giáo. Mẹ ta bị đám người giết, cha ta mang bọn ta giết ra ngoài. Về sau cha ta lại bị đám người giết, Vạn bá bá dẫn ta một mực trốn mãi… Về sau đám người giết Vạn bá bá, đám người xấu nhất, còn xấu hơn cả vũ giả Thần Châu!!!
Nước mắt Long Tử Nghiên rơi như mưa, lần này lượng nước mắt nàng khóc vượt qua những lần từ lúc mà hắn biết nàng.
Sau khi khóc lớn một trận, Long Tử Nghiên ngủ thật say trong ngực của Huyền Thiên.
Cho dù ngủ rồi nhưng trên mặt của nàng vẫ lộ ra thần sắc thống khổ, tựa hồ ở trong mộng cũng không được an bình.
Bất quá, ngủ một thời gian ngắn nàng bắt đầu mơ thấy những chuyện tốt, sau đó vẻ thống khổ trên mặt dần dần biến mất ngược lại hóa thành nét tươi cười, cuối cùng thần sắc hóa thành an bình.
Đang ngủ say nhưng Long Tử Nghiên vẫn còn lẩm bẩm, thanh âm rất nhỏ Huyền Thiên nghe không rõ nhưng mà trong mơ hồ loáng thoáng có hai từ – – Thiên ca.
Huyền Thiên nhẹ khẽ vuốt vuốt khuôn mặt như là thiên sứ đang tựa vào ngực mình, trong lòng hắn âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải làm cho nữ tử như thiên sứ này sống một cuộc sống vui vẻ, không để cho nàng phải đau khổ nữa.
Chờ Long Tử Nghiên hoàn toàn ngủ say, Huyền Thiên mới ôm nàng đặt lên giường rồi về gian phòng của mình, tìm hiểu kiếm ý.
Kiếm ý của Huyền Thiên lúc ở Thiên Kiếm Tông cũng đã tìm hiểu đến lục giai đỉnh phong, trên đường đi về phía đông, mỗi lúc trời tối, Huyền Thiên đều tiến hành tìm hiểu.
Từ khi vận dụng kiếm ý đánh một trận cùng Lệ Thanh Hải xong, hắn thu được rất nhiều lợi ích và đã cảm giác được kiếm ý kiếm ý ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá.
Từ lúc trận chiến ấy tới hiện giờ thời gian đã qua hơn mười ngày, Huyền Thiên lại tích lũy rất nhiều lĩnh ngộ.
Đêm nay nghe Long Tử Nghiên kể lại chuyện cũ, tâm tình hắn cũng theo Long Tử Nghiên mà xúc động, loại xúc động tâm linh này giống như dây dẫn của quả bom, nó khiến cho kiếm ý Huyền Thiên một mực tích lũy trong tâm tưởng rốt cục muốn bắt đầu toàn diện phun trào, phát sinh biến hóa về chất.