Lâm Dương cuối cùng cũng ngẳng đầu lên, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người kia.
Sát khí từ trên người anh lan tỏa ra ngoài.
“Lâm thần y, tôi biết anh là một bác sĩ có sức mạnh, thực lực phi phàm, nhưng tôi khuyên anh nên cân nhắc hậu quả trước khi ra tay. Tôi đã dám đến, đương nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó. Nếu như một người trong chúng tôi bị thương, e rằng người thân và bạn bè của anh, cũng sẽ có người gặp bắt hạnh, bọn họ có thể bị tai nạn xe hơi, hoặc rơi xuống sông, hoặc rơi từ trên cao xuống…
tốt hơn hết anh nên suy nghĩ thật kỹ. ” Tư Mã Tàng bình tĩnh nói Đây đã là đe dọa rồi.
Chuyện của Kỳ Dược Phường, Tư Mã Tàng sớm đã biết tôi.
Đã dám từ Yến Kinh đi đến nơi hẹn, Tư Mã Tàng làm sao có thể không chuẩn bị chứ? Vì vậy, trước khi ông ta xuống máy bay, thế lực của Tư Mã thế gia đã thâm nhập vào Giang Thành.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương đã đứng lên.
Chỉ là một hành động vô cùng đơn giản, nhưng lập tức khiến cho người của Tư Mã thế gia vô cùng căng thẳng.
Lại nhìn thấy Lâm Dương đi về phía người vừa lên tiếng kia.
“Anh muốn làm cái gì?” Vẻ mặt của người đó sững sờ, lập tức hỏi.
“Đứng lại cho tôi!”
“Anh làm cái gì vậy?”
Những người còn lại của Tư Mã thế gia cũng lần lượt lên tiếng, cản lại trước mặt Lâm Dương.
Tư Mã Tàng cũng hơi quay đầu, nhàn nhạt hỏi: “Thế nào?
Lâm thần y, anh định ra tay sao?”
“Tôi cho ông hai sự lựa chọn.”
Lâm Dương khàn giọng nói.
“Hai sự lựa chọn nào?” Tư Mã Tàng nhìn anh hỏi.
“Một, giao người này cho tôi xử lý. Hai, toàn bộ các ông đều chết ở đây.” Lâm Dương nói.
Lời vừa dứt, mọi người đều sửng sốt.
Ngay sau đó…
“Hahahahaha…”
Tiếng cười phá lên bùng phát ra.
Toàn bộ căn phòng đều bị chắn động bởi tiếng cười kịch liệt này.