– Sư nương một thân băng cơ ngọc cốt được xưng là thiên hạ vô song, gả cho Lục Thanh Phong thật là uổng phí, con thấy rằng, chỉ có Lăng sư huynh mới có thể hợp đôi với người thôi!” Tiểu ny tử này nhất thời mất hứng, ngay cả sư phụ chưởng môn cũng không hô, dứt khoát hô tục danh.
Sư nương thật muốn tức giận, nhưng chỉ khẽ quát một tiếng, cuối cùng chỉ có thể thở dài, buồn bã nói:
– Ngươi lúc đó gả cho Phong nhi, hãy cố gắng giúp chồng dạy con, so với chuyện ở lại Hoa Sơn cùng ta còn tốt hơn!” Nói xong liền đứng dậy từ trong bồn tắm, bộ ngực sữa lộ ra một nửa trên mặt nước…
Nhất thời xuân quang lộ ra, song nhũ của sư nương có thể nói hoàn mĩ ngạo nghễ đỉnh lập trên thân thể, trắng như mỡ đông, óng ánh như mỹ ngọc, hơn nửa trên đầu ưỡn lên nụ hoa tròn trịa, phối hợp với màu trắng trên da thịt của nhũ phong, chính là song đỉnh phấn hồng xinh đẹp… (HP trước khi dịch: 100, sau đoạn này còn 75)
Lăng Phong nhất thời dục hoả chạy lên đến đầu, huyết mạch căng lên không thể ức chế nổi, tay chân mềm nhũn, tại xà nhà mất đi thăng bằng thân thể không khỏi rớt xuống…
– A…” Lăng Phong hô to một tiếng, từ không trung ngã xuống dưới, “Ùm” một tiếng bọt nước bắn lên, rơi vào trong bồn tắm, xung quanh văng lên tiếng nữ nhân la hét chói tai…
Lăng Phong trong nước nuốt liền mấy ngụm nước, còn chưa kịp đứng dậy thì cảm thấy sau cổ bị chế ngự, cả ngươi như con mèo nhỏ bị Linh Nhi nắm lấy ném về phía sau, ‘phanh’ một tiếng thân thể hắn không khỏi đập vào vách tường lạnh băng, trong tai nghe ‘thương…’ một tiếng, trường kiếm ra khỏi vỏ, theo sát trước mắt là hàn quang chớp loáng, không để cho hắn cơ hội thở dốc nào cả.
Lăng Phong bởi vì rình coi, nên có tật giật mình, hơn nữa đối phương lại là người mình yêu, cho nên hắn không có ra tay, nếu không bằng vào võ công của Linh Nhi, căn bản không thể làm hắn bị thương.
– Dùng tay!” Sư nương gấp gáp duyên dáng kêu to.
– Sư huynh!!!” Linh Nhi lúc này mới thấy rõ hắn, kinh hô.
Lăng Phong mỉm cười, lau mấy giọt nước trên mặt đi, trước vẻ trừng mắt của Linh Nhi cùng sư nương cười một tiếng, nói:
– Nương tử, ta, ta chỉ là… chỉ là đi ngang qua, ha ha…” da mặt hắn rất dày, cho dù nói ra những lời xấu hổ như vậy ra khỏi miệng, cũng rất có dũng khí.
Sư nương một bên vơ lấy y phục che dấu thân thể mềm mại, dần trấn định lại, cực lực dùng ngữ khí tức giận:
– Chàng chớ có nói bậy, nơi này làm gì có cái gì nương tử của chàng?”
Lăng Phong hắc hắc cười nhìn một màn hương diễm tuyệt luân, vẻ mặt cười xấu, nghe nàng nói xong lời này, biết tính tình sư nương rất trang trọng, không thể đường đột được – mặc dù đã đường đột rồi. Chỉ thấy mái tóc dài đen nhánh tú lệ của sư nương nhỏ xuống từng giọt nước, tai đỏ má hồng, mặt phấn môi son, băng cơ ngọc cốt, thần như thu thủy thân như ngọc, quả thật là thanh thuỷ xuất phù dung
(trong nước có hoa sen), vưu vật của thiên nhiên.
Lăng Phong thấy thế mắt hoa thần mê, hận không thể tiến đến ôm nàng vào lòng mà khinh bạc một phen. Nói:
– Nàng cùng Nhi nhi chẳng phải là thê tử của ta sao?”
Sư nương gò má ửng hồng, mỹ mục bao phủ một tầng sương khói, rõ ràng là ngượng ngùng không chịu nổi, hết lần này tới lần khác đều ra vẻ trang trọng, nói:
– Hậu viện này là cấm địa của nam đệ tử, chàng có biết ngươi đã phạm vào môn quy hay không? Hơn nữa còn len lén mò vào đây, rình coi…” Lời vừa tới đây, nàng nhất thời dừng lại, vẻ mặt đỏ bừng, không cách nào mở miệng được.
Lăng Phong đối diện không nói gì, xấu hổ một trận, hắn không nghĩ tới nàng lại cho hắn ăn một trận giáo huấn, hắn tự biết đuối lý . Nhưng nhìn thấy bộ dạng xấu hổ muốn nói lại thôi của sư nương, hắn dục hoả đại động, hận không thể lao tới đem sư nương đặt lên giường… để cho nàng từ đại đạo lý lời nghiêm nghĩa chỉnh, biến thành ý loạn tình mê mà thở gấp! Nếu có lý thì đem lý trên giường giải quyết (hay!!!). Hắn nghĩ tới đây, bất giác lộ ra nụ cười xấu xa.
Sư nương nhìn thấy trong mắt hắn một đoàn lửa nóng, dù không đoán ra ý nghĩ của hắn nhưng cũng không chịu nổi, nàng vừa thẹn vừa giận, sẵng giọng nói:
– Chàng còn cười được sao?!” Ngữ khí ngập ngừng, nói không ra lời.
– Sư nương, con ra ngoài trước, trông chừng cho hai người.” Linh Nhi cùng Lăng Phong có chút ăn ý, cố ý mỉm cười rời đi, đem nơi này giao lại cho Lăng Phong.
– Nhi nhi, ngươi…” Sư nương nghe thấy Linh Nhi nói lộ liễu như vậy, gò má liền ửng hồng .
– Sư nương nói rất đúng, là ta sai, cho nên ta quyết định sẽ phạm thêm sai lầm nữa…” Lăng Phong đột nhiên lao ra, lướt tới người nàng như viên đạn, “Chụt” một tiếng đã hôn vào môi nàng, một tay hắn lại đem sư nương ôm vào trong ngực, hôn lên gương mặt nàng. Tay kia lớn mật hơn, tiến vào trong y phục của nàng.
Sư nương đột nhiên bị tập kích thì chấn động. Còn chưa kịp đẩy hắn ra trách mắng, Lăng Phong đã hôn lên môi nàng, hơn nữa càng hôn càng cuồng nhiệt. Sư nương cảm thấy đầu óc trống rỗng, cái gì cũng quên sạch, chỉ mặc cho tiểu tử này khinh bạc.
Sư nương lúc bắt đầu còn có chút phản kháng, bất qua chỉ được một hồi, liền phát ra tiếng rên điềm mỹ. Nàng nhiệt tình đáp lại Lăng Phong. Nàng cảm thấy toàn thân nóng lên, tiếng kêu càng ngày càng hưởng ứng, ngay cả tiểu phúc của nàng cũng có cảm giác như một đoàn lửa, rất cấp thiết phải bộc phát.
Lăng Phong cởi dần y phục của sư nương, khiến cho đại nãi tử của nàng lộ ra. Đó như hai tiểu bạch thỏ, nãi đầu phấn nộn vừa lớn vừa kiều. Lăng Phong một tay tóm, ấn, xoa, nhéo, làm cho nó ra đủ các loại hình dạng. Rất nhanh đã làm cho nãi tử của sư nương dựng lên.
Sư nương bị Lăng Phong mút làm cho thân thể mềm mại trực chiến, mỹ mục khép lại, hai tay vốn muốn đẩy đầu Lăng Phong tránh ra, nhưng chẳng biết khi nào lại biến thành ấn xuống. Bộ dạng này của nàng rõ ràng là cổ vũ Lăng Phong tiếp tục làm.
Sư nương bị Lăng Phong thiêu đậu liền mở đôi môi đỏ mọng ra a a kêu lên, thanh âm trầm thấp, hé ra mặt cười giống như mặt trời lặn sáng lạn. Sư nương cảm giác toàn thân như phún hoả, dục vọng đã đạt tới độ cao mới.
Lăng Phong không muốn dừng lại tại đây.
Hắn ngẩng đầu lên, đem y phục quăng ra bên cạnh bồn tắm, sau đó đặt sư nương lên, chính mình thì tiến tới. Hắn hôn lên mặt sư nương, một tay chậm rãi tiến xuống hạ phúc của nàng, sư nương trong cơn mê man xuất hiện một tia thanh tỉnh.
Sư nương kêu lên:
– Không được, không được, chàng mau buông thiếp ra. Lát nữa có người tới thì không xong đâu.”
Lăng Phong cười hì hì nói:
– Nương tử nha, Nhi nhi đã canh chừng bên ngoài rồi, yên tâm đi!!” Vừa nói Lăng Phong vừa cúi đầu xuống, đem đôi chân trắng phân khai ra, sau đó miệng rộng tiến tới, dùng sức hôn thật mạnh.
Sư nương chỉ cảm thấy linh hồn như muốn bay ra, theo bản năng kêu lên:
– Phong nhi, chàng thật lợi hại nha. Chàng khiến sư nương sảng khoái muốn chết. Chàng dùng sức một chút. Để sư nương sảng khoái chết đi!”
Lăng Phong vừa nghe cổ vũ xong, sao có thể không ra sức công tác chứ? Hắn vừa mới liếm trong chốc lát, liền đem hai chân sư nương nhấc cao lên, để sư nương tự mình ôm lấy chân, còn hắn thì ôm lấy cặp mông tròn trịa của sư nương, sư nương liền rên lên ‘hừ’ một tiếng, mỗi một tiếng ‘hừ’ vang lên, đều khiến cho kẻ khác phải mất hồn.
Sư nương thở hổn hển kêu lên:
– Phong nhi, hảo phu quân của thiếp, chàng thật sự là một nam tử hán. Chàng mau tới đi, sư nương muốn chàng.”
Lăng Phong nghe được mệnh lệnh này, liền như sói đói. Hắn nhào tới trước, để sư nương bảo trì tư thế đó.
Sư nương là một mỹ nhân thành thục, cho nên sư nương thoải mái lắc eo nâng mông, so với một thục nữ nghiêm trang hoàn toàn khác hẳn.
Một hồi sau, Lăng Phong để sư nương thả lỏng ra, chuyển sang tư thế truyền thống thân thiết. Lăng Phong hỏi:
– Sư nương, nàng cảm thấy thế nào?”
Sư nương mỹ mục khép hờ, thoải mái ôm lấy cổ Lăng Phong, hừ hừ nói:
– Thật tuyệt, thật tuyệt, thiếp hình như đang bay lên.”
Vừa nói chuyện nàng vừa toàn lực phối hợp với Lăng Phong, bất luận là nâng mông, hay là lắc eo, đều mang lại chỗ tốt.
Lăng Phong khoa trương nói:
– Sư nương, nàng thật là phong tao (lẳng lơ) nha, cũng thật là mê người. Nàng là nữ nhân mê người nhất mà ta từng gặp.”
Sư nương động tình đỏ mặt xấu hổ nói:
– Phong nhi nha, chàng không được phép cười thiếp nha. Sư nương chỉ trước mặt chàng mới không biết xấu hổ thôi.”
Lăng Phong trả lời:
– Sư nương, ta rất thích bộ dạng này của nàng.”Vừa nói hắn vừa ngồi xuống, hai tay ôm lấy sư nương, dùng sức giúp nàng.
Sư nương rên rỉ, Lăng Phong thở hổn hển, cả hai bên đều cố gắng thu hoạch được vui sướng. Sư nương cho tới bây giờ chưa từng vui vẻ như vậy, nàng quả thực muốn nổi điên lên rồi.
Home » Story » kiều kiều sư nương » Chương 74: Sư Nương Tắm Rửa