Bạch Long chân nhân nghe được điều này, lập tức giận quá mà cười,
“Tiểu tử không biết sống chết! Ta còn đang định tha cho ngươi một mạng, ngươi đã không biết tốt xấu như thế, vậy thì chịu chết đi cho ta!”
“Đi!”
Theo Bach Long chân nhân cầm pháp khí ngọc bội trong tay kia, nặng nề bổ xuống dưới một bổ!
Răng rắc!
Một tia lôi đình màu tím, giống như con rắn lớn mở ra miệng to như chậu máu, trong nháy mắt đánh trúng vào người Diệp Trần, nuốt hết hắn ở trong sấm sét.
“Trúng rồi!”
Mạc Trường Vân ở đằng xa nhìn thấy Diệp Trần bị lôi đình bổ trúng, lập tức cao hừng suýt chút nữa nhảy dựng lên, nhịn không được cười ha hả,
“Diệp Trần a Diệp Trần! Cho dù ngươi là tông sư Hóa Kình thì như thế nào? Cuối cùng, còn không phải là chết ở trong tay bản thiếu…”
Mạc Trường Vân đắc ý vênh váo lên lời nói còn chưa nói xong, hai mắt bỗng nhiên trừng lớn một cái, giống như nhìn thấy một chuyện kinh khủng nào đó, yết hầu giống như bị người bóp lấy, sau đó bất kể như thế nào cũng không nói được ra ngoài.
Chỉ thấy, Diệp Trần bị lôi đình bổ trúng, tuy rằng quần áo và làn da bị đốt cháy khét lẹt, tóc dựng ngược lên, nhưng người không có chết, vẫn ngang nhiên đứng ở nơi đó như cũ, hơn nữa khí thế trên người, dường như còn hơn cả trước đó!
“Ha ha ha! Sảng khoái! Tiếp đi a!”
Diệp Trần bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to, hướng về phía Bạch Long chân nhân ở trên bầu trời cao giọng hô.
Mơi bị một tia lôi đình kia bổ trúng, Diệp Trần âm thầm vận chuyển phương pháp tôi thể, phát hiện quả nhiên có tác dụng, đồng thời sau khi hấp thu những lực lượng lôi đình còn sót lại ở trong thể nội, thậm chí đã làm cho hắn mô hồ chạm tới cánh cửa Luyện Khí tầng năm.
Một tia lôi đình đánh xuống này, trọn vẹn bù đắp cho hắn bốn năm ngày khổ tu, điều này làm sao không khiến cho hắn vui sướng được a?
“Cái gì!”
Thấy cảnh này, chẳng những Mạc Trường Vân há mồm trợn mắt, ngay cả Bạch Long chân nhân ở trên không, nhìn xuống cảnh tượng ở phía dưới, cả người cũng kinh ngạc không nói nên lời,
“Lấy nhục thân chống cự thần lôi? Chẳng lẽ tiểu tử này đã là võ giả cảnh giới Thánh Cảnh rồi hay sao? Không! Tuyệt đối không có khả năng này!”
Ở trong ấn tượng của Bạch Long chân nhân, con đường mà võ giả tấn thăng, so với người tu đạo còn phải khó khăn hơn rất nhiều, nhất là sau khi tiến vào cảnh giới tông sư Hóa Kình, cho dù là hạng người kinh tài tuyệt diễm, không có tới hai ba mươi năm khổ tu, cũng tuyệt đối không có khả năng bước vào cảnh giới Thánh Cảnh, người thiếu niên trước mắt này mới có bao nhiêu tuổi, cho dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, có thể đạt tới cảnh giới Hóa Kình đã vô cùng nghịch thiên rồi, hai mươi tuổi còn chưa tới mà đã tới cảnh giới Thánh Cảnh, Trong lịch sử dường như còn chưa từng xuất hiện qua!
“Ta cũng không tin đánh không chết ngươi!”
Sau khi Bạch Long chân nhân khiếp sợ, một lần nữa giơ ngọc bội trong tay lên cao,
“Lôi Thần Nộ!”
Ầm ầm!
Lần này, trên bầu trời, ngay lập tức rõ ràng xuất hiện lục đạo thần lôi!
Uy lực gấp sáu lần so với vừa rồi!
“Đi!”
Theo một tiếng quát khẽ của Bạch Long chân nhân,
Lục đạo thần lôi kia, vậy mà hợp lại làm thành một thể, sau đó lấy tốc độ không cách nào nhìn thấy bằng mắt thường, trong nháy mắt đánh trúng vào trên người Diệp Trần!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Lục đạo lôi đinh liên tiếp, gần như không phân trước sau, tất cả đều hung hăng bổ vào trên người Diệp Trần!
Thậm chí, ngay cả mặt đất chỗ Diệp Trần đứng, đều đã xuất hiện một cái hố sâu!
“Ta cũng không tin, như thế này ngươi còn không chết?”
Bạch Long chân nhân trên bầu trời, đã mệt tới thở hồng hộc.
Mạc Trường Vân ở đằng xa, cũng gắt gao nhìn chằm chằm người đã bị lôi đình bao phủ vào trong, trong đôi mắt hiện ra vẻ nồng đậm mong chờ,
“Lần này, dù sao cũng nên chết đi…”
Tuy nhiên, Mạc Trường Vân vừa mới nói xong lời này, cái thân ảnh đã bị lôi đình đánh vào người kia, bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắ vậy mà lấp léo lên ánh sáng lôi đình màu tím!
“Hắc hắc, thực sự ta còn phải đa tạ các ngươi a, bằng không ta ít nhất cũng phải một tháng sau, mới có thể bước vào cảnh giới Luyện Khí ngũ trọng!”
Toàn thân Diệp Trần cháy đen, giọng nói khàn khàn trầm thấp, giống như ác mà léo ra từ địa ngục.
“Bành!”
Theo lời nói vừa rơi xuống của Diệp Trần, khắp toàn thân từ trên xuống dưới thế mà vỡ vụn ra, làm da và quàn áo bị đốt cháy khét lẹt kia, toàn bộ hóa thành tro tàn, theo gió bay đi, mà ở phía dưới thì hiện ra người có làn da thịt giống như là ngọc thạch hoàn mỹ, đồng thời khí thế cả người, cũng đột nhiên tăng vọt lên!
Luyện Khí tầng năm!
P/S: Ta thích nào….các vị đạo hữu cảnh giới trúc cơ trở lên thì đề cử 90-100 cho truyện này hộ tôi với nhé….