“A, cô nói như vậy cũng có lý……”
“Các cô, thật là too young too simple.” Bên cạnh đó một nam nhân viên vẫn luôn không nói chuyện nhịn không được lắc đầu, cảm thán nói: “Nếu ông chủ của chúng ta thật sự thất tình cũng coi như là chuyện tốt.”
Nói chuyện này nam công nhân đã ở công ty rất nhiều năm, xem như là người có kinh nghiệm, khi nghe hắn nói, tất cả chị em đều tò mò mà chạy tới hỏi, “Anh Dương, anh nói lời này là có ý gì?
Dương Trình liếc nhìn các cô một cái, sau đó lại nhìn một vòng nữa, xác định chắc chắn không có ai, mới hạ giọng xuống nói: “Tôi nói với cô một bí mật, nhưng đừng nói lung tung khắp nơi.”
Các cô gái nhỏ gật đầu liên tục, đôi mắt sáng ngời.
Dương Trình lại liếc mắt nhìn xung một cái, mới cẩn thận nói: “Nghe nói, 6 năm trước Lục tổng của chúng ta bị một cô gái đá, tổn thương rất nặng, sau này rốt cuộc cũng chưa từng thấy yêu ai.”
“Không phải chứ?! Người phụ nữ nào lợi hại như vậy, liền không cần loại đàn ông như ông chủ?”
“Cái này thì không rõ lắm, chuyện riêng tư của ông chủ sao có thể đào ra.”
“Trời ạ, không thể tưởng được ông chủ cư nhiên sẽ độc thân, đối với người đàn ông này, tôi còn tưởng rằng bên người hẳn là không thiếu phụ nữ chứ.”
Dương Trình nói: “Là không thiếu phụ nữ vây quanh, nhưng cũng không có ai có thể để Lục tổng nhìn trúng.”
……
Từ nội thành đến Tây Sơn suối nước nóng, mất gần hai giờ đi, Lục Diễn tăng tốc, một tiếng rưỡi liền chạy tới nơi.
Một khuôn mặt âm trầm tới cực điểm, vừa xuống xe lập tức gọi điện thoại cho Tống Nhiễm.
Tống Nhiễm cùng Lục Mộ Trầm trở lại khách sạn sắp xếp hành lí.
Là một biệt thự, có hai tầng lâu lên xuống, bên ngoài có hoa viên, có suối nước nóng.
Thật là đúng lúc, dãy phòng của Lục Mộ Trầm đang ở đối diện với phòng Chân Ý Ý.
Tống Nhiễm giờ phút này đang đạp lên cái bàn trong hoa viên, cách nửa bức tường, ló đầu ra nhìn xung quanh phòng đối diện.
Chân Ý Ý cùng Lâm Khải đang ngồi trong hoa viên, cũng không biết hai người đang nói chuyện gì, lâu lâu thấy Chân Ý Ý cười một cái, nhìn bộ dạng tâm tình thực sự không tồi.
Tống Nhiễm sốt ruột, quay đầu lại nói với Lục Mộ Trầm: “Này chẳng lẽ hai người thật sự đúng là một cặp? Đều ở chung một phòng!”
Hai tay Lục Mộ Trầm khoanh trước ngực, giờ phút này thân thể dựa ở phía sau cây đại thụ Tống Nhiễm, ánh mắt sâu xa, không biết suy nghĩ gì.
Tống Nhiễm thấy Lục Diễn còn chưa tới, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho hắn, mới vừa cầm lấy di động, Lục Diễn liền gọi tới.
Tống Nhiễm kích động đến mức nhanh chóng bấm nút trả lời, “Chú nhỏ! Chú tới chưa?”
“Cô ấy ở đâu?!” tiếng nói âm u của Lục Diễn truyền tới, cách màn hình điện thoại cũng có thể cảm nhận được sự tức giận.
Tống Nhiễm vội đem địa chỉ nói cho hắn.
Rất nhanh, Lục Diễn liền từ bên ngoài bước vào, Tống Nhiễm cùng Lục Mộ Trầm đang ở phòng bên ngoài dành cho khách chờ hắn.
Sắc mặt Lục Diễn rất khó coi, nhìn Tống Nhiễm hỏi: “Con chắc chắn cô ấy cùng Lâm Khải ở chung một chỗ?”
Tống Nhiễm gật đầu, “Đúng vậy, hai người bọn họ ở chung trong dãy phòng bên cạnh chúng ta.”