Băng Xà nghe vậy khí huyết công tâm, thổ huyết tại chỗ chết đi, một đời thanh danh Băng Xà tại Đan Vực cứ thế mà chết đi. Về phần ba trưởng lão Băng Hà Cốc đi theo Băng Xà cũng bị Dị Hỏa Trận thiêu thành tro.
Băng Hà Cốc
Một mảnh băng nguyên cách xa Diệp thành, ở sâu trong một tòa đại điện lại có một âm thanh lạnh lẽo chầm chậm vang lên.
– Một đám phế vật, đi bắt Ách Nan Độc Nữ mà để cho đối phương giết chết hết.(Băng Huyền)
Băng Huyền thực lực Thất tinh Đấu Tôn, tại Đan Vực có danh hiệu là Băng Tôn giả, hiện tại hắn đang cực kì nối nóng, không bắt được Ách Nan Độc Nữ lại bị giết chết, giờ không biết đối phương hướng đi làm sao truy tìm.
– Băng tôn giả, không cần phải nổi nóng như vậy, chúng ta biết đám người kia hiện tại đang ở đâu.(Hồn Sinh Thiên)
– Hồn Điện? Các ngươi sao lại đến đây, quả thật hiếm thấy.(Băng Huyền)
– Hai bên cùng chung một chiếc thuyền thôi mà, trong đám người kia cũng có một kẻ là mục tiêu của Hồn Điện chúng ta. Nếu mục tiêu hai bên đã giống nhau, vậy cũng nên liên thủ một lần, Băng tôn giả, ngươi nghĩ sao?(Hồn Sinh Địa)
– Ách Nan Độc Thể thuộc về Băng Hà Cốc chúng ta, những người còn lại tùy các ngươi.(Băng Huyền)
– Không hổ là Băng tôn giả, quyết đoán như vậy, thường nhân khó thấy. Được rồi, quyết định như vậy đi, chúng ta hợp tác vui vẻ.(Hồn Sinh Thiên)
Hồn Điện và Băng Hà Cốc hợp tác nhau nhằm vào Đường Long thì cậu không biết nhưng dù có biết cũng không quan tâm, trước thực lực tuyết đối trước mặt, bất kỳ âm mưu quỷ kế đều bị phá vỡ.
Diệp Thành
Đường Long đường cũ phản hồi lại Diệp gia, nhờ có Diệp Hân Lâm chỉ dẫn nên hắn mới phục kích thành công đám người Băng Xà chạy tới. Hắn biết Băng Hà Cốc sớm muộn sẽ tới nên chi bằng tới Không Gian Trùng Động chờ đợi rồi đánh phủ đầu là được.
Bên ngoài Diệp Thành mùa xuân dần dần qua đi mang lại cái rét lạnh, thậm chí là những bông tuyết nhỏ đang nhẹ nhàng rơi xuống khi mùa đông đến gần. Ngoài thành, chỉ thấy vô số bóng trắng đang chậm rãi từ bốn phương tám hướng hướng nơi mà đến, trên ngực những bóng trắng này đều đeo một một cái huy chương giống nhau.
– Băng Hà Cốc cũng nên tính toán sổ sách với các ngươi rồi. Hơn nữa các ngươi nghĩ cấu kết với Hồn Điện là ăn chắn tay sao?
Trong Diệp Thành, vô số người trợn mắt há mồm nhìn hàn khí kinh người đang không ngừng toát ra từ những bóng trắng. Cuối cùng trực tiếp ảnh hưởng đến hoàn cảnh xung quanh, nhiệt độ trong thành giảm xuống, những bông tuyết đang rơi bỗng trở nên nặng hơn. Bên trong Diệp thành, bởi vì ngoài thành đột nhiên xuất hiện đại quân Băng Hà Cốc mà xôn xao hẳn lên. Bọn họ đều không biết là ai có thể làm cho một trong Tam Cốc – Băng Hà Cốc xuất động như thế.
Hàn khí từ bên ngoài thành tựa như thiên địa, khuếch tán xung quanh Diệp Thành hơn một thước mới từ từ dừng lại. Đem toàn bộ tòa thành vây lại, tạo thành một bình chướng vây quanh Diệp Thành, không cho một ai ra vào.
– Diệp gia, giao Ách Nan độc nữ ra, nếu không hôm nay Diệp gia tất diệt.(Thiên Sương Tử)
Ở trong thành, mọi người nhất thời vì bình chướng hàn khí mà hoảng hốt. Từ ngoài thành một đạo thanh âm nhàn nhạt già nua của Thiên Sương Tử mang theo Đấu Khí hùng hồn chậm rãi truyền vào trong thành, vang vọng rõ ràng bên tai mỗi người.
Mấy đạo thân ảnh màu trắng chậm rãi phi không mà đến sau đó dừng lại ở giữa không trung. Ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Diệp Thành hướng về khu vực của Diệp gia mà đi.
Đường Long từ trong gian phòng của mình phóng thẳng lên tận trời mà đứng, đôi mắt của cậu nhìn lấy đám lão già bạch y đứng cách đó không xa, hắn liếc nhìn bầu trời một chỗ. Tiểu Y Tiên cũng xuất hiện đứng bên cạnh cậu.
– Băng Hà Cốc, các ngươi là tới nộp mạng cho ta sao?
– Tiểu tử cuồng vọng, hôm nay là tử kỳ của ngươi. Nếu ngươi ngoan ngoãn giao Ách Nan Độc Nữ bên cạnh cho ta thì ta sẽ suy xét việc nhận ngươi làm đệ tử.(Băng Huyền)
– Nhận ta làm đệ tử? Đừng có chọc cười ta, với trình độ của ngươi chưa xứng làm sư phụ của ta. Với lại có ai lại giao lão bà của mình cho người khác.
– Hồn Điện nhân, không ra chào hỏi bạn cũ sao?
Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa không ngờ tới mình bị phát hiện, bọn họ tính toán trong lúc Băng Hà Cốc giao thủ với Đường Long thì xuất thủ đánh lén nhưng mà Đường Long đã biết sự tồn tại của mình nên không thể được.
Lần này, Băng Hà Cốc là xuất ra hết căn cơ của mình chỉ vì bắt được Ách Nan Độc Nữ. Đến cả Băng Hà Cốc Đại trưởng lão – Thiên Sương Tử cũng xuất động.
– Ngươi chính là người đã giết chết rất nhiều trưởng lão và đệ tử của Băng Hà Cốc?(Thiên Sương Tử)
– Đúng vậy.
– Nếu vậy thì ngươi có thể chết được rồi. Chết dưới tay ta là vinh hạnh của ngươi tiểu bối.(Thiên Sương Tử)
Thiên Sương Tử không nhiều trực tiếp động thủ, hắn bàn tay bao phủ hàn khí chụp về phía Đường Long, Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa lắc mình xuất hiện phía sau Đường Long vung tay bắn ra những xiềng xích. Ba người giáp công bao phủ toàn bộ đường đi của Đường Long, Đường Long đối với việc mình bị giáp công không có nao núng ngược lại cười gằn không thôi.
– Chấn Động Chi Quyền.
Đường Long xoay người để cho hai cánh tay mình hai bên rồi vung ra ngoài, không khí nứt ra từng vết nứt thật lớn chấn động đến mức độ Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa hai cường giả Đấu Thánh đỉnh phong phải lui lại tốn chút thời gian áp chế Đấu Khí đang xao động trong cơ thể, Thiên Sương Tử tay ôm ngực mà khóe miệng có máu tươi chảy ra.
– Cho các ngươi nếm thử sức mạnh mà ta mới nghiêm cứu được.
– Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Thanh Liên Biến.
– Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Lưu Ly Biến.
Đường Long vận dụng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến tăng lên tu vi của mình, thực lực của cậu từ Nhị tinh Đấu Thánh tăng lên Nửa bước Đấu Đế. Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa cơ thể rung rẩy không thôi, bọn họ đây là bị áp chế. Thiên Sương Tử vất vả ổn định khí huyết trong cơ thể lại xao động lên.
– Thiên Hỏa Tam Huyền Biến? Đó chả phải là Bí pháp của Phần Viêm Cốc sao?(Hồn Sinh Thiên)
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.
Đường Long rút kiếm ra chém về phía Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa, Thiên Sương Tử nhân cơ hội tiếp cận Đường Long từ phía sau.
– Đừng quên còn có lão phu ở đây.(Thiên Sương Tử)
– Hừ, đừng có mà đắc ý quá sớm.
Thiên Sương Tử không chú ý tới bên eo Đường Long vẫn có một thanh kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ.
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.
Phốc
Thiên Sương Tử dưới tình thế bất ngờ chỉ kịp đưa tay lên cản lại, trảm kích cắt đứt một cánh tay của Thiên Sương Tử. Thiên Sương Tử kinh hãi nhìn lấy Đường Long, chỉ trong vòng thời gian ngắn mà đẩy lui hai cưởng giả Hồn Điện chém bị thương hắn đã không có ai làm được rồi.
– Hủy Diệt Long Kiếm – Nhị Kiếm – Trảm Giang Sơn.
Đường Long lại chém ra trảm kích lần này là nhắm vào Thiên Sương Tử. Thiên Sương Tử bản thân là Tứ tinh Đấu Tôn nên nếm thử dùng Không Gian Chi Lực di dời công kích của Đường Long sang bên nhưng mà trảm kích trực tiếp bỏ qua Không Gian Chi Lực chém thẳng vào người Thiên Sương Tử.
Đường Long liếc mắt nhìn sang một phía khác thì ở đó thành nhân gian luyện ngục, khắp nơi đều là xác chết của đệ tử Băng Hà Cốc cùng trưởng lão. Từ khi Tiểu Y Tiên khôi phục Cửu tinh Đấu Tôn thì nàng đã không sợ đám đệ tử với trưởng lão Băng Hà Cốc nữa, nàng đã khống chế để không lan tràn ra ảnh hưởng đến những người trong Diệp Thành.
Toàn bộ người Băng Hà Cốc đều chết sạch trừ Thiên Sương Tử, Thiên Sương Tử thấy vậy liền kinh hãi không thôi. Hắn bất chấp bản thân đang bị thương mà mở ra Không Gian Trùng Động chạy về Băng Hà Cốc.
Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa thấy Thiên Sương Tử bỏ chạy cũng không quản nhiều mà chạy đi nhưng Đường Long đâu có để hai người bọn họ được như ý.
– Băng Hà Cốc tính sổ sao nhưng các ngươi thì chết đi cho ta.
Đường Long quỷ dị xuất hiện sau lưng Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa bắt lấy đầu hai người rồi bao phủ trong khí ép bọc rồi phi thân lên nhấn đầu hai người xuống đất.
Rắc
Mặt đất phá toái cùng với đó Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa lỗ tay, mũi với miệng có máu tươi chảy ra. Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa mấy cái răng gãy mất vài cái, Đường Long đâu có buông tha cho hai người của Hồn Điện, các ngón tay đâm sâu vào trong da đầu của Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa rồi kéo lên. Trong lòng bàn tay của Đường Long xuất hiện hai linh hồn thể đó là của Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa.
Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa hoảng sợ kêu rên.
– Đường Long cầu xin ngươi thả ra ta.(Hồn Sinh Thiên)
– Ngươi mau thả chúng ta ra, nếu không Hồn Điện và Hồn Tộc sẽ không tha cho ngươi.(Hồn Sinh Địa)
– Haha, ta sợ quá cơ. Trước tiên, xử lý Băng Hà Cốc trước rồi có thời gian sẽ hủy diệt Hồn Điện của các ngươi.
Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa ánh mắt kinh hãi nhìn lấy Đường Long, Đường Long bàn tay có Dị Hỏa nổi lên thiêu đốt linh hồn của Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa khiến cho bọn hắn kêu la thảm thiết. Người Diệp Thành thấy cảnh này không rét mà rung trước hành động của Đường Long.
– Đã đến lúc thanh lý môn hộ đối với Băng Hà Cốc.
– Thanh ly môn hộ? Ngươi e rằng chưa có tư cách đó.(Băng Huyền)
– Thật không ngờ Ách Nan Độc Thể cũng có thể bị khống chế. À, ta tính sai một bước.(Băng Huyền)
Một tiếng than thật nhẹ vang lên, từ trong vùng không gian đang dao động không ngừng, mơ hồ xuất hiện một chiếc ngai vàng băng giá. Ngồi trên ngai, là một người mặc áo bào trắng toát.
Đường Long ngẩng đầu lên nhìn người mặc áo bào ngồi trên ngai vàng.
– Băng Huyền – Cốc chủ Băng Hà Cốc.
– Đúng là lão phu.(Băng Huyền)
Người vừa đột ngột xuất hiện này, thân thể cao lớn và cường tráng, khuôn mặt nhìn rất trẻ trung, vầng trán cao rộng nhưng cao ngạo hững hờ, tuy vậy vẫn không thể làm mờ đi dung mạo anh tuấn bất phàm, dù trong cái vẻ anh tuấn ấy có pha lẫn chút khí chất âm nhu.
Trên mi tâm của người áo trắng thần bí, một đồ án hình hoa tuyết đen tuyền vô cùng quỉ dị lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời. Tưởng chừng như bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ có cảm giác linh hồn mình như sắp bị đóng băng.
Người áo trắng chắp tay sau lưng, đứng trên bậc thang băng đen bóng, hoa tuyết lạnh giá tung bay quay cuồng. Những bông hoa tuyết bình thường vốn giòn tan dễ vỡ, không ngờ bây giờ lại tràn ngập một lực lượng phá hoại vô cùng kinh khủng.
Băng Huyền xuất hiện khiến cho những người ở trong Diệp Thành kinh hãi, hắn khi đạt đến Đấu Tôn có danh hiệu là Băng Tôn Giả.
– Ngươi cuối cùng cũng chịu hiện thân Băng Tôn Giả – Băng Huyền.
– Lão phu chỉ cần Ách Nan Độc Thể.(Băng Huyền)
Ánh mắt lạnh lẽo của Băng tôn giả chậm rãi di chuyển rồi dừng hẳn trên người Tiểu Y Tiên, sâu trong khóe mắt bắn ra những cái nhìn cực kỳ nóng bỏng và hiếm thấy.
– Haha, ngươi đem nàng đi được sao? Ngươi chỉ là Thất tinh Đấu Tôn mà thôi.
– Ngươi trẻ tuổi, ngươi dùng Bí pháp cưởng ép tăng lên đến Đấu Thánh đỉnh phong xác thật đáng gờm nhưng ngươi duy trì không được bao lâu.(Băng Huyền)
Đường Long mỉm cười lắc đầu chủ động giải trừ Thiên Hỏa Tam Huyền Biến mà khí tức bắt đầu giảm xuống, khi tới Nhị tinh Đấu Thánh mới dừng lại.
– Ngươi không phải là Đấu Tôn cường giả?(Băng Huyền)
– Chính xác.
– Dù vậy thì ngươi phát huy ra bao nhiêu chiến lực? Dùng Bí pháp mạnh như vậy hẵn là rơi vào suy yếu kỳ.(Băng Huyền)
– Hài tử, theo lão phu đi, lão phu sẽ không đả thương ngươi đâu.(Băng Huyền)
– Ta đâu có ngu mà đi theo ngươi.(Tiểu Y Tiên)
Gương mặt Tiểu Y Tiên lập tức lạnh lùng như băng, trên ngọc thủ của nàng làn sương xám bắt đầu ngưng tụ, lượn lờ bao phủ. Khí tức tử vong nhàn nhạt lan tỏa, đó chính là Ách Nan Độc Khí xưa kia luôn hành hạ nàng, có điều hôm nay nó đã trở thành lợi khí độc đáo của Tiểu Y Tiên.
Ách Nan Độc Khí trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một mũi độc tiễn rồi vút một tiếng, theo không gian uốn cong mà biến mất. Đồng thời trước mặt Băng Tôn Giả không khí mơ hồ rung lên đã thấy mũi tên độc nhô ra hướng thẳng vào mi tâm của lão.
Nhìn mũi độc tiễn lao đến, Băng Tôn Giả chỉ cười cười, đầu hơi ngửa ra sau chân lùi lại một bước rồi hít mạnh. Một lực hút cực lớn tuôn ra, không ngờ lão lại một hơi nuốt gọn Ách Nan Độc Tiễn vào cơ thể.
Khi độc khí xâm nhập vào thân, trên mặt lão yêu chỉ thoáng hiện một lớp sương mờ rồi trong chốc lát đã tan đi. Ánh mắt lão càng lúc càng tỏa sáng những tia nhìn kỳ quái.
– Độc Khí thật là tinh thuần.(Băng Huyền)
– Hắn nuốt Ách Nan Độc Tiễn vào trong cơ thể mà không hề hấn gì?(Tiểu Y Tiên)
– Hắn cũng sở hữu thể chất giống muội là Ách Nan Độc Thể mà hắn dùng phương pháp đặc thù không cho Độc Khí bạo phát.
– Đúng vậy, lão phu càng muốn có được tiểu cô nương. Có tiểu cô nương, Ách Nan Độc Thể của lão phu nhất định sẽ trở nên vô cùng hoàn mỹ.(Băng Huyền)
Lời Băng Huyền nói ra làm cho Tiểu Y Tiên giật mình, không chỉ vậy mà người trong Diệp Thành đều kinh hãi nhìn Băng Tôn Giả.
– Ách Nan Độc Thể phân ra Tiên Thiên và Hậu Thiên. Độc thể của lão phu chỉ là Hậu Thiên nhưng không sao, chỉ cần hôm nay bắt được tiểu cô nương lo gì không bù đắp được chỗ thiếu hụt này.(Băng Huyền)
– Ngươi nằm mộng đi. Ngươi hôm nay sẽ là chất dinh dưỡng cho Tiên nhi đột phá lên Đấu Thánh.
Đường Long dựa vào những lời nói của Băng Huyền suy đoán ra được Băng Huyền sở hữu Hậu Thiên Ách Nan Độc Thể hẵn là Băng Hà Cốc bắt được người sở hữu thể chất này rồi Băng Huyền chiếm hữu lấy, có thể Băng Huyền là trực tiếp chế tạo ra Ách Nan Độc Thể.
– Đây chính là lý do các ngươi không tiết đại giới truy lùng Ách nan Độc Thể.
Đồ án bông tuyết màu đen trên mi tâm lão đột nhiên sáng ngời lên, hoa tuyết quay cuồng xung quanh lão liền tối đen lại. Lão vươn tay, điểm nhẹ về phía Đường Long. Đường Long thấy vậy chỉ lắc đầu không nói lời nào, chọn ai không tốt cứ chọn hắn mà chiến.
Đường Long dập chân xuống đất phi thẳng lên cao rồi vung tay nện vào trong không khí, đồ án bông tuyết màu đen cứ thế mà bị chấn nát hoặc tán đi chỗ khác. Đường Long vừa ra tay thì Băng Huyền âm thầm điều động Băng Độc Đấu Khí, đồ án hắc tuyết ở phía sau Đường Long cụ hiện thành hai con Hắc Long nhào về phía Đường Long.
Xẹt Xẹt
Trên người Đường Long có Lôi Đấu Khí dũng động rồi thân hình của cậu hóa thành tia điện xuất hiện cách Băng Huyền không xa, Băng Huyền ánh mắt co rụi trước việc Đường Long dùng Thân pháp Đấu Khí né tránh công kích.
– Tam Thiên Lôi Động? Ngươi học được Đấu Kỹ trân quý của Phong Lôi Các?(Băng Huyền)
– Chưa hết đâu, kinh hỉ vẫn còn ở phía sau.
Đường Long trên người Lôi Đấu Khí sôi trào lên rồi huyễn hóa thành ba bóng hình y hệt Đường Long. Cứ thế, ba bóng hình cùng bản thể từ tứ hướng lao thẳng về phía Băng Huyền.
– Tam Thiên Lôi Huyễn Thân? Cả Đấu Kỹ trấn các cũng bị ngươi học được?(Băng Huyền)
Băng Huyền không dám khinh thị mà lách mình né tránh nhưng hắn vừa mới rời đi đã bị một bóng đen bao phủ đánh hắn về vị trí cũ vừa lúc bốn quả đấm có khí ép bọc nện vào người. Băng Huyền thổ huyết rơi xuống mặt đất, hắn ngẩng đầu phát hiện kẻ chặn đường lui của mình là Tiểu Y Tiên.
Vừa mới giao phong mà Băng Huyền đã bị đánh cho thổ huyết, đám người trong Diệp Thành thấy tình cảnh này câm lặng luôn.
– Uy, Băng Tôn Giả không biết đang nhục sức mạnh của Đấu Tôn sao?
– Đáng chết, tiểu tử đừng vội đắc ý.(Băng Huyền)
– Băng Độc Huyền Chưởng.(Băng Huyền)
Băng Huyền dùng Không Gian Chi Lực xuất hiện bên cạnh Đường Long nện bàn tay đầy Băng Độc Đấu Khí về phía cậu. Đường Long dùng Tam Thiên Lôi Động né tránh được công kích của Băng Huyền. Băng Huyền lần này học thông tin cảnh giác nhìn xung quanh nhưng không nhận ra Đường Long đâu cả, khi hắn đang hoài nghi không biết Đường Long chạy đi đâu thì hắn cảm nhận được ba động kỳ dị ở bên dưới mình liền cúi đầu.
Không quan sát thì thôi, một khi quan sát thì vãi cả linh hồn. Băng Huyền kinh hãi phát hiện ra Đường Long đã súc lực cho thanh kiếm của mình, đợi khi hắn phản ứng lại thì Đường Long đã xuất kiếm.
Phốc
Băng Huyền cảm thấy bên dưới của mình gặp trọng kích và sau đó hắn cảm giác tiểu đệ của mình bị cắt đi, Băng Huyền ở giữa bầu trời, hai tay che hạ bộ kêu gào thảm thiết giống như heo bị chọc tiết. Trong Diệp Thành toàn bộ nam tính thấy cảnh này không tự giác dùng tay che tiểu đệ của mình.
– Tiểu tử, ta muốn ngươi chết.(Băng Huyền)
– Làm được đi rồi nói.
Đường Long tay kết thủ ấn đặc biệt rồi tung ra chưởng ra về phía Băng Huyền.
– Khai Sơn Ấn.
– Băng Độc Huyền Chưởng.
Uỳnh
Chưởng kình chạm nhau rồi nổ tung nhưng dư âm của vụ nổ đẩy lùi Băng Huyền đi cùng với khói bụi mù tịt che tầm mắt của Băng Huyền. Băng Huyền mới ổn định thân hình thì một hư ảnh chưởng ấn phá không mà đi.
– Phiêu Hải Ấn.
Đây là hai thức chưởng ấn đầu tiên của Thiên giai Trung cấp – Đế Ấn Quyết.
Băng Huyền bị chưởng ấn đập nện vào người tại chỗ vẽ thành đạo vòng cung cùng vơi huyết bắn ra. Băng Huyền bị thương cực kì nặng, cơ hồ là Đấu Khí trong cơ thể bị tán loạn. Băng Huyền khó khăn đứng dậy bị Đường Long tàn nhẫn đạp bay đi, Đường Long địch chuyển ra phía sau nơi Băng Huyền lại tung cước.
Băng Huyền như là quả bóng bị Đường Long đá đi khắp nơi mà không làm gì được, hắn bị trọng thương mà bản thân Đấu Khí không nhận điều động cứ như là bị khóa lại vậy.
Ầm
Phốc
Cước cuối cùng thì Đường Long toàn lực đá nên Băng Huyền triệt để bị phế bỏ, Băng Huyền nằm trong hố sâu không thể cử động được. Đường Long đi lại cúi đầu nhìn Băng Huyền như một con chó chết nằm trong hố, cậu cúi đầu dùng bàn tay bám chặt vào trong đầu Băng Huyền lôi kéo linh hồn của hắn ra.
– Thả ta ra, ngươi tên quái vật.(Băng Huyền)
– Haha, ngươi sẽ phải trả giá cho những gì mình đã gây ra.
– Ta hối hận khi mà trêu chọc vào tên sát tinh nhà ngươi.(Băng Huyền)
– Hối hận bây giờ đã quá muộn rồi, đáng tiếc trên đời không có thuốc hối hận để uống.
Bàn tay của Đường Long đang giữ linh hồn của Băng Huyền nổi lên Dị Hỏa không ngừng thiêu đốt, Linh hồn Băng Huyền thống khổ kêu gào rồi kết cục của hắn như Linh hồn của Hồn Sinh Thiên và Hồn Sinh Địa đều hóa thành Linh Hồn Kết Tinh. Đường Long vung tay lên thu cơ thể của Băng Huyền vào trong đi tới Diệp gia.
Khi thấy Đường Long tới Diệp gia thì người Diệp gia không dám lãnh đạm, không ai kiêu ngạo hay phách lối với cậu cả, bọn họ biết người trước mắt này là tồn tại không thể trêu chọc được.
– Diệp Hân Lam có ở đây không?
– Có ở đạo sư.(Diệp Hân Lam)
– Ta muốn mượn dùng Dương Hỏa Cổ Đàn của Diệp gia một chút.
– Chuyện này…(Diệp Hân Lam)
Diệp Hân Lam không có làm chủ được mà nhìn sang Diệp Trọng, ở trong Diệp gia thì mọi sự vụ đều do Đại trưởng lão Diệp Trọng quản lý nhất là liên quan tới Dương Hỏa Cổ Đàn.
– Chuyện này e là có hơi khó.(Diệp Trọng)
– Chỉ cần Diệp gia chịu cho ta vào Dương Hỏa Cổ Đàn thì ta lấy danh dự của Xích Diệt Đại Sư ở Đan Tháp lấy lại chỗ đứng cho Diệp gia đồng thời ta có thể thay Diệp gia tham gia xếp hạng ở Đan Tháp.
– Bổ sung thêm, Huyền Y một trong Tam Cự Đầu Đan Tháp là nữ nhân của ta.
Diệp Trọng trầm tư mới đưa ra quyết định mạo hiểm.
– Ta có yêu cầu quá đáng không biết Xích Diệt Đại Sư có đáp ứng hay không?(Diệp Trọng)
– Nói ra xem nào, chuyện này có bao quát những điều mà ta đã nói ra ở trên không?
– Hi vọng ngài cưới Diệp Hân Lâm làm thị thiếp, đương nhiên là nàng sẽ ở rể. Những điều mà ngài nêu trên cũng được tính vào.(Diệp Trọng)
– Đại trưởng lão…(Diệp Hân Lam)
Diệp Hân Lam nghe yêu cầu của Diệp Trọng đỏ mặt không thôi.
– Nhiều yêu cầu quá đấy nhưng mà Dương Hỏa Cổ Đàm của Diệp gia là trọng địa nên có thể hiểu được. Hơn nữa cưới nàng cũng có thể nhưng mà không phải thị thiếp mà là vợ của ta.
– Như vậy, có chút không hay đâu. Dù sao các tỷ ấy sẽ không đồng ý.(Diệp Hân Lam)
– Haha, trong nhà của ta thì ta nói tính toán.
Đường Long lúc này thể hiện ra sự bá đạo của mình, Tiểu Y Tiên cùng Nạp Lan Yên Nhiên đối với việc Đường Long trước mặt mình công khai định hôn sự không có phản ứng gì, các nàng là người từng trải nên biết được sự lợi hại của Đường Long trên giường.
– Nếu vậy thì ta đại biểu cho Diệp gia chấp thuận cho Đại Sư vào Dương Hỏa Cổ Đàn.(Diệp Trọng)
Đường Long từ trong giới chỉ lấy ra một giới chỉ khác búng về phía Diệp Trọng, mặt không đỏ nói ra những lời kinh người.
– Bên trong giới chỉ là Đan dược trợ giúp một gia tộc đang xuống dốc như Diệp gia tạo ra 10 vị Đấu Tông cùng 20 vị Đấu Hoàng. Coi như là quá đáp lễ của ta.
Tiện tay đưa ra Đan dược có thể khiến cho một gia tộc có nhiều Đấu Tông cùng Đấu Hoàng mà mí mắt không nhảy một cái thì chỉ có Đường Long mới làm được.