Không khỏi rùng mình một cái.
Sơn Nữ lại rơi vào trầm tư.
Cô tiếp thu rất nhiều ký ức của Cố Thanh Sơn, đã sớm phát hiện một vài chỗ kỳ quặc.
Thế giới Huyền Không không có Thiên Ma, còn Thế giới Thần Võ và Thế giới Tu Hành đều tồn tại Thiên Ma.
Đột nhiên, cô ý thức được một vấn đề không liên quan tới cục diện.
“Thế giới Tu Hành, Thế giới Thần Võ, chẳng lẽ đều nằm trong lục đạo?” Sơn Nữ kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Một bên khác.
Cố Thanh Sơn trực tiếp xuất hiện ở cửa Thần điện.
Thần niệm của hắn trải ra phía ngoài, lại bị cửa lớn của Thần điện ngăn trở.
Không thể tưởng được ngôi Thần điện này lại còn ngăn chặn thần niệm thăm dò.
Cố Thanh Sơn một kiếm đánh bay cửa lớn, đi thẳng vào.
Bên trong Thần điện, đầy ắp người.
Gần như tất cả Di Dân đều ở nơi này.
Cố Thanh Sơn nhìn đám người đứng thẳng bất động, cảm thấy có chút buồn bã.
Chỉ thấy tất cả mọi người quỳ rạp trên đất, dường như đang cử hành một loại nghi thức thần bí nào đó.
Trên mặt bọn họ mang theo nụ cười quỷ dị, cơ thể còn vương hơi ấm, nhưng đều đã chết.
Tình cảnh này giống lúc ở trong thành phố như đúc.
Lão Tiều đang đứng ở cuối Thần điện, hai tay giơ lên không trung, sắc mặt thiêng liêng mà nghiêm nghị.
Nhưng trong tay của ông ấy thì không có thứ gì cả.
Có lẽ đã từng có gì đó, nhưng đã bị Thiên Ma lấy đi.
Lão Tiều cũng đã chết.
Ông là vật chủ mà Thiên Ma đã kí sinh vào, khi lấy được món trân bảo của chúng thần còn sót lại kia, chưa bắt đầu tiến hành khảo nghiệm thì Thiên Ma đã xuất hiện từ trong tâm thần của ông, ăn hết hồn phách rồi cướp đi món bảo vật.
“Lão Tiều…” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Cùng lúc đó, toàn bộ Giao diện Chiến Thần đột nhiên biến thành màu đỏ thẫm hoàn toàn.
Một ánh sáng lung linh nhìn thấy mà phát hoảng̣ bay vào giữa giao diện, hóa thành vài chữ to.
[Cảnh báo!] [Phát hiện sóng dao động của căn nguyên thế giới khác lạ.] [Trải qua so sánh phân tích, đã xác định tình huống như sau.] [Chư Giới Tận Thế Online: Khởi Nguyên, đã đi đến trạng thái yên lặng.] [Quyết định: Trật tự Khởi Nguyên đang tiến hành thăng cấp.] [Một ngày sau, Chư Giới Tận Thế Online: Cách Mạng, sẽ chính thức Open Beta.] [Cách Mạng sẽ phổ biến tại ba trăm triệu tầng thế giới, đồng thời hợp với Trật tự Ma vương của khu Luân Hãm, cùng tiến hóa đến cấp trật tự cao hơn.] [Chín trăm triệu tầng thế giới sẽ đối mặt với trận quyết chiến sau cùng.]Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhìn qua mấy câu nói đó.
Hắn đột nhiên nổi giận vung Địa kiếm lên, quát: “Ra đây!”
Tầng tầng ánh sáng sấm sét hiện lên trên Địa kiếm, bao phủ toàn bộ Thần điện tựa như sấm sét thật sự.
Ầm! Ầm! Ầm!
Sấm sét nổ vang trên không, bên trong Thần điện biến thành biển ánh sáng sấm chớp.
Trong khoảnh khắc, sấm sét dường như chạm vào thứ gì đó.
Một giọng nói trêu tức vang lên theo.
“Nhìn xem, một tên nhóc thất bại, đứng sai trận doanh trong khi quyết chiến, khi ngươi còn sống luôn luôn nôn nóng như vậy sao?”
Trường kiếm của Cố Thanh Sơn vừa thu lại, lôi quang lập tức tiêu tán.
“Ngươi là ai?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Chúng ta chắc là đã gặp mặt một lần.” Người kia đáp.
Khi hai người đang nói chuyện, chỉ thấy tất cả thân thể của đám Thần chủng dần dần tan rã thành một vũng máu.
Những dòng máu này tựa như là có sinh mệnh, vẽ ra một ấn ký phù văn to lớn trên mặt đất.
Ánh lửa xuất hiện bên trong phù văn.
Vô số cái đuôi lửa thật dài đan vào một chỗ, tạo thành một tấm màn đẹp đẽ hoàn toàn do lửa tạo thành.
Ầm!
Ngọn lửa phóng lên tận trời.
Một bóng đen to lớn mà dữ tợn xuất hiện ở trong ngọn lửa, đồng thời dùng một loại giọng điệu ưu nhã mà ngạo mạn để nói chuyện.
“Khi ngươi sắp nhấm nháp thành quả thắng lợi tươi đẹp, chính là vào thời khắc này, ngươi xuất hiện ở trước mặt những kẻ thất bại kia, nhìn chăm chú lên khuôn mặt sợ hãi mà tuyệt vọng vạn phần của bọn họ, một loại cảm giác “gặt hái thành công” sẽ tự nhiên sinh ra ở sâu trong nội tâm. Rất xin lỗi, ta vẫn luôn trầm mê loại cảm giác này.”
Chủ nhân của Luyện Ngục – Một tồn tại truyền kỳ đã có từ thời đại thượng cổ rất xa xưa đến tận ngày nay.
Hắn ta lại xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn lần nữa.
“Ta tới để nói cho ngươi, tất cả đều phát triển tương đối thuận lợi, chúng ta cũng đã viết xong kết cục của trận chiến rồi.” Chủ nhân Luyện Ngục mang theo ý cười, nói.
Cố Thanh Sơn vung trường kiếm lên.
Lưỡi kiếm trực tiếp xuyên qua ánh lửa, chém ra một lỗ hổng khổng lồ phía trên Thần điện.
Không đánh trúng, đây lại là hư ảnh.
Cố Thanh Sơn cau mày nói: “Ngươi chỉ biết nói mấy câu rác rưởi thôi sao? Hả cái “con gián cổ đại” kia?”
Chủ nhân Luyện Ngục im lặng.
“Hẳn ngươi phải biết, khi ngươi bỏ mạng, ta sẽ đích thân đến thu lấy linh hồn của ngươi.”
“Nhưng mà ta sẽ vẫn luôn sống rất thoải mái.”
“Kẻ nhặt thanh kiếm thượng cổ, con mồi nho nhỏ của ta, kẻ có linh hồn thuộc về Luyện Ngục, ta không thể không nói cho ngươi, ngươi sẽ phải chết ngay lập tức.” Giọng nói của chủ nhân Luyện Ngục đột nhiên trở nên sục sôi: “Cách Mạng sắp tới! Sâu kiến giống như ngươi, thậm chí bất kỳ sinh linh và sự sống nào, ở thời khắc vĩ đại này, đều không thể ngăn cản dòng lũ của lịch sử! Không lâu nữa, trọn ba trăm triệu tầng thế giới sẽ biến thành khu Luân Hãm! Khi chiến tranh đốt hết chín trăm triệu tầng thế giới, những người ủng hộ như chúng ta sẽ theo chinh chiến cùng Trật tự Ma Vương, thu hoạch được vinh quang vô thượng, cuối cùng chiếm lĩnh toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới.”