“Tôi không tới tìm cô, tôi muốn nói chuyện với Christie. Cô đi chỗ khác hóng mát đi, ngoài ra cô không được nói xấu Bạch Minh Châu nữa, nếu không tôi nhất định xé nát miệng của côi”
“Cô…Cô cũng chỉ ỷ vào xuất thân thôi mà?
Bản thân cô thì có năng lực gì chứ?”
“Tôi ỷ vào xuất thân thì đã làm sao? Có bản lĩnh thì cô cũng ỷ lại đi, tôi dựa vào bản lĩnh để tìm chỗ dựa vững chắc, tôi ỷ lại thì đã làm sao?”
Vivian: Lời này dĩ nhiên không có gì sai cải “Tránh ra”
Hứa Trúc Linh mạnh miệng nói, Vivian giận mà không dám nói gì, chỉ có thể ảo não rời đi.
“Cô đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.”
Christie mỉm cười nói, có điều gì đó không ¡ thích được trong nụ cười của cô ta.
“Tôi cũng không hề mạnh mẽ, nhưng tôi không thể đứng nhìn bạn của mình bị mảng chửi. Tôi sẽ cố hết sức bảo vệ những người mà tôi quan tâm. Dù cho đối phương có là một con chó cần người thì tôi cũng sẽ không khách sáo mà ăn miếng trả miếng với nó, tôi sẽ không cản răng chịu đựng”
“Vậy thì cô phải nói chuyện gì với tôi?” Cô ta đứng thẳng người, nhìn về phía Hứa Trúc Linh “Tôi chỉ muốn biết việc Bạch Minh Châu rời đi có liên quan tới cô hay không, cô ấy rời khỏi Ôn Mạc Ngôn là có lý do riêng, hiện tại cô ấy đã mất tích, không rõ tung tích. Nhất định là có người giật dây khiến cho cô ấy phải rời đi, tôi không nghĩ ra người thứ hai nên chỉ có thế tới hỏi cô mà thôi.”
“Cô hoài nghỉ tôi à?”
“Cô không đáng để tôi nghỉ ngờ sao? Cô yêu Ôn Mạc Ngôn đến mức không bỏ qua bất cứ mưu kế nào, nhưng trong lòng và cả trong mắt của anh †a cũng không có cô”
“Thì tính sao? Anh ấy cũng ngoan ngoãn kết hôn với tôi và thậm chí còn có con với tôi?
Tôi cũng không có tinh thần và sức lực để đi ứng phó với Bạch Minh Châu, hiện tại tôi chỉ muốn dưỡng thai và chăm sóc con của mình thật tốt mà thôi”
Cô ta sờ sờ cái bụng nhô ra của mình, thản nhiên nói. “Hôn ra như thế nào thì trong lòng của tôi và cô đều biết rõ, làm sao cô có được đứa con này, thái độ mà Ôn Mạc Ngôn đối với cô là gì, tôi nghĩ cô sẽ rõ ràng hơn tôi! Cho dù cô chiếm được những thứ này, nhưng Ôn Mạc Ngôn vẫn không yêu cô. Lời nói xấu xa của tôi ở phía trước, tôi sẽ vẫn tiếp tục.
Tiếp tục tìm kiếm Bạch Minh Châu, nếu như tôi điều tra được là cô ép cô ấy rời đi thì tôi sẽ không để yên đâu, dù cho Ôn Mạc Ngôn có bảo vệ cô thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô”
“Cô chỉ nghĩ đến việc thoả mãn cho bản thân, lại không cho cô ấy một con đường sống, lý do là vì tình yêu là hoàn toàn tốt đẹp, hời hợt nói một câu “Em yêu anh” là có thể trả giá cho mọi hành động của mình. Tôi đã thấy tình yêu hoàn hảo của chị Thanh Hoàn, tôi đã thấy anh hai vì tình yêu mà chạy ngược dòng, tôi đã chứng kiến Bạch Minh Châu vì tình yêu mà ngấm ngầm chịu đựng sự tổn thương”
“Còn cô thì cũng được xem là yêu, nhưng cô yêu bản thân mình, cô càng muốn thỏa mãn bản thân mình hơn”
Christie nghe xong thì sắc mặt của cô ta trắng bệch như tờ giấy, tựa như thân thể bị hút hết máu.
Thân thể của cô ta lung lay sắp đổ, dường như một giây kế tiếp sẽ té ngã xuống đất.
“Tôi suy xét đến việc cô là phụ nữ có thai nên cũng không nói thêm gì với cô, cô tự giải quyết cho tốt đi”
“Chăm sóc con của cô thật tốt, đây coi như là lợi thế duy nhất của cô’“
Hứa Trúc Linh liếc nhìn bụng của cô ta, giọng điệu cũng không quá mạnh mẽ.
Cô quả thực có chút bốc đồng, nói với phụ nữ có thai làm gì nhiều thứ như vậy làm cái gì.
Cô tin tưởng Christie thông minh như vậy, nhất định cô ta sẽ tự hiểu rỡ.
Cô nhìn thật kỹ rồi xoay người rời đi Chờ đến khi cô đi khỏi thì Vivian nhanh chóng trở về và nâng Christie lên.
“Con khốn kia nói cái gì với cậu vậy? Tại sao sắc mặt của cậu lại khó coi như vậy?”
““Không…Không có gì…”
“Bây giờ cậu là phụ nữ có thai, không thể g đậy, cậu nên cẩn thận một chút, để tớ cậu đi nghỉ ngơi”
Vivian nhäc nhở cô ta cẩn thận một chút.
Cô ta miễn cưỡng gật đầu, bỏ đi một cách yếu ớt.
Rất nhanh hôn lễ đã bắt đầu, những binh sĩ của cung điện đã xếp thành hàng, tạo thành đội hình sát cánh nhau, giãm chân tại chỗ và tiến vào.
Phần sau là lễ chào mừng, theo sau đó là đức vua Charles và Vương phi đang ngồi ở trên xe ngựa.
‘Vương phi đang nững nịu ở bên trong, bức màn đã được che một nửa, Vua Charles và những người khác vẫy tay chào mừng.
Bọn họ nhanh chóng đi vào tường thành, phi cơ bay âm ầm ở trên đầu, đó là một dàn không quân đang biểu diễn.
Trên đại lộ ở bên ngoài cung điện, tt đường chật ních người, tất cả mọi người đều cầm hoa và hò reo.
Vừa vào tường thành thì Vua Charles đã tự mình đỡ Vương phi xuống ngựa, sau đó bọn họ tiến vào cung điện Bạch Kim để gặp.
Đức vua và Vương hậu tiền nhiệm rồi sẽ ra ngoài dự tiệc cưới.
Bãi cỏ bên ngoài cung điện Bạch Kim là nơi tố chức hôn lễ ngoài trời Vào lúc Charles dắt Lucia De Kettering đi ra, những người bên dưới đã hò reo không ngớt.
Lucia tựa như đã thay đổi hình dạng, cô ta mặc trang phục truyền thống của nước Anh, những món trang sức được đính trên trang phục đang tỏa sáng rực rỡ.
Cô ta hơi hơi hất căm lên, cùng với Charles đón nhận tình yêu của mọi người.
Cặp mắt hạnh của cô ta đảo qua mọi người, thấy được không ít người quen.
Cô ta cũng nhìn thấy Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh, hai người đứng chung một chỗ và dựa sát vào nhau.
Cô ta híp mắt, cánh tay nhỏ bé không kìm hãm được sức lực.
Cô ta kéo tay của Charles, anh ta nhanh chóng cảm nhận được:Làm sao vậy?”