Lần này đào tẩu cũng có chút quá dễ dàng a!
– Phong ấn thật đúng là quá nhiều…
Thiên Nhãn chiếu xuống, dưới mặt đất phong ấn rậm rạp chằng chịt, hơi chút đụng vào liền sẽ bắn ngược thật lớn, vây khốn hoặc đánh chết mình.
Trận Pháp chia làm rất nhiều loại, có mê huyễn, có vây khốn, có tuyệt sát… trận pháp dưới mặt đất của Kiếm Thần Tông đại đa số là vây khốn, loại trận pháp này tiêu hao năng lượng rất ít, chỉ có đụng phải mới sẽ kích hoạt.
Bất quá, trận pháp lại nghiêm mật cũng có lỗ thủng. Thiên Nhãn quan sát, lỗ thủng rõ ràng có thể thấy được, muốn ngăn Nhiếp Vân, căn bản không có khả năng! Trừ khi mở ra hộ tông đại trận chính thức!
Hộ tông đại trận chỉ có Chưởng Giáo ấn của tông chủ mới có thể khống chế, một khi mở ra, không trung dưới mặt đất đều được nghiêm mật phòng hộ, Nạp Hư Cảnh cũng chạy không thoát, chớ đừng nói chi là hắn.
– Nơi này không có phong ấn, Ân? Là phương hướng Kiếm Linh Phong…
Một bên đi về phía trước, một bên nhìn bốn phía một lần, rất nhanh để hắn phát hiện một chỗ phong ấn cực ít, căn cứ trí nhớ, đúng là Kiếm Linh Phong.
Vốn cho rằng Mạc Tường nói ở đây trận pháp ít là gạt người, hiện tại xem ra lại là thật sự!
Kiếm Linh Phong bị Yêu thú chiếm lĩnh, có lẽ lúc trước con Kim Quang Phong Lôi thú kia đã cùng tông môn ước định, lúc này mới giảm bớt số lượng trận pháp phong ấn ở đây.
Nói lên Kim Quang Phong Lôi thú không thể không nói đến Tiểu Phong, từ khi mình cho nó tinh hạch, nó liền lâm vào trạng thái tu luyện, đến bây giờ còn không có thanh tỉnh, bộ dáng rất giống lần trước Dịch Thanh đốn ngộ, thật không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.
Bất quá, một khi tỉnh lại thực lực nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh. Có lẽ có thể đạt được toàn bộ lực lượng của Kim Quang Phong Lôi thú, đạt tới Nạp Hư Cảnh đỉnh phong!
– Liền đi bên này!
Không thèm nghĩ sự tình Tiểu Phong nữa, thân thể Nhiếp Vân xoay chuyển, Địa Hành chi khí trong cơ thể quay cuồng, thẳng tắp lao đến Kiếm Linh Phong.
Kiếm Thần Tông cũng không phải tiểu tông môn như Nguyên Tâm tông, thật vất vả chạy ra, tốt nhất phải nhanh ly khai. Nếu không, coi như là Địa Hành sư, cũng rất khó tránh khỏi!
Cao thủ của Kiếm Thần Tông cũng không giống như Kim Quang Phong Lôi thú, một khi lợi dụng linh hồn đánh chết, khẳng định khó thoát khỏi cái chết.
– Muốn đi? Dừng lại cho ta!
Ầm ầm!
Đang gia tốc đi về phía trước, mặt đất liền kịch liệt lắc lư, trước mắt lập tức sụp đổ ra một cái hố cự đại.
– Nguy rồi, có cường giả Nạp Hư cảnh ra tay, tăng thêm tốc độ!
Chứng kiến trước mắt đột ngột xuất hiện hố to, Nhiếp Vân biết là cường giả Nạp Hư cảnh xuất thủ, cũng không do dự, thân thể tháo chạy xuống dưới, một mực tiến xuống dưới đất mấy trăm dặm, lúc này mới song song hành tẩu.
Lúc Địa Hành sư bị người đuổi giết, xuống đất càng sâu càng an toàn, lần trước bị đám người Di Tinh đuổi giết, bọn hắn chính là bởi vì biết rõ điểm ấy, phía dưới cũng có người đào động, cho nên Nhiếp Vân chỉ có thể song song đi về phía trước.
Lần này mình đào tẩu đột nhiên, thời điểm đối phương phát hiện, đã trốn rất xa, bằng không thì cũng không có khả năng chỉ một cường giả Nạp Hư cảnh, hơn nữa đối phương tựa hồ còn muốn bắt sống mình, không vận dụng lực lượng linh hồn, bằng không thì mình cũng ngăn cản không nổi.
Ông ông ông!
Đi về phía trước một hồi, trước mắt đột ngột xuất hiện mấy chục phong ấn cự đại, tốc độ tiến lên của Nhiếp Vân không giảm, thân thể nhoáng một cái, như du ngư từ trong khe hở trận pháp thoáng qua.
– Vậy mà có thể nhìn ra lỗ thủng của trận pháp, chẳng lẽ còn có thiên phú Thiên Nhãn?
Trong nháy mắt phía trên liền có thanh âm kỳ quái truyền tới.
Nhiếp Vân có thể nghe được thanh âm, cũng không phải nói cách cường giả Nạp Hư cảnh này rất gần, mà là linh hồn của đối phương thủy chung quét nhìn hắn, linh hồn khẽ động, có thể nghe được lời của hắn.&