Trong phòng băng, cái gì cũng không có, chỉ có một chiếc giường băng, mà ở trên giường, Tô Nhan đang nhắm chặt mắt lại, quanh thân bị khối băng bao lấy, dường như đang chìm vào trong giấc ngủ say
Khóe mắt Dương Khai co rụt lại, trong lòng ngập tràn tức giận, nhưng rất nhanh liền áp chế xuống, chậm rãi đi về phía giường băng
Thanh Nhã và Thiên Nguyệt tất cả đều ngưng mắt nhìn hắn, hai người quỷ dị phát hiện, tên tiểu tử này với cách hành xử tùy tiện phong cách thâm độc mà trong chốc lát khi nhìn Tô Nhan, khuôn mặt dữ tợn liền bình thản hẳn lên, đôi tròng mắt liền lộ ra suy nghĩ nồng đậm, gần như ôn nhu mà rơi nước mắt xuống
Trên khuôn mặt biến ảo không ngừng, phấn khích lộ ra, dường như có chút e ngại, cũng có chút chờ mong, từng bước một tiếp cận bên kia
Đi tới đi tới, vẻ mặt của hắn tỉnh táo hẳn
Đến trước giường băng, ngưng mắt nhìn ngọc nhân trên giường, khóe miệng Dương Khai hơi cong lên
Tô Nhan đang nằm trên giường, sinh mạng vô ngại, nhưng toàn thân nàng ta bị một loại khối băng dị thường bao lấy, dường như đang bị băng trong băng phong, Dương Khai đến cũng không có chút phản ứng gì
Dương Khai vươn bàn tay ra, nhưng không đụng được nàng ấy
Lẳng lặng quan sát nàng ấy, thần thái Tô Nhan bình tĩnh, hai bàn tay tự nhiên bình tĩnh đặt trên bụng mình, trước khi nàng ấy bị băng phong giống như đã giác ngộ tương đối cao rồi, cũng không có chút đau khổ nào
Hơn nữa giờ phút này, chân nguyên trong cơ thể Tô Nhan vẫn vận chuyển rất nhanh chóng, công pháp tu luyện của nàng ấy vẫn duy trì trạng thái vận hành, so với bình thường còn nhanh hơn nữa
Biết là Dương Khai đang trong tâm trạng phập phồng, Thanh Nhã và Thiên Nguyệt rất thức thời duy trì an tĩnh, không quấy rầy hắn
Thời gian từng chút một trôi qua, vẻ mặt Thanh Nhã không đổi, ngược lại Thiên Nguyệt có chút không kiên nhẫn
Hơn hai trăm đệ tử Băng Tông gặp bị đại nạn, nếu như nửa canh giờ sau Dương Khai không thu Phệ Hồn Trùng về, bọn họ chắc chắn sẽ chết chắc, không kìm được thúc giục lên:
– Tiểu tử, ngươi còn coi đến lúc nào nữa, ngươi coi thêm thế nào, cũng không gọi nàng ấy tỉnh dậy được, nàng ấy không những đóng băng thân thể của mình, ngay cả ý thức của mình cũng đóng băng rồi
Dương Khai bỗng nhiên quay đầu lại, lạnh lùng liếc nhìn ả
Thiên Nguyệt bất giác đời ánh mắt, dường như có tật giật mình
– Đây là một chiêu vũ kỹ đúng không?
Dương Khai lại nhìn Thanh Nhã, mở miệng hỏi
Thanh Nhã khẽ vuốt cằm
– Không sai, đây là bí mật bất truyền của Băng Tông ta, Băng Thân Tỏa Tâm! Sau khi thi triển, ngưng kết chân nguyên toàn thân, đóng băng thân thể và tâm của mình, trong nháy mặt sẽ mất đi hết cảm giác
– Vậy sao công pháp của sư tỷ ta vẫn còn vận chuyển?
Dương Khai chau mày
Thanh Nhã hé miệng cười:
– Băng Thân Tỏa Tâm vốn dĩ có tác dụng bỗ trợ tu luyện. Đệ tử Băng Tông ta thi triển chiêu này, có thể khiến cho bản thân cưỡng ép vào một trạng thái vô dục vô niệm, so với lúc bình thường tốc độ tu luyện nhanh hơn. Rất nhiều đệ tử trong lúc bế quan, đều thi triển chiêu này, dựa vào thời điểm thi triển chân nguyên vận dụng và giác ngộ không giống nhau, thời gian băng thân tỏa tâm cũng không giống nhau
– Sư tỷ ta sẽ duy trì thế này bao lâu?
Dương Khai trầm giọng hỏi
Thanh Nhã sắc mặt buồn bã, chậm rãi lắc đầu:
– Nói không chừng, có thể là mười mấy năm, cũng có thể là vĩnh viễn… chân nguyên mà hài tử Tô Nhan bây giờ tu luyện, cũng có thể duy trì bên ngoài trạng thái đóng băng
Tròng mắt Dương Khai hơi nhíu lại:
– Sao tỷ ấy lại đóng băng bản thân? Có phải là ở chỗ Băng Tông các ngươi chịu thiệt thòi gì, bị người ta ngược đãi?
Nói như vậy, ánh mắt không thiện ý nhìn Thiên Nguyệt
– Tiểu tử thối, nhìn ta làm gì, ta thích nàng ta còn không kịp nữa, sao lại ngược đãi nàng ta?
Thiên Nguyệt có chút căm tức
– Tiểu tử ngươi cũng đừng vội, Thiên Nguyệt Trưởng lão không ngược đãi Tô Nhan đâu, ả còn muốn thu nhận Tô Nhan làm đệ tử nữa
Thanh Nhã vội vàng khuyên giải an ủi một tiếng.
– Sợ là tỷ ấy không có diễm phúc đó!
Trong lòng Dương Khai rất chán ghét mỹ phụ Thiên Nguyệt này
– Nhưng mà chuyện này, quả thật là có chút quan hệ với Thiên Nguyệt Trưởng lão
Thanh Nhã nhẹ nhàng thở dài
– Tô Nhan biến thành thế này, ả cũng nhất định có một phần trách nhiệm
Thần sắc Thiên Nguyệt cũng ảm đạm xuống, thống khổ nói:
– Ta không nghĩ là nàng ta sẽ thế này, càng không biết là nàng ta học Băng Thân Tỏa Tâm khi nào, nếu mà sớm biết được… ta sẽ không ép nàng ta như vậy, ai!
Nói xong, liếc nhìn Dương Khai, quát lạnh nói:
– Tiểu tử, điều này ta không phủ nhận, nhưng ta cũng vì nghĩ tốt cho nàng ta, không phải là muốn hại nàng ta!
– Rốt cuộc là có chuyện gì?
Ánh mắt Dương Khai phóng hỏa, tuy là Thiên Nguyệt nói như vậy, nhưng dù sao cũng là lời nói một phía, rốt cuộc tình hình thế nào, còn phải hỏi cho rõ ràng
– Thiên Nguyệt ngươi nói đi
Thanh Nhã xoa nhẹ cái trán
Thiên Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó lập tức đem hết chuyện Tô Nhan vào Băng Tông kể từ đầu đến cuối
Hai năm trước, Mộng Vô Nhai đột nhiên dẫn theo Hạ Ngưng Thường và Tô Nhan đến Băng Tông, tìm Thanh Nhã Băng chủ, ủy thác nàng ta tạm thời chăm sóc Tô Nhan
Băng Tông ẩn cư trong thế giới Băng xuyên, bình thường sẽ không tiếp đón người ngoài, nhưng dù sao thì Mộng Vô Nhai và Thanh Nhã có chút giao tình, không thể mặt dày vô sĩ mà từ chối lão già này, Thanh Nhã cũng không khỏi không đồng ý
Sau khi giao phó cho Tô Nhan ở lại đây, Mộng Vô Nhai và Hạ Ngưng Thường liền rời khỏi
– Lão già đó nói mình phải đi làm chuyện rất nguy hiểm, dẫn theo đệ tử của mình là đủ rồi, nhưng không thể dẫn Tô Nhan đi mạo hiểm được, nên mới lén lút giấu Tô Nhan ở lại đây, sau khi lão già đó rời khỏi đây, Tô Nhan mới biết được chân tướng, cũng không thể không tạm thời ở lại Băng Tông này
Thiên Nguyệt giải thích nói
Dương Khai khẽ vuốt cằm, Mộng chưởng quỹ làm như vậy cũng không có gì đáng trách, nhất định là lão chưa đem mục đích đến Băng Tông nói cho Tô Nhan biết, nếu không thì với tính cách của Tô Nhan, nhất định là sẽ đi theo Mộng chưởng quỹ, muốn đi giúp đỡ chút, tuyệt đối không ở Băng Tông trải qua cuộc sống thanh thản này
– Sau đó thì sao?
Dương Khai hỏi
– Sau đó Tông chủ giao đứa trẻ Tô Nhan cho ta, mới bắt đầu ta cũng không để ý nàng ấy, lúc nàng ấy đến đây thực lực cũng không thấp, nhưng cũng không cao. Nhưng rất nhanh, ta phát hiện đứa trẻ này có thiên phú không thể sánh được, mới tu luyện cũng tiến bộ thần tốc, đáng quý nhất là, công pháp tu luyện của nàng ấy, tương xứng với Băng Tông ta, đều là công pháp băng hệ! Ta nghĩ, lão già đó sớm đã có âm mưu, mới ủy thác Tô Nhan đến Băng Tông
Khóe miệng Dương Khai giật giật, âm thầm nghĩ Mộng Vô Nhai không có âm mưu mới là chuyện lạ, cao nhân mà hắn quen biết trên đại lục không ít, Sở Lăng Tiêu với lão là chỗ quen biết cũ, nhưng lão lại cố tình đưa Tô Nhan đến nơi này, hiển nhiên là nhìn trúng vào nội tình cùa Băng Tông
Mộng Vô Nhai làm như vậy, là muốn Băng Tông miễn phí giúp đỡ dạy dỗ Tô Nhan
Đổi lại là Dương Khai, hắn cũng sẽ làm như vậy!