Hệ thống: Lời này vừa nghe đã biết là không thể tin, tên keo kiệt này không ham tiền mới lạ.
“A? Không biết nguyên nhân gì có thể làm cho Luật sư Cổ mỗi ngày đều muốn tôi ly hôn.” Đường Quả mỉm cười cầm lấy chén cà phê, uống một ngụm rồi nói, “Tôi cực kỳ muốn biết.”
Nghe Đường Quả nói rằng cô rất muốn biết, Cổ Diệp thiếu chút nữa thì thốt ra rằng, đương nhiên là chờ cô ly hôn thì chúng ta mới có thể kết hôn.
Lời đến khóe miệng đã bị anh kìm lại.
Khuôn mặt của anh trở nên nghiêm túc, biểu hiện cực kỳ đứng đắn, tựa như là sứ giả chính nghĩa được Thượng Đế phái xuống vậy, “Cô Đường còn trẻ lại ưu tú như vậy, tôi cho rằng cô không nên bởi vì một tên Lạc Diệc Thành mà lãng phí thanh xuân. Tôi cho rằng cô nên có một cuộc đời đẹp hơn, một người tốt như cô vậy xứng đáng gặp được người càng tốt hơn. Lạc Diệc Thành không yêu cô, cô tiếp tục ở cùng hắn ta hoàn toàn chính là lãng phí thời gian, không bằng đi tìm một người toàn tâm toàn ý, chỉ đối tốt với một mình cô.”
“Cô Đường, nếu cô không ngại thì ra ngoài nhìn xem, đàn ông tốt trên thế giới này vẫn còn rất nhiều.”
Ví dụ như, anh.
“Ồ, hóa ra Luật sư Cổ đang tiếc nuối cho tôi sao?” Đường Quả hơi giương mắt, rõ ràng là một hành động rất bình thường nhưng hết lần này tới lần khác lại trêu Cổ Diệp đến mức anh muốn nói đừng mà, không được, anh sắp chịu không nổi rồi.
Nếu cô lại hỏi anh vài câu nữa, sợ rằng anh sẽ nhịn không được mà nói thằng ra bí mật trong lòng ra, giống như chuyện mấy tuổi tiểu trên giường sợ là cũng không giấu được.
Cổ Diệp dời ánh mắt đi, người phụ nữ này thật đúng là quyến rũ chết người.
Thật tò mò, mỗi ngày Lạc Diệc Thành đều đối mặt với người phụ nữ này thế mà không rung động.
Nếu là anh thì đã sớm tự mình tắm rửa sạch sẽ lên giường nằm đợi rồi. Cô không động thì anh động.
“Đương nhiên, Cô Đường trẻ tuổi xinh đẹp, năng lực xuất chúng, là một cô gái vừa có tài hoa vừa có sắc đẹp, không nên vì một tên cặn bã nam mà phí hoài năm tháng.” Muốn cưới cũng nên cưới người đàn ông tốt như anh, nâng cô trong lòng bàn tay, tỉ mỉ che chở.
“Luật sư Cổ thật biết nói chuyện.”
Trên mặt Cổ Diệp tươi cười, “Những lời tôi nói là thật.”
“Thật ra tôi cũng biết bản thân mình rất ưu tú.” Đường Quả nói, “Quả thực tôi không nên lãng phí thời gian trên người đàn ông, loại sinh vật như đàn ông này quả thực rất vô vị.”
Nụ cười trên mặt của Cổ Diệp thiếu chút nữa không giữ được.
Đường Quả sẽ không vì Lạc Diệc Thành mà sau này không tin vào tình yêu, không muốn yêu đương chứ?
“Cô Đường, Lạc Diệc Thành là loại cặn bã, không có nghĩa là tất cả đàn ông đều là cặn bã. “
Đường Quả ngắm anh một chút, “Nhưng hắn ta đại diện cho đa số người, Luật sư Cổ làm công việc này hẳn là biết được không ít bí mật của những người trong vòng này đúng không? Bên cạnh không ít người giàu đều có mấy người phụ nữ, người sạch sẽ không có được bao nhiêu. Tôi thấy thay vì lãng phí thời gian tiền tài trên người đàn ông, không bằng thuê hai người vệ sĩ đi du lịch vòng quanh thế giới.”
Trong lòng Cổ Diệp khổ, anh không phải là người cực kỳ sạch sẽ đó sao? Anh đã ba mươi tuổi rồi, là một người vô cùng sạch sẽ, không dây dưa với bất kỳ người phụ nữ nào.
Từ sau khi gặp người phụ nữ vừa gặp đã yêu trước mắt này, anh đã không có cách nào duy trì nguyên tắc của mình.
Lúc trước thì tiền là quan trọng nhất, bây giờ cô vợ trẻ còn quan trọng hơn tiền.
Vì dỗ dành cô vợ trẻ, anh đã tổn thất không biết bao nhiêu tiền tài.
Hiện tại cô vợ trẻ tương lai còn bày tỏ ra vẻ mặt mất đi hứng thú với tình yêu, anh nên làm sao bây giờ?
Hệ thống đã cười điên rồi, ký chủ đại đại, cô làm như vậy có thể làm cho anh đáng yêu nhà cô hỏng mất đấy. Nó nhìn vẻ mặt đau khổ của Cổ Diệp, chậc chậc, thật là đáng thương.
Thế nhưng sao mà trong lòng nó lại thấy thoải mái thế? Chẳng lẽ nó cũng bị ký chủ đại đại dạy hư mất rồi?
=====
Chương 63 (1078):
Cổ Diệp đào chân tường không thành công thì xụ mặt quay lại văn phòng. Người trong phòng làm việc thấy ông chủ của bọn họ có vẻ không vui thì căn bản không dám đi trêu chọc.
Những ông chủ khác không vui vẻ nhất định sẽ trừ tiền lương, bắt bọn họ tăng ca, về nhà muộn. Còn Cổ Diệp thì không giống vậy, mặc dù anh keo kiệt nhưng anh không trừ tiền lương của bọn họ. Nhưng mà sự trừng phạt của anh đối với bọn họ quả thực còn đáng sợ hơn trừ tiền lương nhiều.
Ông chủ keo kiệt này khi tâm trạng không tốt sẽ cho bọn họ điên cuồng nhận bản án, mà các bản án kia đều thuộc loại rất khó làm, có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Không sai, anh không trừ tiền lương, nhưng anh muốn bọn họ kiếm về càng nhiều tiền.
Cổ Diệp lấy điện thoại di động ra, cất giọng lạnh lùng, “Bên phía Lạc Diệc Thành cậu quan sát kỹ chút cho tôi, có chứng cớ gì phải nắm bắt ngay, không được lơ là bất kỳ giây phút nào.”
“Tôi nói là một giây cũng không được phép lơ là, đã hiểu chưa?”
“Đã rõ.”
Cổ Diệp híp híp mắt, “Ước hẹn ba năm của bọn hắn sắp đến rồi, các cậu cho một người chuyên đi theo Tiền Bối Bối, tôi cảm giác rằng chứng cứ hẳn là xuất phát từ bên phía của cô ta. Người phụ nữ Tiền Bối Bối kia yêu Lạc Diệc Thành say đắm.”
Thật không thể hiểu nổi, cái tên Lạc Diệc Thành này đã không có phẩm chất, cặn bã, còn không có đẹp trai bằng anh, lại không biết kéo nghiệp vụ kiếm tiền như anh, là một tên phế vật sao lại có thể hấp dẫn phụ nữ như như thế..
Những nhân viên trong phòng làm việc, nhao nhao cúi đầu, nghiêm túc đánh chữ, nửa con mắt cũng không dám nhìn loạn.
Chờ đến lúc bọn họ nhìn thấy Cổ Diệp nhìn chằm chằm điện thoại, nở nụ cười thì mới thở phào một hơi.
Từ hai năm trước, ông chủ của bọn họ rất không bình thường. Lúc trước ông chủ mỗi ngày đều nghĩ làm sao kéo nghiệp vụ, người mà anh nhìn chằm chằm đều là những người nhà giàu kia. Nói tóm lại, những vụ án kiếm được rất nhiều tiền và rất khó làm đều do anh tự mình ra trận.
Nhưng kể từ hai năm trước, ông chủ của bọn họ thay đổi.
Anh không tập trung làm việc như trước, mà thường xuyên nhìn chăm chú vào điện thoại cười ngây ngô. Có bản án quan trọng nào có thể kiếm được nhiều tiền thì anh lại định để cho bọn họ làm, tựa như muốn giao quyền lực cho bọn họ vậy.
Nếu bọn họ không nhận thì sẽ bị mắng. Tuy rằng đau khổ nhưng bọn họ lại rất vui vì có thể kiếm được tiền, lại rất tò mò, rốt cuộc thì ông chủ làm sao vậy.
Ông chủ vừa nhìn chăm chú vào điện thoại vừa cười ngây ngô, còn thường xuyên gửi tin gì đó nữa, bọn họ đã có một suy đoán.
Ông chủ của bọn hắn rất có thể là đang yêu đương qua mạng.
Cũng không biết là cô thiếu nữ vị thành niên chưa tốt nghiệp nào lại hấp dẫn ông chủ của bọn họ nữa.
Nếu không phải là yêu đương qua mạng thì sao ông chủ lại thường nhìn điện thoại cười ngây ngô, hơn nữa từ trước đến nay đều chưa từng thấy chính chủ xuất hiện?
Cổ Diệp không biết những chuyện này, trong điện thoại di động của anh đều là ảnh của Đường Quả. Những bức ảnh kia có đủ mọi vị trí, góc chụp, đương nhiên chúng đều ảnh ở những nơi công khai. Anh là người có nguyên tắc, tuy rằng chụp lén nhưng cũng sẽ không chọc giận cô vợ nhỏ tương lai.
Nhìn hình ảnh người phụ nữ xinh đẹp trên tấm ảnh, Cổ Diệp đang ảo tưởng về cuộc sống tốt đẹp của họ sau khi kết hôn.
Nhưng nhớ tới bộ dạng không thiết tha gì với việc yêu đương của Đường Quả, anh lại khá phẫn nộ, cực kỳ muốn đánh Lạc Diệc Thành.
Đáng tiếc tên Lạc Diệc Thành này trừ Tiền Bối Bối ra thì không có thói xấu gì lớn. Tin tức từ nhỏ đến lớn của hắn ta đều bị anh đào gần hết, quả thực không tìm thấy tật xấu gì, chuyện này làm cho anh phát cáu.
Bên phía Tiền Bối Bối cũng không để Cổ Diệp chờ lâu.
Còn khoảng nửa tháng nữa là tới ước hẹn ba năm thì Tiền Bối Bối nhận được tin bạn học thời đại học tổ chức họp lớp. Đương nhiên, bên phía Lạc Diệc Thành cũng nhận được tin này.
Hai người đều tỏ ý muốn tham gia, bởi vì chuyện này mà Tiền Bối Bối đến tìm Lạc Diệc Thành, hỏi một vấn đề.
=====