Bốn vị Nhập Thánh Cảnh!
Nội tình mạnh mẽ bên trong Băng Tông cần phải tỉ mỉ thăm dò một chút
Dương Khai đang ở trong chính giữa vòng vây, tự biết là đối với đội hình như vậy của đối phương, bản thân cũng không còn cách làm xằng làm bậy rồi, nhận thấy được thành ý của gã trung niên kia, hắn cũng nhàn hạ mà dừng thân hình lại, đĩnh đạc đứng giữa không trung
– Có chuyện gì cũng có thể nói với ngươi?
Dương Khai nhìn gã trung niên kia, thần sắc lãnh đạm nói
Gã trung niên khẽ cười gật đầu:
– Ta là Trưởng lão của Băng Tông, Thiên Hạo!
Dương Khai liếc nhìn mỹ phụ trung niên kia, nói bằng giọng mỉa mai:
– Ả ta cũng là Trưởng lão Băng Tông, ta làm sao biết các ngươi có cùng một ruột không?
Khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Nguyệt phát lạnh, đang muốn nói chuyện, liền bị Thiên Hạo cắt đứt, người sau mỉm cười nói:
– Ta và nàng ta có quan hệ anh em, ngươi nói xem bọn ta có chung một ruột không?
– Đại ca!
Thiên Nguyệt oán hận mà liếc nhìn gã
– Nhưng mà ngươi không có sự lựa chọn
Sắc mặt Thiên Hạo âm u lạnh lẽo:
– Ngươi đã hủy nhiều sản nghiệp Băng Tông của ta, không cho ta một sự giải thích, ngươi cảm thấy ta sẽ tha cho ngươi sao? Tốt nhất là ngươi có lý do mới làm vậy, nếu không thì đừng trách ta cho ngươi nếm đủ mọi khổ hình nhân gian, mới từ từ mà hành hạ ngươi đến chết
Dương Khai cười lạnh một tiếng, thu về đôi cánh Phong Lôi của mình, liếc nhìn Thiên Nguyệt:
– Ta muốn tìm người, ả ta ngàn ngăn vạn cản không cho ta gặp
– Tìm người? Tìm người nào?
Thiên Hạo nhíu mày
– Tô Nhan
Nghe vậy, Thiên Hạo và hai vị cường giả Nhập Thánh Cảnh liền nhíu mày.
– Đại ca, tên này chắc chắn là tên mà hồi trước lão già đó nhắc đến
Thiên Nguyệt lén lút nói bên tai của Thiên Hạo, Thiên Hạo khẽ gật đầu, thể hiện là hiểu, không vui nói:
– Nếu đã như vậy, sao muội lại không cho hắn gặp? Khi không lại gây ra chuyện lớn như vậy
– Tô Nhan… xảy ra chút vấn đề ngoài ý muốn
Thiên Nguyệt có phần lúng túng nói
– Xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Thiên Hạo không ngừng kinh ngạc
– Có chuyện gì vậy?
Tuy Thiên Hạo là một vị Trưởng lão của Băng Tông, nhưng mấy năm gần đây gã đều trong trạng thái bế quan, chuyện trong Tông môn cũng không hiểu rõ lắm, hôm nay nếu Dương Khai không gây ra động tĩnh lớn như vậy, cũng không khiến gã kinh động đi ra
– Ai, chuyện này tạm thời đừng nói, sau này có thời gian sẽ giải thích cho huynh nghe. Chỉ là quả thật lúc này Tô Nhan không thích hợp gặp ai, hơn nữa tên tiểu tử này thô bạo tàn nhẫn, mới nhìn là biết không phải loại tốt lành gì, sao muội có thể để cho Tô Nhan tiếp xúc với loại người như hắn?
– Người ta là người quen cũ mà
Thiên Hạo thở dài thật mạnh một tiếng
– Muội thấy là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga
Thiên Nguyệt hừ lạnh, nhìn Dương Khai với ánh mắt không chút chào đón
Thấy muội muội có ấn tượng xấu với tên tiểu tử này như vậy, Thiên Hạo cũng không nói thêm nhiều, bất luận thế nào, tuy là lần này do muội muội vô lý trước, nhưng tên tiểu tử này cũng không xem nơi Băng Tông này ra gì rồi, trong chốc lát hủy nhiều băng sơn như vậy, nếu như thật sự là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, vậy không biết ăn nói sao trước mặt chúng đệ tử.
Nghĩ đến đây, Thiên Hạo lạnh lùng nói:
– Chỉ vì lý do này, ngươi liền gây chiến như vậy, không tiếc hủy đi sản nghiệp Băng Tông của ta sao?
– Ta khó chịu, ai cũng không được thoải mái!
– Tiểu tử đủ ngang ngược, chỉ không biết là ngươi có đảm đương nổi hậu quả không! Ta cũng không giết ngươi, cho ngươi hai sự lựa chọn, hoặc là làm nô lệ cho Băng Tông ta, bồi thường tổn thất mà ngươi gây ra, hoặc là ngươi chém rụng đôi tay của ngươi, ngươi tự mình chọn đi
Nói xong, lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Khai, muốn biết hắn sẽ lựa chọn thế nào
– Cái nào ta cũng không chọn
Thiên Hạo mỉm cười lắc đầu:
– Điều này không do ngươi quyết định, ừm, thấy tư chất của ngươi không tệ, lựa chọn cái thứ nhất đi, tuy là công pháp của ngươi trái ngược với Băng Tông của ta, nhưng cũng xem là một nhân tài, nếu hủy đi như vậy thì thật đáng tiếc
Nói như vậy, một cỗ năng lực vô hình đột nhiên phát ra, trực tiếp giam cầm Dương Khai
Dương Khai cũng không có ý nghĩ tránh né, mặc cho gã trói buộc mình, không những không kinh hoảng, ngược lại lộ ra vẻ mặt nắm chắc phần thắng trong tay, khẽ cười lạnh
– Ngươi cười cái gì?
Thiên Hạo chau mày
– Từ nay về sau, ngươi cứ đi theo bên cạnh ta, hầu hạ chăm sóc ta, yên tâm, ta sẽ không ngược đãi ngươi đâu. Vào Băng Tông làm nô lệ, sẽ có một ngày có thể gặp được người ngươi muốn gặp, trước tiên nên khai ra thân phận thật của ngươi đi, nếu không thì sẽ chịu đau khổ đó
– Muốn ta hầu hạ chăm sóc ngươi?
Dương Khai cười ha ha
– Ta sợ là ngươi không có phúc khí đó!
Thiên Hạo hừ lạnh:
– Để ngươi hầu hạ ta, là còn coi trọng ngươi, đừng nên không thức thời
Một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh khác hét to:
– Đúng đó tiểu tử, Thiên Hạo huynh cũng xem là có lòng yêu quý người tài, ngươi đừng phụ lòng người tốt
Người cuối cùng nói:
– Chọc giận Thiên Hạo huynh, đối với ngươi không có lợi ích gì đâu
Thiên Hạo có chút hăng hái quan sát Dương Khai, mỉm cười nói:
– Ta mặc kệ là ngươi đến Băng Tông để làm gì, cũng mặc kệ ngươi đã chịu sự thiệt thòi gì, nhưng ngươi ở đây giương oai là sự thật, ta không giết ngươi là quá nhân từ đối với ngươi rồi, ngươi cứ nói thử xem, chuyện đến nước này, ngươi còn tư cách nào cò kè mặc cả với ta? Ngươi cảm thấy với thực lực của ngươi, có thể chạy thoát trong lòng bàn tay cuả ta sao?
– Tự mình xem thử chung quanh đi!
Khóe miệng Dương Khai chứa đựng một nụ cười mỉa mai, thản nhiên nhắc nhở.
Nghe vậy, bốn vị Nhập Thánh Cảnh đều lộ ra thần sắc cổ quái, dò xét tình hình chung quanh
Ngay sau đó, sắc mặt bốn người đều thay đổi lớn
Từ lúc mới bắt đầu, bọn họ đã thấyy có một loại cảm giác không cân đối, chỉ là sự chú ý của mọi người đều tập trung vào người của Dương Khai, cũng không cẩn thận tìm tòi tra cứu
Nhưng sau khi nghe Dương Khai nhắc nhở điều tra một phen, phát hiện chung quanh là một mảnh yên tĩnh, gần như toàn bộ đệ tử Băng Tông bị buộc ra khỏi băng sơn, cũng không có bất kì tiếng vang gì
Hơn nữa, toàn bộ đệ tử Băng Tông thần sắc đều rất đau đớn, hôn mê bất tỉnh.
g, vội vàng chuyển sang hướng khác, nhưng bốn phương tám hướng, từng đạo năng lượng băng hàn lại nhàn hạ mà đến, khiến hắn không có chỗ đến né tránh
Thủ đoạn thông thiên của cường giả Nhập Thánh Cảnh, cơ bản là hắn chưa kịp nhìn rõ ràng đã bị trúng chiêu
Rầm rầm rầm…
Năng lượng băng hàn đến cực điểm đó đánh trên người Dương Khai, trên không trung không ngừng đánh hắn tới quay cuồng, máu tươi rơi lã chã, hiện ra kim quang nhàn nhạt, thân hình không thể khống chế, đầu chúi xuống đất.