Chỉ một bước nhỏ, lôi âm quỷ khóc lại vang lên trong tâm linh hắn, khiến cho bước chân khựng lại, gân tay gân chân gân mặt nổi đầy, cơ thể như nứt toác.
Tử hỏa phừng cháy trong mắt Mục Trần, có Bất Tử Hỏa, hắn có thể chống chịu được một luồng lôi âm, thế nhưng còn chưa kịp thở, lôi âm thứ hai đã vang tới.
Chính là vì hắn đã bước vào phạm vi công kích của lôi âm, do đó bị công kích liên miên.
Mục Trần nhắm mắt lại, cần phải tìm biện pháp đối phó U Minh Tâm Ma Lôi, chứ nếu không lại chẳng giúp gì được cho Cửu U.
Lôi Thần Thể!
Thân thể hắn lôi hóa rực rỡ, nhưng vốn chẳng ích gì, Lôi Thần Thể chẳng hề có tác dụng phòng ngự trước U Minh Tâm Ma Lôi.
Ngự Lôi thuật!
Hiệu quả Ngự Lôi thuật cũng chẳng hơn được mấy. U Minh Tâm Ma Lôi vượt hẳn Đại Địa Ma Lôi về cả cấp bậc, quỷ dị bá đạo. Lôi đình bậc này với Ngự Lôi thuật của hắn còn lâu lắm mới có thể khống chế.
Thử từng bản lĩnh đều chẳng có tác dụng, mà chiến đấu giữa Cửu U với lôi mãng thì càng lúc càng kịch liệt, ảnh hưởng đến chỗ hắn cũng càng mạnh hơn.
Mục Trần ngồi xếp bằng giữa không gian, sắc mặt tái nhợt, lôi âm dồn dập trong cơ thể, bắt đầu có dấu hiệu không chịu nổi.
– Không được, không được đầu hàng!
Mục Trần nghiến răng. Cửu U đang khổ chiến, nếu hắn dễ dàng buông bỏ, chẳng phải là khiến nàng thất vọng hay sao.
Mục Trần hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực, vận dụng Bất Tử Hỏa kiệt lực chống cự, ánh mắt điên cuồng lóe lên.
Lôi mãng vô hình có thực lực rất mạnh, Cửu U muốn đánh tan hình hài của nó e rằng khả năng thành công cực thấp.
Đánh không tan được, muốn đối phó nó, vậy chỉ còn một cách.
Phong ấn!
Mục Trần vừa nghĩ tới, lập tức nhớ đến trang Bất Hủ Đồ Lục. Cái thứ này ngay cả nhân vật có thực lực khủng bố như Mạn Đà La cũng còn phải mượn xài cơ mà.
Nghĩ vậy, hắn đương nhiên quyết đoán, nhanh chóng tay kết ấn.
“Rọet.”
Chí Tôn Hải, u quang từ hải dương bắn ra, không gian biến dạng, xuất hiện trước mặt Mục Trần, hắn chỉ tay vào đó.
Hào quang tử sắc thần bí từ trang Bất Hủ Đồ Lục tuôn ra, đóa hoa xinh đẹp đến mức gần như diêm dúa chầm chậm bay lên.
Mục Trần hít sâu một hơi, linh lực trong người trực tiếp ào ạt đổ vào đóa hoa Mandala xinh đẹp kia.
Hoa Mandala nhanh chóng nở rộ, trên cánh hoa đầy những hoa văn cổ xưa thần bí.
Trong lúc đó, chiến huống bên kia càng thêm kịch liệt, quỷ khóc chói tai càng cuồng bạo hơn trước.
“Bùm! Bùm!”
Lôi âm lướt qua, không gian cũng muốn nổ tung, tử hỏa hừng hực từ cơ thể Cửu U cũng bị dồn ép lui trở vào, thân hình nàng văng ra mấy nghìn trượng.
– Đáng chết!
Cửu U nghiến răng tức tối mắng to, nàng không ngờ lôi mãng vô hình lại mạnh đến thế này, nó lại chiếm địa lợi, ở trong này cứ như hổ thêm cánh.
Giao đấu nãy giờ, Cửu U nhận thấy một mình nàng khó mà trấn áp được U Minh Tâm Ma Lôi.
– Xem ra đành phải tạm lui, về Đại La Thiên vực tìm cường lực giúp đỡ.
Cửu U nghĩe vậy, chỉ có điều nàng không có nhiều cường giả có quan hệ tốt, Thiên Thứu hoàng lúc này lại phải tọa trấn chỉ huy chinh phạt, đâu có thời giờ rãnh rỗi đi giúp nàng.
– Cửu U, lui!
Chính lúc đó, một tiếng quát vang lên, chính là giọng của Mục Trần.
Nghe thấy hắn, lòng nàng bỗng dưng nao nao, chẳng biết vì sao chiến đấu cấp độ này hắn lại xông lên, nhưng từ lòng tin với hắn, nàng vẫn đập cánh lui trước.
Cùng lúc đó, một đóa hoa Mandala to lớn với hào quang tử sắc vụt qua không gian, tiến tới chiến cứ phía trên lôi mãng vô hình.
Hoa Mandala chậm rãi nghiêng xuống, tâm hoa nhắm thẳng vào nó.
Con lôi mãng vô hình đột nhiên gào lên chói tai, lôi âm cuồng nộ bắn tới hoa Mandala.
“Bùm!”
Nhưng khi lôi âm chạm tới đóa hoa, thì nó lập tức tan rã.
“Chíu!”
Hoa nở rộ, hào quang tím ngắt bắn xuống, phủ lấy trọn vẹn lôi mãng vô hình, sức mạnh kỳ dị bộc phát, nó đang từ từ bị hút vào hoa Mandala.
“Bùm bùm”
Giờ khắc này, lôi mãng vô hình tỏ ra hoảng sợ, giãy giụa điên cuồng, lôi âm bùng nổ, đánh cho không gian biến dạng dữ dội.
Nó thí mạng chống cự, hào quang màu tím đang phủ xuống bất ngờ cũng bị nứt.
Mục Trần biến sắc, đây chính là bản lĩnh tối thượng của hắn, nếu ngay cả phong ấn Bất Hủ Đồ Lục cũng không tác dụng, thì hắn chỉ có thể buông bỏ chạy trốn.
Linh lực của hắn hiện tại chỉ có thể phát huy tác dụng hoa Mandala đến mức này mà thôi.
– Chết tiệt!
Mục Trần nghiến răng thầm rủa, lúc hắn sắp kiệt lực thì một bàn tay đặt ra sau lưng hắn, Cửu U cất giọng thanh thúy:
– Dùng linh lực của ta!
Cùng lúc đó, thân thể Mục Trần run lên, hắn nhận thấy linh lực cực kỳ dồi dào như hồng thủy tràn vào cơ thể.
Tứ chi bách hài, linh lực tràn đầy sung mãn!